Sunday, February 12, 2017

Những người tù trở về báo hiệu bình minh của nền dân chủ

Ngày 11.02.2017, bà Bùi Thị Minh Hằng, một người đấu tranh kiên cường cho tự do, dân chủ và quyền con người đã được tự do sau 3 năm tù giam. Ngày trở về của bà Hằng là một sự chiến thắng hết sức lớn lao không chỉ cho riêng cá nhân của bà mà cho cả công cuộc đấu tranh của người dân Việt Nam. Sự chiến thắng của lý tưởng, niềm tin và lòng yêu nước đối với sự bắt bớ, giam cầm, nhu nhược khiếp sợ của nhà cầm quyền Hà Nội.
Theo dõi cuộc tiếp đón long trọng của người dân khi bà Hằng bước ra khỏi cổng trại giam cho ta thấy một bức tranh sáng láng, đầy hi vọng của dân chủ và tự do. Hàng trăm người từ khắp mọi nơi đến tận cổng trại giam Gia Trung, Gia Lai và tại Sài Gòn dang rộng vòng tay đón chào bà Hằng. Các hội đoàn, tổ chức xã hội dân sự hiện diện để chúc mừng và nghênh tiếp một người tù trở về.
Những giọt nước mắt của hạnh phúc, niềm vui, sự hi vọng được tỏ lộ một cách sinh động trên từng khuôn mặt của người tù trở về lẫn những người đón chào. Bắt bớ và giam cầm những người yêu nước, nhà cầm quyền Hà Nội được gì và mất gì? Có ngăn cản, trù dập, giam hãm được tinh thần yêu nước và lý tưởng cho một nền hòa bình, dân chủ, tự do thực sự của họ? Có lẽ là không, chắc chắn không.
Bà Bùi Thị Minh Hằng nói gì khi bước ra khỏi cổng trại giam sau ba năm tù? “Tôi vừa tốt nghiệp loại ưu trường đào tạo những người đấu tranh do nhà cầm quyền cộng sản tổ chức”. Ồ, hóa ra, với người đấu tranh coi chính nơi tù đày, đau khổ đó là nơi rèn rủa ý chí chiến đấu mãnh liệt hơn cho họ mà thôi.
Bắt giam và bỏ tù người yêu nước có ngăn chặn được hàng hàng lớp lớp những người khác tiếp bước trên con đường đấu tranh không vậy? Mục tiêu này của nhà cầm quyền Hà Nội lại thất bại. Mỗi khi có một ai đó bị bắt giam, hàng trăm ngàn người lên tiếng phản đối và tố cáo sự vi phạm nhân quyền của Hà Nội. Hàng chục, hàng trăm người lên tiếng yêu cầu đi tù thay hoặc bắt giam họ.
Những năm gần đây, các tù nhân lương tâm trở về sau những năm tháng bị giam cầm được hân hoan đón chào như những người hùng dân tộc, người dân đã có cái nhìn rộng mở hơn, những câu hỏi được đặt ra sắc bén hơn: “Tại sao những người tù này lại được đón chào như một vị anh hùng vậy? Họ bị nhà nước nói là phản động cơ mà, tại sao họ lại hãnh diện, mạnh mẽ, kiên cường, can đảm hơn sau những năm tháng tù tội vậy?”.
Có người lại nói: “Đi tù về mà được đón chào long trọng thế này tôi cũng muốn làm ‘phản động’, cũng muốn đấu tranh, cũng muốn hòa cùng nhịp bước với họ”.
Rõ ràng, người dân nhận chân được thực tại xã hội ngày càng nhiều hơn, người dân biết và hiểu nhiều hơn về quyền con người, về tự do dân chủ. Từ biết, hiểu dẫn đến yêu và dấn thân đấu tranh thật là dễ dàng, nhẹ nhàng.
Nhận thức xã hội theo quá trình thời gian, từ những sự kiện, bối cảnh hiện tại cuộc sống nó tác động mạnh mẽ vào trí não con người. Qua đó từ thờ ơ, vô cảm họ dần được cảm thụ và hình thành nên lý tưởng, từ lý tưởng chuyển bước sang hành động sẽ nhanh chóng hơn qua những cú hích.
Những cuộc bắt bớ giam cầm người yêu nước, những trải nghiệm đau thương và sự can đảm, kiên cường trong lý tưởng, những cuộc trả tự do và được đón tiếp nồng hậu, long trọng và đầy tình yêu thương của xã hội đối với các tù nhân lương tâm nó cũng giống như những cú hích thúc đẩy con người và xã hội vậy.
Chúng ta tin rằng, những tù nhân lương tâm là một nét vẽ đẹp, điểm nhấn quan trọng trong bức tranh tổng thể của công cuộc đấu tranh cho một nền hòa bình, tự do, dân chủ, công chính, bác ái của đất nước Việt Nam.
11.02.2017
Paulus Lê Sơn

KHỐN NẠN: "Côn đồ" hành hung chị Nguyễn Thị Thái Lai tại Nha Trang

Khoảng 18h45 phút tối 12/02, chị Nguyễn Thị Thái Lai đã bị 04 tên "côn đồ" lao vào hành hung khi chị đang đi ăn cùng một người bạn tại một quán ăn ở phường Vạn Thạnh (Nha Trang - Khánh Hòa) .

