Thursday, September 29, 2016

Bộ trưởng và tuỳ tùng trốn tiếp dân, đi bơi? Vì Hà nội nóng quá?



Hôm nay 29/9/2016, theo lịch ông Bộ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường Trần Hồng Hà tiếp dân. Tháng trước, nhiều ngư dân Kỳ Anh đã yêu cầu gặp đồng hương bộ trưởng Hà về việc bộ này cấp giấy phép xã nước thải cho Formosa, gây thảm hoạ cá chết, họ đã có khiếu nại yêu cẩu Bộ TN và MT huỷ bỏ giấy phép này. Một số nhà khoa học, kỹ sư cũng đề nghị gặp bộ trưởng để yêu cầu Bộ trưởng trả lời kiến nghị của họ về thảm hoạ do Formosa gây ra. Các cán bộ tiếp dân của Bộ này thông báo, bộ trưởng Hà sẽ tiếp ngư dân, nhà khoa học và các luật sư liên quan vụ Formosa vào 29/9/2016.
Hôm nay, nhiều ngư dân Kỳ Anh, Hà Tĩnh đến phòng tiếp dân của Bộ TN - MT ở Nguyễn Chí Thanh từ sáng sớm. Tuy nhiên, vị trưởng phòng tiếp dân gọi điện thoại cho tôi, nói rằng Bộ trưởng có việc đột xuất không tiếp dân vào sáng nay được. Tôi nói vậy chúng tôi đợi ông Bộ trưởng cho đến khi ông Bộ trưởng hết bận.
Nhiều người dân, trong đó có ngư dân Kỳ anh, một số nhà khoa học, kỹ sư vẫn kiên trì đợi ông Bộ trưởng làm việc theo đúng lịch.
Rất có thể do thời tiết Hà nội nóng quá, nên hôm nay Bộ trưởng Hà và tuỳ tùng đi bơi xả nhiệt?

