Friday, March 31, 2017

Chính quyền này không phải của dân ..mà của Tàu chó và Fomosa!

 FOMOSA CÒN DÂN SẼ TỪ TỪ MÀ CHẾT 
Các bạn cứ im lặng, hôm nay nạn nhân là họ, ngày mai bạn có thoát nổi không? Muối, nước mắm, hải sản … là những thứ chúng ta phải dùng hằng ngày, nên nhớ !
Chính quyền Cs có phải do dân và vì Dân không, khi họ vẫn kiên quyết bảo vệ Formosa tồn tại ?
Nhi Ngọc Nguyễn

ĂN LUÔN CÔNG SỨC CỦA NGƯỜI QUÁ CỐ.



- Em ơi! Tính tiền !
- Dạ, phòng của anh 2 giờ là 150 ngàn và 1 thùng bia....
- Gì? Karaoke bình dân mà 1 giờ 75.000 à?
- Dạ, hôm trước chỉ 50ngàn thôi, nay bộ «Văng hoá» lấy thuế bài hát nên buộc lòng các chủ quán phải lấy lên, chứ không ai muốn thế đâu ạ!
- Thuế bài hát là sao?
- Dạ, mỗi bài họ lấy 2000đ. Như vậy mỗi giờ các anh hát đúng nguyên bài (Kể cả nhạc dạo) thì hết 12 bài, còn nếu hát vài câu hoặc nửa bài rồi bỏ thì hơn ạ.
- Đm! Xã hội gì đi đâu cũng gặp thuế! Sáng dậy dắt xe ra khỏi nhà đổ lít xăng, cũng chịu cả hàng chục thứ thuế, ghé vỉa hè ăn tô phở cũng nộp thuế, giờ vô hát karaoke cũng nộp thuế. Bà mẹ!!
- Dạ, nhà nước ta là nhà nước chuyên chính mà, anh bịnh gần chết vô bệnh viện nằm người ta cũng tính thuế chứ đừng nói chi khỏe mạnh đi ngoài đường.
- Mà họ đánh thuế trong tác phẩm để làm gì em biết không?
- Nghe họ nói thu thuế là để trả cho 2 đối tượng, đó là: chủ sở hữu quyền tác giả và chủ sở hữu quyền liên quan (quyền của nhà xuất bản, nhà in)
- Quyền tác gì chứ! Tụi tui hát toàn nhạc của Anh Bằng, Trịnh Công Sơn, Phạm Duy, Nguyễn Văn Tý .v.v...... Mấy ông đó đều quá cố hết rồi thì thu tiền cho ai? Còn nhà In, NXB thì họ bán sản phẩm ra là đã thu tiền vào. Đúng ra họ phải nộp thuế cho nhà nước, chứ mắc mớ gì nhà nước đi thu thuế cho họ?
- Anh thắc mắc làm gì! Đây chỉ là lý do để bọn họ ăn luôn trí tuệ của những người sáng tác mà thôi.
Ngô Trường An