Qua điện thoại, chị Lai kể: "Tôi vừa rời khỏi quán ăn thì 4 người mang thường phục lao vào quật ngã tôi xuống đất. Chúng thay nhau đấm và đá vào đầu và cơ thể tôi. Tôi là phụ nữ nên không thể kháng cự 4 tên thanh niên được và chỉ biết nằm im chịu đòn. Sau một lúc thì tôi ngất đi".
Khi tỉnh lại thì chị Lai cùng người bạn đến công an phường Vạn Thạnh để trình báo sự việc.
Tuy nhiên, khi đang trình báo tại đây thì chị Lai lại phát hiện những kẻ "côn đồ" vừa hành hung mình đang đi ra - vào trụ sở công an và có trao đổi với những nhân viên mang sắc phục công an. Rồi những tên "côn đồ" đó tiếp tục ra đứng phía ngoài trụ sở công an để đứng đợi chị.
Chị Nguyễn Thị Thái Lan là một trong những người tại Nha Trang đã cùng blogger Mẹ Nấm xuống đường để phản đối đường lưỡi bò tại những nơi có đông du khách Trung Quốc, yêu cầu đóng cửa nhà máy Formosa...
AnNam Dương Lâm

ĐẤT NƯỚC QUÁ BÌNH YÊN???

 Khoảng 20:00 ngày 10.2, em Long Gia Hân (1998) ngụ tại P.5 quận Gò Vấp đang chạy xe máy trên đường Lê Quang Định đoạn gần Nguyễn Văn Đậu (Bình Thạnh, Tp.HCM). Bất ngờ bị 3 thanh niên chạy xe máy áp sát xàm sỡ xong dùng lưỡi lam rạch nhiều nhát vào đùi và tay.
Gia Hân cho biết, sau đó hoảng quá chạy gắng được một đoạn thấy có nhân viên bảo vệ một TT Nha khoa đang đứng em tấp vô kêu cứu nên tụi kia không theo nữa. Em chỉ nhớ 3 thanh niên tầm 20, 21 tuổi đi xe máy độ và không đội mũ bảo hiểm.

Gia Hân đã được gia đình đưa đến đến Viện Pasteur xét nghiệm máu, kiểm tra HIV và hiện uống thuốc kháng virus HIV. Em cũng khuyến cáo các bạn nữ không nên mặc đồ ngắn khi đi một mình!
Hiện chưa thấy mấy anh CA Gò Vấp, Bình Thạnh lên tiếng!
Lê Nguyễn Hương Trà

Thư góp ý của Trần Huỳnh Duy Thức gửi cho Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng (VIE and ENG versions)