Vu Hai Tran

Con cái chúng ta vô tội

ảnh minh hoạ
Tháng 9/2016, có bản tin nhỏ lọt thỏm trong thành phố vốn đã quá nhiều chuyện eo sèo. Bản tin kể về việc một nhóm thầy cô giáo của trường Bành Văn Trân, Tân Bình, tổ chức đấu tố một giáo viên vì dạy thêm ở nhà, theo lệnh của Phòng Giáo dục Quận Tân Bình, Sài Gòn.
Bản tin nhỏ, nhưng phác họa khá rõ về bộ mặt giáo dục của Việt Nam hôm nay. Theo Phòng Giáo dục Quận Tân Bình, thì họ nhận được mật báo của “phụ huynh” nào đó nên đã yêu cầu trường hành động. Cô giáo này đã bị buộc phải hủy lớp dạy luyện thi chứng chỉ ngoại ngữ Cambridge – một chương trình học không dính líu gì đến sách giáo khoa của nhà trường. Cô cũng bị kỷ luật, không được xét thi đua và bị làm nhục bằng cách phải trả lại học phí cho tất cả các học sinh đã đến xin cô giúp dạy thêm.
Đây là một trong những sự kiện mới mẻ về chuyện thầy trò ở Việt Nam. Hình ảnh những người có tri thức, muốn truyền lại cho thế hệ sau theo thể thức truyền thống, bị chính quyền địa phương bị rượt đuổi, chận bắt quả tang, sao mà thật khó tả. Họ bị làm nhục và thậm chí bị phạt tiền như một loại tội đồ bởi thông tư 17 của Bộ Giáo dục Xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
Cuộc đời như một vòng quay của bánh xe, nhưng ở đất nước này, nó là một vòng quay nghiệt ngã nhắc lại rằng sau gần nửa thế kỷ, những người trí thức lại gánh khổ nạn không khác gì những ngày sau tháng 4/1975. Kể từ khi đất nước có một Bộ Giáo dục duy nhất, miền Nam Việt Nam đã từng ngậm ngùi tiễn khoảng 50.000 tiến sĩ, giáo sư, cử nhân, nhà văn, nghệ sĩ… vào các trại tù tập trung cải tạo, trong tổng số hơn 2.500.000 người phải chịu khổ nạn ấy. Mà theo tài liệu của trang VietnamWar, giới trí thức, thầy cô giáo, giáo sư… bị xếp vào loại nguy hiểm bậc 2 và bậc 3, trong số 5 loại cần phải “cải tạo”.
Những đứa trẻ chưa đến 15 tuổi luyện thi chứng chỉ Cambridge, khi biết cô giáo của mình bị trừng phạt vì đã nỗ lực chia sớt kiến thức và kinh nghiệm cho chúng, hãy tự hỏi chúng đang nghĩ gì?
Với những gì đã diễn ra trên đất nước này, lúc trưởng thành, chúng sẽ hiểu rằng mái trường xã hội chủ nghĩa không thơ mộng như những bài văn tả tiếng ve, hay những bài hát mùa hè. Mái trường xã hội chủ nghĩa mà chúng được biết từ sau 1975, được thống nhất bằng phương thức thô lậu: học sinh bị nghi ngờ điều gì đó sẽ bị chuyển cho công an thẩm tra, giam cầm. Thầy cô nếu dám dạy thêm cho chúng theo lời nài nỉ, thì có thể bị làm nhục bởi chính các nhà sư phạm khác.
Con cái chúng ta tội tình gì mà phải chứng kiến hay chịu những điều tổn thương ấy, dưới mái trường xã hội chủ nghĩa ấy?
Định kiến với dạy thêm và những biện pháp thô bỉ phi giáo dục được áp đặt cho những người thầy, người cô đang được coi là giải pháp thông minh của những người có trách nhiệm của ngành giáo dục. Hôm nay, Khổng Tử có mặt ở Việt Nam chắc cũng cùng đệ tử chạy bán sống bán chết trước tiếng tu huýt ruợt đuổi vì dám dạy thêm. Socrates sẽ ngậm miệng, không dám nói một lời minh triết nào trước đám học trò đến trước cửa ngồi chờ, vì sợ “phụ huynh” nào đó mật báo về kẻ dám dạy thêm.
Đột nhiên, cách huấn dục phi chính phủ, đời gia sư… có từ ngàn đời, hôm nay lại phải đeo một bản án do những người cộng sản đặt ra.
Thật là một điều tồi tệ, khi Bộ Giáo dục Việt Nam không nhận ra hiện trạng của đất nước hôm nay, chính là vũng lầy do họ đào bới. Học thêm, lạm dụng học thêm hay khốn khổ phải học thêm…v.v,  tất cả mọi thứ đó là hậu quả bế tắc từ những nhà kiến thiết nền giáo dục tồi. Và khi hôm nay, để chạy chữa cho hiện trạng chính họ tạo ra, Bộ Giáo dục tạo nên một mệnh lệnh mới, phủi tay và đẩy tội lỗi về phía các thầy cô. Lạ lùng thay, khi con bệnh không chịu uống thuốc, nhưng lại buộc cả xã hội phải uống thuốc thay cho nó.
Tội nghiệp cho con cái chúng ta, những đứa trẻ vô tội. Chúng được đưa vào nhà trường và trở thành vật thí nghiệm cho những đề án cao xa, của một nền giáo dục từ sau 1975 đến nay luôn rộn rịp cải cách và huy hoàng trong những thất bại. Nhiều đời Bộ trưởng giáo dục Xã hội chủ nghĩa vẫy tay ra về trong đắc thắng, bất chấp văn hóa và tri thức của nhiều thế hệ ở lại, cấu bám nhau để cố thoát khỏi bờ vực.