TỔNG THỐNG CHỨ KHÔNG PHẢI VỊ TỔNG THỐNG CHẾ

Đây chính là lý do để Hàn Quốc hay các quốc gia theo thể chế Tam quyền phân lập, toà án là thiết chế để bảo vệ pháp luật và kiểm soát quyền lực chính trị của các nhánh còn lại một cách nghiêm ngặt. Và vì thế mà không một ai có thể đứng trên hay nằm ngoài vòng pháp luật. Và ở đây, các quốc gia là đa đảng phái, các chính trị gia luôn làm việc để cống hiến phụng sự cho đất nước, nếu đi qua lằn ranh cho phép của luật pháp thì họ sẽ phải trả giá bằng hai lần xét xử: một lần luận tội tại quốc hội lưỡng viện để phế truất vị trí chức vụ của mình, một lần tại toà án để phán quyết tội danh hình sự.
Vì thế, đó mới là một thể chế dân chủ và giải quyết được vấn đề suy thoái hay lạm dụng quyền lực chính trị từ bất kể cá nhân, tổ chức hay đảng phái nào.
Ở những quốc gia kiểu như Hàn Quốc, Nhật Bản, Mỹ, người dân luôn là chủ của đất nước bằng cách có thể bầu trực tiếp những người ở ba nhánh lập pháp (nghị sỹ), hành pháp (công chức) và tư pháp (thẩm phán, có thể gián tiếp thông qua hành pháp để cử và lập pháp phê chuẩn). Và nhân dân họ không tin tưởng vào sự sáng suốt, tài tình hay đỉnh cao trí tuệ của bất kỳ ai hoặc nhánh quyền lực nào. Họ trao cho Hiến pháp cách thức tổ chức với mô hình để ba nhánh này luôn giám sát, kiểm soát và đối trọng với nhau, nhánh này vừa có thể có quyền với các nhánh còn lại nhưng cũng lại có thể sẽ bị chế tài từ chính các nhánh đó nếu họ vi phạm.
Ở những mô hình tổ chức và vận hành chính trị kiểu này, tổng thống dù rất quyền lực (đứng đầu hành pháp) nhưng cũng chỉ là một vị trí bị giới hạn bởi Hiến pháp và luật pháp. Tổng thống chứ không phải Tổng thống chế như Quốc trưởng Đức quốc xã Hitler hay các vị Đảng trưởng đảng cộng sản như Stalin, Mao Trạch Đông, Fidel Castro, Kim Jong Un - những con người nắm toàn bộ quyền lực chính trị nhà nước và kiểm soát, điều hành nó theo ý chí cá nhân (hoặc thông qua đảng cộng sản - đảng độc tài, toàn trị và chỉ có duy nhất đảng này được tồn tại lãnh đạo) của mình, có quyền sinh quyền sát bất kể ai, bất kể dân chúng có đông tới đâu nếu họ cả gan không nghe theo mệnh lệnh của những tên "tổng thống chế" điên cuồng và khát máu ở vị trí độc tôn đứng trên mọi thứ này.
Còn ở thể chế của chúng ta, đảng cộng sản ấn định vào Điều 4 Hiến pháp rằng họ có quyền lãnh đạo toàn diện nhà nước và xã hội. Và họ không có bất kỳ đạo luật nào để điều chỉnh hoạt động của mình.
Báo Tuoitre có lẽ cho đến nay là tờ báo có chất lượng và dám đưa ra những vấn đề gai góc nhưng có tính khai mở nhận thức nhất cho người dân. Và theo Việt Nam, một quốc gia có quá nhiều thứ "nhạy cảm", thì đây là một tờ báo có thể truyền tải nhiều thông điệp nhất tới dân chúng hiện thời.
Nữ tổng thống của Hàn Quốc, Park Geun Hye. sau khi bị phế truất, nay đã bị bắt và chờ ngay hầu toà, chỉ vì bị cáo buộc để bạn bè và người thân ảnh hưởng đến chính sách khi Bà này tại vị.
Luân Lê

CẤP BÁO! CẤP BÁO! CẤP BÁO


Chuyện Trung Cộng xây căn cứ bí mật tại Đà Nẵng chưa hết nóng, nay lại lộ thêm trái bom tấn: CĂN CỨ QUÂN SỰ Trung Cộng ngay tại Bình Dương.
Căn cứ mới này nằm kế bên đường Mỹ Phước - Tân Vạn. Thực chất, Việt Cộng đang chuyển giao dần dần đất đai của cứ quân sự Việt Cộng cho Trung Cộng thiết lập căn cứ hoàn toàn của Trung Cộng.
Trong khung màu vàng là căn cứ quân sự Trung Cộng núp bóng dưới tên gọi "Khu dân cư Đại Đăng".
Phần trong màu tím là đường băng của phi trường quân sự Phú Lợi (do VNCH và Kỹ xây cất trước đây). Còn trong khung màu xanh lá cây là diện tích đất quân sự bị Việt Cộng cắt ra cho các công ty Trung Cộng xây nhà máy.
Tổng thể khu vực này được biết với tên gọi "khu vực sự Phú Lợi" nhưng thực chất đã bị Việt Cộng xẻ ra rồi từng bước từng bước dâng cho Trung Cộng lập các kho chứa hàng quân dụng và sắp tới là chính thức xây dụng các toà nhà quân sự trá hình khu dân cư.
Gia Vũ

Có chính quyền nào khốn nạn vậy không?



Năm 2006 bộ VHTT&DL thống kê cả nước có tất cả 360 tượng đài. Trong đó, tượng bác hồ có 101 cái, còn lại là tượng bác tôn, bác giáp, bác đồng, bác chinh, tượng mẹ anh hùng, tượng dũng sĩ diệt Mỹ..... Và vài tượng Quang Trung, Trần Hưng Đạo.... Còn sót lại từ thời trước 1975.
Đã hơn 10 năm trôi qua kể từ năm 2006 đến nay. Trong hơn 10 năm đó, đất nước chúng ta có thêm bao nhiêu tượng đài thì không nghe nói, chỉ biết rằng, từ đây đến năm 2030 chính quyền phải xây thêm 58 tượng đài bác hồ nữa.
Không những ở trong nước mà đảng còn bỏ tiền ra thuê đất ở 20 quốc gia trên thế giới để dựng tượng bác cho xứng tầm!
Theo kế hoạch từ đây đến năm 2030 (còn 13 năm nữa) chính quyền phải xây 58 tượng bác. Như vậy, trung bình mỗi năm đất nước chúng ta phải xây thêm 4,5 tượng bác. Ngoài tượng bác ra, đất nước còn gánh thêm hàng trăm loại tượng trời ơi, đất hỡi khác như tượng Rùa, tượng Lê Nin, tượng Khổng Tử.....
Đất Nước nợ ngập đầu! Người dân thất nghiệp tràn lan đến nổi phải rồng rắn xếp hàng dày đặc ở cửa khẩu tranh nhau qua Cam, qua Lào làm mướn, ở đợ. Trẻ em đu dây đến trường, người chết không mua nổi quan tài phải bó chiếu đem chôn....thế mà nhà cầm quyền chẳng giúp được dân tạo việc làm để xóa nghèo, lại nhẫn tâm tròng nợ thêm lên đầu người dân bằng cách phung phí tiền của trong mấy câi tượng đài vô hồn đó.
Có chính quyền nào khốn nạn vậy không?

Ngô Trường An

NƯỚC MỸ CÓ XỨNG ĐÁNG?

Thực ra thì Bộ Ngoại giao Việt Nam không nên lên tiếng về trường hợp Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ vinh danh blogger Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, là người phụ nữ dũng cảm nhất Việt Nam, mặc dù người đàn bà này đang bị bắt giam theo Điều 88 Bộ luật Hình sự hiện hành với tội danh "tuyên truyền chống nhà nước CHXHCNVN".
Bởi lẽ, Blogger Mẹ Nấm mới chỉ bị bắt tạm giam để phục vụ quá trình điều tra chứ hoàn toàn chưa có tội (cho đến khi có phán quyết có hiệu lực của toà án có thẩm quyền) theo một nguyên tắc tối cao mà Hiến pháp ấn định.
Thế nên, việc vinh danh một người chưa có tội là một điều hết sức bình thường và hợp lẽ.
Và vì sao lại là giải thưởng "người phụ nữ dũng cảm nhất"? Là bởi vì người phụ nữ này đơn thương độc mã như Đôn Ki Hô Tê bất chấp tất cả để đánh chiếc cối xay gió cứ lừng lững theo một guồng quay bất định, tức "chống lại nhà nước" - một tổ chức hùng hậu và đầy quyền lực - và dù chỉ là một người đàn bà nấm nhỏ bé thôi nhưng chị ấy hoàn toàn không e sợ. Vậy đó là dũng cảm.
TPP, Mỹ cũng đã rút ngay sau khi Trump đắc cử. Mỹ cũng lại có bản báo cáo về tình trạng vi phạm nhân quyền ở Việt Nam mới đây gửi Liên hiệp quốc. Cả hai động thái này phía chính phủ Việt Nam đều lên tiếng phản đối và chỉ trích Mỹ.
Vậy tại sao người Mỹ lại vinh danh một người phụ nữ đang bị bắt và nhốt trong nhà giam vì hành vi được cho là "chống lại nhà nước" là dũng cảm? Phải chăng bởi vì nước Mỹ quá ngu ngốc? Hay vì họ là thế lực thù địch núp bóng đứng sau giật dây, kích động những người khác hãy tiếp tục "dũng cảm" để chống lại nhà nước Việt Nam?
Nước Mỹ có xứng đáng để các quốc gia khác đổ xô đến học tập, sinh sống và mưu cầu hạnh phúc và họ cũng có xứng đáng để là cường quốc văn minh số một thế giới hay không? Khi họ công khai tuyên dương một "vị nữ anh hùng trong nhà tù cộng sản"?
Nước Mỹ quả thực là một quốc gia điên rồ và ngu dốt.
Luân Lê

Tôi xin hỏi là những người đấu tranh đã làm gì khiến các bạn ra tay như vậy?