Trong một điều tra về nền giáo dục Việt Nam, AFP từng viết rằng “Mệt mỏi bởi những gian lận tràn lan, học vẹt vô tận và các lớp học tư tưởng Lênin bắt buộc, phụ huynh giới trung lưu của lứa học sinh trung học tại Việt Nam luôn nghĩ đến cách chạy trốn khỏi hệ thống trường học của quốc gia, để được giáo dục ở nước ngoài”.
Cũng theo tìm hiểu của AFP, đến năm 2015, mỗi năm giới phụ huynh chi hơn 1 tỉ USD để con mình được học ở các trường trung học và đại học ở nước ngoài. Nhưng đây cũng là ước mơ chung của khoảng 17 triệu học sinh và sinh viên tại Việt Nam vẫn mong được “tị nạn giáo dục” – một cách nói rất phổ biến từ hơn 5 năm nay.
Xin hãy tự đặt ra một câu hỏi, ở Việt Nam, con cái chúng ta đang học để làm gì? Học để bị thí nghiệm tinh thần duy ý chí của các quan chức kém cỏi sáng kiến nhưng giỏi vâng lệnh? Học để tạo dựng cuộc đời cho chính mình, hay học để trở thành người phục vụ cho tư duy chính trị của đảng cầm quyền? “Bốn thập kỷ sau khi kết thúc chiến tranh Việt Nam vào năm 1975, các quan chức cộng sản vẫn chưa cải cách đầy đủ về một lĩnh vực giáo dục. Các nhà bình luận thì nói rằng các chương trình thì luôn nhằm để thúc đẩy tính Đảng, chứ không ưu tiên tạo ra một người giỏi việc”. AFP từng viết như vậy trong bài có tựa đề Vietnam's creaking education system pushes students overseas.
Gần đây, một tài liệu nghiên cứu mang tên Nhìn lại nền giáo dục VNCH: sự tiếc nuối vô bờ bến, luôn được tái đăng trên các trang mạng. Đọc lại những gì đã làm được của nền giáo dục bị gọi là đồi trụy, lai căng đó… quả là một sự tiếc nuối vô bờ bến về giáo dục và tinh thần độc lập dân tộc. Và hơn nữa, trong giai đoạn chiến tranh khốn khó, giới nhà giáo miền Nam - luôn sống với dạy thêm - vẫn được xem là thành phần được kính trọng bậc nhất của xã hội, thậm chí một chính khách hay tướng lĩnh khi đối diện vẫn phải cúi chào.
Nền giáo dục bị hủy bỏ đó không hô khẩu hiệu phải đứng hàng đầu thế giới, không đưa trẻ em vào đồn công an, không rượt đuổi các thầy cô giáo đến tận nhà để làm nhục vì dạy thêm… nhưng vẫn tạo ra những trí thức bậc nhất, mà sau 1975, ông Võ Văn Kiệt coi đó quý như vàng, và luôn mời gọi họ hãy ở lại giúp đất nước.
Những ngày chiến tranh Nam- Bắc Việt Nam, Trung Cộng vẫn là kẻ thù đáng gờm của Việt Nam Cộng Hòa, thế nhưng ở các trường đại học, người ta vẫn nghiên cứu và học tiếng Hán một cách bình thường. Nó khác với cái cách mà Bộ Giáo dục Việt Nam hôm nay hồ hởi thúc đẩy tiếng Hán vào nhà trường như một món quà nối kết tình đảng Việt – Trung, nhân danh văn hóa.
Ngôn ngữ không có tội khi bị đưa vào giảng dạy. Và con cái chúng ta cũng không có tội để bị ép phải học ngôn ngữ nào mà chúng không muốn. Trong mối quan hệ mật thiết giữa đảng Cộng sản Việt Nam và đảng Cộng sản Trung Quốc, tiếng Hán có thể trở thành chuyện quan trọng – nhưng chắc chắn không thể coi chuyện học tiếng Hán như một cách “cứu sự sụp đổ tiếng Việt”, nhưng kiểu một tay trí thức hạng bét nào đó thích la liếm theo chính sách tuyên truyền, được báo chí nhà nước tung hô.
Con cái chúng ta vô tội, nên chúng không thể trở thành khán giả vô tình cho việc hủy hoại một nền giáo dục, hay đồng lõa biến con mình thành loại cừu ngu ngốc của các thí nghiệm áp đặt. Chúng phải được quyền tự chọn lựa học thêm hay không, trong thế giới này.
Những đứa trẻ ngây thơ vô tội đó  cần tiếng nói của chúng ta - những phụ huynh - vốn đã có quá đủ kinh nghiệm về sự suy đồi trong xã hội vì im lặng.
Con cái chúng ta có nguyên bản sơ khởi là tự do và vô tội. Vậy chúng cũng cần được quyền lựa chọn học ngôn ngữ nào cho chính cuộc đời và tương lai của chúng, chứ không phải theo sự áp đặt tiến cống của ông Phùng Xuân Nhạ hay bất kỳ ai khác. Đừng quên, trong khi con cái chúng ta gồng gánh sách vở, và vứt bỏ cuộc đời bên ngoài để đáp ứng cho những chương trình cuồng điên của Bộ Giáo dục, thì có thể con cái những người như ông Nhạ đang rong chơi và thanh thản học những chương trình rất lành mạnh ở nước ngoài.
Con cái chúng ta cũng vô tội như con cái những vị ấy. Chúng cần được sống trong một xã hội không có độc tài giáo dục và nói láo về Lê Văn Tám, Phan Đình Giót, không hủy diệt tri thức và không làm tổn thương thầy cô của chúng, không bị giải đi vào đồn công an ở tuổi thiếu niên, và không bị ép để sinh ra để trở thành công cụ cho ai đó, mà có quyền chọn cho mình một cuộc đời tự do, một lối đi tự do mà chúng muốn.
(Tuấn Khanh, Sài Gòn 25/9/2016)

Heo cũng muốn có con với Mr. Đàm?

Theo báo Pháp luật TP HCM ngày 28/12/2014 đã đăng tải bài viết về anh nông dân Nguyễn Vũ Phương (49 tuổi, ngụ khóm 1, phường 8, TP Vĩnh Long) với bí quyết nuôi heo hết sứ độc đáo... cho nghe nhạc Đàm vĩnh Hưng.(http://vietnamnet.vn/vn/giai-tri/232322/nong-dan-cho-lon-nghe-nhac-mr-dam-de-de-dau-thai.html)
Theo Tạp chí Hải Ngoại ngày 19/9/2016 "Mr. Đàm lần đầu tiết lộ chuyện nhiều fan nữ mong muốn có con với anh hoặc xếp hàng dài chờ anh lấy làm vợ."(http://tapchihaingoai.com/giai-tri/dam-vinh-hung-rat-nhieu-fan-nu-mong-muon-co-con-voi-toi/)
Thế là không những có các fan nữ mà heo cũng muốn có con với Mr. Đàm? Nếu điều này có thật thì thật là vinh dự cho Mr. Đàm nhỉ!

TL.

THẬT LÀ VINH HẠNH CHO NGƯỜI HÀ NỘI!

Xin chúc mừng người dân Hà Nội, chúc mừng Đảng Cộng Sản Việt Nam, chúc mừng Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng Lú đã có công đưa Việt Nam nói chung và Hà Nội thủ đô nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam nói riêng đã đi đến hết thắng lợi này đến thắng lợi khác. Lần này chỉ là top 10 thôi. Lần sau cố gắng vượt lên chính mình vào top 3 nhe người Hà Nội. Thật quá vinh hạnh đó mà!!!

TL.