Đôi khi logic của người này lại khiến người kia không thể hiểu được. Tôi được nghe biết bao nhiêu chuyện những người đấu tranh xã hội bị gây khó dễ, bị tạo áp lực không được thuê chỗ ở hay chỗ làm việc. 
Stt này tôi muốn gửi tới những ai ra quyết định làm những việc ấy. 
Nếu nhìn tổng thể đất nước sau 42 năm thống nhất thì chúng ta đang ở đâu trên mặt bằng nhân loại? Ở đây, tôi không chỉ nói tới sự yếu kém về kinh tế mà cả về khoa học, quân sự, văn hoá, về chất lượng sống, về sự văn minh trong ứng xử người với người, và quan trọng nhất là về sự gắn bó, cảm thông giữa người với người, điều tạo nên vẻ đẹp của cuộc sống.

Tôi xin hỏi là những người đấu tranh đã làm gì khiến các bạn ra tay như vậy? Xã hội muốn vận động phát triển thì việc đấu tranh ắt phải có. Những điều văn minh, tốt đẹp không bao giờ tự đến mà phải đấu tranh. Một xã hội không thể trong sạch nếu người nắm quyền lực không bị kiểm soát. Lý tưởng cộng sản là tốt nhưng sự điều hành xã hội không thể tốt được bởi không có cơ chế kiểm soát. 
Con người là một loài tham lam, có thể nói là tham lam nhất trong những con tồn tại trên trái đất. Con vật, những loài thấp kém về trí tuệ hơn chúng ta nhưng không tham bằng con người. Chúng no bụng là chúng đi ngủ, không lo tích luỹ cho ngày mai, năm sau, cho cả đời con cái sau này.

Con người tham lam mà không có cơ chế kiểm soát quyền lực, thiếu cơ chế tạo ra sự minh bạch về thông tin thì việc lạm dụng quyền lực để kiếm lợi là điều gần như là tất yếu, nhất là trong một xã hội không coi trọng tôn giáo chính thống, không coi trọng những giá trị tinh thần, giá trị nội tại trong mỗi con người.
Do vậy, việc người dân dũng cảm đứng lên đấu tranh cho quyền lợi chung, vạch mặt tham nhũng, vạch những điểm tối, những điều thối nát của bộ máy là một điều cần thiết. 
Chẳng phải nhờ sự đấu tranh của cộng đồng mà nhiều oan khuất được xử lý, góp phần cho thực thi công lý đấy sao?

Vậy tại sao các bạn lại vùi dập cuộc sống của họ? Tôi tin các bạn cũng không u tối đến mức nghĩ những người ấy làm vì đồng tiền, bởi không có đồng tiền nào bõ cho bao hy sinh họ và người thân của họ phải gánh chịu.
Tôi muốn các bạn hãy nhìn sâu vào bản thân và trả lời những câu hỏi như vậy một cách trung thực với chính mình. Còn nếu thấy cách đặt vấn đề của tôi là sai thì hãy vạch ra cái sai.
Điều tôi nhìn thấy ở xã hội Việt Nam là một môi trường sống bế tắc, không có tương lai. Nền giáo dục yếu kém, ì trệ, rập khuôn, suốt bao năm không chịu tiến bộ, bộ máy chính quyền có quá nhiều vấn đề, tham nhũng kinh hoàng... tất cả đều như một cỗ xe rệu rã ngày càng lao xuống chỗ đen tối hơn.
Đừng nghĩ rằng cái gì suy đến đáy rồi sẽ thịnh. Dân tộc ta đã có một định mệnh khắc nghiệt là mãi mãi nằm cạnh một kẻ vừa to khoẻ, vừa nham hiểm, hàng nghìn năm không ngừng há mồm chực nhai nuốt chúng ta.
Khi chúng ta yếu là chúng sẽ nhảy vào ăn tươi nuốt sống, mà thực tế là chúng đang nhai rồi. Tôi như đang nghe thấy tiếng xương vỡ, tiếng kêu thét quằn quại của mẹ Việt Nam. Tài nguyên bị bóc hút xơ xác, môi trường ô nhiễm, phải dùng thừa công nghệ lạc hậu, đồ thải của ngoại bang, tâm người đảo điên không biết tin vào đâu, bởi nhiều khi cơ quan thừa hành pháp luật lại cho phép mình đạp lên pháp luật. 
Vậy tại sao, tại sao các bạn không nhìn thấy điều ấy và để rồi các bạn ngăn cản, đánh đập, sách nhiễu những người dũng cảm cất lên tiếng nói trung thực? Nếu cứ thế này đất nước này sẽ về đâu?
Ước gì tôi hiểu được những gì đang diễn ra trong đầu các bạn.

Chau Doan

MẸ NẤM - NGUYỄN NGỌC NHƯ QUỲNH KHÔNG VI PHẠM PHÁP LUẬT

"Người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lê Hải Bình khẳng định Bộ Ngoại giao Mỹ trao giải thưởng cho Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (“Mẹ Nấm”), một cá nhân đang bị giam để điều tra hành vi vi phạm pháp luật, là hành động thiếu khách quan, không phù hợp".
Những phát ngôn của cá nhân ông Bình nói riêng và Bộ Ngoại giao Việt Nam nói chung đang đi ngược với chính Hiến pháp nước CHXHCNVN.
Mẹ Nấm không có hành vi khủng bố. Mẹ Nấm chỉ lên tiếng trước những bất công trong xã hội, thúc đẩy Nhà nước minh bạch, làm tròn trách nhiệm với công dân, đặc biệt nỗ lực bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ trước sự bành trướng của ngoại bang, bảo vệ nhân quyền và bảo vệ môi trường. Những việc Mẹ Nấm làm hoàn toàn phù hợp với những quyền mà công dân có trong Hiến pháp.
Nếu sử dụng điều 88, một điều luật chung chung mơ hồ của luật hiện hành để quy buộc những việc làm ấy vi phạm lợi ích của nhà nước, thì những việc Mẹ Nấm làm cũng không thể coi là tội. Lý do là: những thứ được xem là lợi ích của nhà nước kia đang đi ngược lại với lợi ích của Quốc gia và nhân dân. Làm sao mà một người chỉ phản đối việc công an sử dụng bạo lực với dân, giúp đỡ, hỗ trợ pháp lý cho người dân mất đất, phản đối Trung Quốc và yêu cầu khởi tố Formosa, những người có trách nhiệm trong việc nhà máy này tàn phá biển miền Trung lại có tội với đất nước và con người Việt được?
Những việc làm của blogger Mẹ Nấm bị quy kết là vi phạm lợi ích của nhà nước là gì?
Chính truyền thông chính thống đã trả lời câu hỏi này: “Từ năm 2009 đến năm 2016, bà Quỳnh đã bị bắt giữ nhiều lần do tham gia các hoạt động dân sự, đòi dân quyền, và biểu tình phản đối Trung Quốc chiếm biển đảo tại Biển Đông, phản đối Công ty Formosa trong vụ việc cá chết hàng loạt tại miền Trung. Bà là điều phối viên của Mạng lưới Blogger Việt Nam, thành viên của các tổ chức “Người Việt yêu nước” và “Tuyên bố công dân tự do”. (1)”
Rõ ràng là "tham gia các hoạt động dân sự, đòi dân quyền, và biểu tình phản đối Trung Quốc chiếm biển đảo tại Biển Đông, phản đối Công ty Formosa trong vụ việc cá chết hàng loạt tại miền Trung" đang bị nhà cầm quyền quy kết là đi ngược lại lợi ích của nhà nước.
Vậy phải im lặng chấp nhận bất công diễn ra, mặc kệ ngoại bang bành trướng, đứng nhìn biển chết vì ô nhiễm mới là đi theo "lợi ích của nhà nước" hay sao?
Điều số 16 trong Hiến Pháp, trước đây là điều 55 quy định mọi người đều có quyền bình đẳng trước pháp luật, không bị phân biệt đối xử trong đời sống chính trị xã hội. Thế nhưng đến nay, gần 6 tháng Mẹ Nấm vẫn chưa được gặp luật sư và người thân. Điều đáng lên án khác là Mẹ Nấm còn là một phụ nữ đơn thân nuôi 2 con nhỏ, việc bắt giam người mẹ của 2 đứa trẻ trong lúc này vì lên tiếng một cách ôn hoà là một hành vi vô nhân đạo. Vậy mà ông Lê Hải Bình vẫn dám khẳng định với Quốc tế rằng chính sách của Việt Nam "luôn bảo vệ và thúc đẩy các quyền cơ bản của người dân, trong đó có quyền của phụ nữ" được hay sao?
Đối với một nhà nước pháp quyền, những quy định của luật pháp phải được xây dựng dựa trên nền tảng Hiến pháp để bảo vệ quyền lợi của người dân và đất nước chứ không phải để đàn áp những tiếng nói xây dựng xã hội, bảo vệ lợi ích của nhóm lạm quyền. Nhà nước Việt Nam muốn bảo vệ tính chính danh của mình thì cần phải trả tự do ngay cho Mẹ Nấm, bởi vì Mẹ Nấm không hề vi phạm pháp luật. Mẹ Nấm vô tội!

Trịnh Kim Tiến

Get paid to share your links!