NHÌN XA TRÔNG RỘNG

ảnh minh hoạ
Cách đây 8 năm, khi tôi phục vụ tại Hội Đồng Mục Vụ giáo xứ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp Sài Gòn với chức danh Tổng Thư Ký, nhiệm kỳ 2005-2008, tôi đã viết một bài có tên “Bạn đã biết chưa?”. Mục đích của bài là giới thiệu với quý tín hữu xa gần hoặc bà con lương dân đến tham gia sinh hoạt giáo xứ biết có Hầm giữ xe, cả “xế nổ và xế điếc”. 
Xuân qua thu lại đã 8 lần, tôi chưa nghe thấy một lời than phiền về tiện nghi, cung cách phục vụ của hầm gửi xe.
Chỉ trong tháng 8 và 9 năm 2016 đã hai lần có hầm giữ xe trong thành phố nhấn chìm xe của khách. Lần thứ nhất, trận mưa 26/8/2016 đã ngâm tôm suốt đêm nhiều ô tô bạc tỉ tại hầm giữ xe đường Phan Xích Long quận Bình Thạnh. Đến sáng hôm sau cảnh sát phòng cháy chữa cháy phải mang máy bơm rút nước đến cứu xe. Những tưởng chỉ có thế nhưng không phải thế.
Đúng một tháng sau, chiều 26/9/2016 lại có trận mưa, qua báo đài cho biết đó là trận mưa lớn nhất từ 1975 đến nay. Báo Thanh Niên ngày 27/9 chạy tít “Trận mưa khủng khiếp”. Trận mưa này đã làm tắt thở hàng nghìn xe máy tại hầm gửi xe Nguyễn Siêu quận 1. Qua 16 giờ sau cơn mưa, nhìn những nhân viên giữ xe phải nước ngang thắt lưng hì hục đẩy xe lên nơi cao trả cho khách. Đã có lời than phiền “Họ lấy của tôi 7000đ một lần gửi, bây giờ họ nói do thiên tai. Thật là vô trách nhiệm.”
Cùng hứng chịu trận mưa này, đường Bà Huyện Thanh Quan, đường Kỳ Đồng, ngay cả trong sân Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, nước mênh mông ngấp nghé muốn bò qua cửa Đền, mãi đến gần 20 giờ nước mới rút hết. Thế mà hầm giữ xe của giáo xứ đi không ướt chân. Thật là đúng với câu “Có cứng mới đứng đầu gió”!

“Đứng đầu gió” ở đây là tầm nhìn xa trông rộng của vị Linh mục Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam đã thiết kế xây dựng hầm gửi xe này. Nói không ngoa, không có hầm giữ xe thứ 2 như thế này ở trong TP.HCM, Vì trên nóc hầm là sân Hiệp Nhất, nơi diễn ra hàng năm những sinh hoạt lớn của giáo xứ. Xin miễn kể lại hầm giữ xe vì đã giới thiệu rồi. Ở đây chỉ muốn so sánh với những hầm giữ xe khác để chung vui với vị kỹ sư xây dựng ngày ấy là Linh mục Vinh Sơn Phạm Trung Thành, Nguyên Giám TỈnh Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam. Mặc khác, để giáo xứ mạnh dạn thưa với con cái Đức Mẹ xa gần, nếu đến sinh hoạt tại giáo xứ gặp trận mưa như chiều 26/9/2016 thì cứ yên tâm đọc kinh cầu nguyện, năn nỉ ỉ ôi với Mẹ, không phải lo ra, vì xe của quý khách để trong hầm vẫn được giữ gìn như xe để ở nhà.
Và cũng xin quý khách đừng quên công lao thiết kế, xây dựng và phục vụ hết tình tại hầm giữ xe giáo xứ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp Sàigòn.

28/9/2016
Nguồn: Blog Chân Thiện Mỹ

HOANG TIN CẦN NGHIÊM TRỊ

Thế giới toàn bọn làm chuyện ruồi bu và ngu hết phần người khác. Không lo làm ăn, mà cứ tính trở thành "thế lực thù địch" để dựng chuyện mà "nói xấu" Việt Nam, đi ngược với những lời ca đẹp đẽ của đảng và nhà nước ta vẫn tuyên truyền và khẳng định bấy lâu nay.
Việt Nam: không có tham nhũng; kinh tế đang trên đà phát triển dù là nước nghèo, đi vay mượn khắp nơi và năm tới (2017) bị dừng viện trợ ODA; giáo dục tiên tiến, có nhiều mặt còn hơn cả Anh, Mỹ; du lịch ổn định và thu hút khách du lịch quốc tế (không có chuyện 80% khách quốc tế đến một lần mà không trở lại Việt Nam như một số cơ quan thống kê); người dân Việt Nam hạnh phúc nhất châu Á; mức sống dân Việt còn cao hơn cả Đức, Nhật; không có nạn chạy chức chạy quyền hay cả nhà, cả họ làm quan; không có chuyện cạn kiệt tài nguyên; không có chuyện ô nhiễm môi trường nặng nhất nhì thế giới, vì biển miền Trung nhiễm độc còn tự phục hồi và đào thải độc tố được; không có chuyện khoa học không đóng góp gì cho thế giới, người ta còn đang định hô mưa gọi gió kia kìa; không có chuyện thuế, phí, lệ phí hay giá ô tô cao nhất thế giới hay châu Á, vì rất nhiều siêu xe đắt đỏ của thế giới đều có mặt ở Việt Nam; không có chuyện Việt Nam là quốc gia mắc ung thư đứng đầu toàn cầu, đây là thống kê bố láo; không có chuyện một năm gần hai chục nghìn người chết vì tai nạn giao thông, một con số bịa đặt; không có chuyện nhũng nhiễu, vòi vĩnh ở mọi lĩnh vực như ông Phó thủ tướng Trương Hoà Bình vừa nói mới đây (ông ấy tung tin không chính xác làm giảm niềm tin của dân chúng vào đảng và nhà nước); không có chuyện thực phẩm bẩn tràn lan, hay giấy phép kinh doanh an toàn vệ sinh thực phẩm được cấp giả hàng loạt; sản xuất nông nghiệp không có chuyện ngày càng tụt hậu và đứng đầu từ dưới lên trong khu vực Đông Nam Á, sau cả Thái Lan, Lào và Campuchia; không có chuyện bầu cử không dân chủ như chuyện chạy 30 tỷ một ghế đại biểu, người dân nhặt được một bịch nylon chứa 85 phiếu bầu cử ngay sau ngày bầu cử hay việc biểu tình vì môi trường bị đánh đập; không có chuyện ăn không từ thứ gì của dân và bán cũng không từ thứ gì; không có chuyện thẩm phán xử dân thắng thì hết đường thăng tiến; không có chuyện uống rượu bia nhiều nhất trái đất mà lại đọc sách ít nhất thế giới; không có chuyện giấu diếm hay nói sai lịch sử; không có chuyện người Việt Nam tử tế thấp nhất toàn cầu; không có chuyện báo chí nói không có tự do ngôn luận hay chuyện đăng rồi rút bài liên xoành xoạch; không có chuyện Việt Nam lệ thuộc, phụ thuộc hay xung đột biển đông với Trung Quốc mà làm bạn bè rất hữu nghị, hợp tác; hoàn toàn không có chuyện con cái, người thân của hoặc chính những người giàu có hay quan chức sang nước ngoài học tập hoặc định cư;...
Nói chung là không có gì xấu cả, mấy tay thừa hơi suốt ngày tung tin đồn nhảm gây hoang mang dư luận và giảm sút niềm tin của nhân dân vào đảng và nhà nước trong việc thực thi các chính sách kinh tế vĩ mô và định hướng phát triển quốc gia.
Cần nghiêm trị những hành vi này, kể cả các quốc gia hay khối cộng đồng quốc tế, nếu không đúng quy trình, định hướng và đường lối chỉ đạo của đảng và nhà nước ta đã và đang đề ra cũng như gấp rút thực hiện.

Lê Luân

Get paid to share your links!