Xem trên website: http://bit.ly/lettertonpt
Nghệ An, ngày 19 tháng 12 năm 2016
Kính gửi: Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng
Tôi tên Trần Huỳnh Duy Thức, 50 tuổi, hiện đang ở tù tại Trại giam số 6 theo tội danh được gọi là “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” vì đã góp ý với nhà nước về những nguy cơ và chính sách phát triển quốc gia.
Hôm nay tôi tiếp tục góp ý vì nhận thấy những nguy cơ này đang ngày càng nghiêm trọng. Nguy hại nhất chính là nguy cơ tụt hậu của dân tộc, mãi nhìn các dân tộc khác vượt qua sau mỗi cột mốc bản lề chuyển đổi thời đại. Dân tộc chúng ta đã không tiến lên được mà còn bị đẩy lùi xa sau các cột mốc Cách mạng công nghiệp 2.0, Cách mạng công nghiệp 3.0 của Thời đại kinh tế công nghiệp, rồi phải chìm vào những cuộc chiến giành độc lập.
Thế giới đã bắt đầu chuyển sang Thời đại Kinh tế tri thức với cột mốc đầu tiên là Cuộc cách mạng công nghiệp 4.0 vốn đã được nhiều quốc gia chuẩn bị từ nhiều năm trước. Việt Nam gần như chỉ mới biết đến nó vào cuối năm ngoái. Nhưng sự muộn màng này không đáng lo bằng sự chậm chạp trong việc hiểu đúng quy luật vận động của nó và thái độ không sẵn sàng thay đổi để tôn trọng quy luật để tiến cùng Thời đại. Thất bại của nhiều dân tộc chính là ở thái độ như vậy khi Dòng chảy của Thời đại tiến tới. Thái độ đó dẫn tới sự ngộ nhận hoặc cố tình không hiểu đúng các đặc trưng của thời đại, bỏ qua các đặc trưng mềm mang tính quyết định và tập trung vào các đặc trưng cứng mang tính hệ quả như công nghệ và phương thức sản xuất nói chung. Họ không chịu nhìn nhận rằng các thời đại được tạo nên bởi những dòng chảy được hợp thành bởi 2 trào lưu mềm và cứng, trong đó trào lưu mềm mang tính quyết định và phải đi trước vì nó thay đổi đặc trưng mềm của xã hội, dẫn đến quan hệ sản xuất mới và mối quan hệ tiến bộ giữa con người cũng như năng lực vận động của họ trong xã hội nói chung. Không hội nhập trào lưu mềm mà chỉ tập trung vào trào lưu cứng dẫn đến những cuộc cách mạng không được đặt trên những nền tảng vận động vững chắc của xã hội. Kết quả là sự sụp đổ.
Biểu hiện dễ thấy của những quốc gia thúc đẩy hoặc hội nhập thành công vào dòng chảy của các thời đại là xã hội của họ rất cởi mở, không chỉ chấp nhận mà còn dễ dàng dung hợp sự khác biệt. Đó là tác dụng của trào lưu mềm. Chính phủ đang nói rất nhiều làm sao biến Việt Nam thành một quốc gia khởi nghiệp như Israel. Các mô hình kinh tế của họ đang được học tập. Nhưng bí quyết quan trọng nhất của quốc gia non trẻ này là ở xã hội cởi mở – nơi người dân có thể chỉ trích bất kỳ vị lãnh đạo nào của đất nước không chỉ bằng những góp ý chính sách mà còn bằng sự chế giễu họ công khai. Bí quyết này chỉ có được nhờ mô hình chính trị cởi mở nhưng mới mẻ của dân tộc Do Thái, chứ không phải nhờ văn hóa bảo thủ lâu đời của họ.
Một xã hội cởi mở như vậy thì mới có thể tạo ra hoặc chấp nhận những ý tưởng mới, đột phá về công nghệ và mô hình kinh doanh. Không có cởi mở về chính trị thì sự cởi mở về kỹ thuật, kinh tế rất hạn chế. Nói đến Cách mạng công nghiệp 4.0 – Nền kinh tế số hóa thì không thể thiếu tiền tệ kỹ thuật số, chính là các loại tiền ảo như Bitcoin. Không phải tự nhiên mà những nơi đã ra đời hoặc công nhận pháp lý đối với tiền tệ kỹ thuật số là những quốc gia cởi mở nhất thế giới như Mỹ, Thụy Điển và mới đây là Singapore. Thực ra Chính phủ Singapore đã chuẩn bị cho tiền tệ kỹ thuật số từ 9 – 10 năm trước. Cùng lúc đó, ý tưởng xây dựng một đơn vị tiền tệ kỹ thuật số cho Việt Nam là VN$ (Vietnam dollar) đã bị bóp chết trong trứng nước. Ngay đến bây giờ rồi mà những phát biểu của các quan chức ngân hàng vẫn còn kỳ thị và gây sợ hãi đối với các loại tiền ảo. Có rất nhiều nỗi sợ như vậy đối với các ý tưởng mới hiện nay trong xã hội Việt Nam, nhất là những gì liên quan đến mô hình phát triển.
Chính phủ đang phát động cả nước nắm bắt cuộc Cách mạng công nghiệp 4.0. Bộ Chính trị cũng đã tổ chức học tập đặc trưng của cuộc Cách mạng này. Nhưng tôi nhận thấy đặc trưng mềm đã bị bỏ qua.
Tôi có thể hiểu được khao khát của ông về một chính quyền đạo đức. Nhưng lịch sử dân tộc và thế giới đã chứng minh rằng đức trị không tạo ra được các nhà nước và xã hội đạo đức, mà còn kìm hãm các dân tộc ở mãi trong nền Kinh tế nông nghiệp lạc hậu. Pháp trị là đặc trưng của Thời đại Kinh tế công nghiệp. Còn pháp quyền là đặc trưng của Thời đại Kinh tế tri thức. Không thể sử dụng đức trị để thành công trong Thời đại mới đang hình thành mạnh mẽ này được. Đức trị không làm xã hội cởi mở mà ngược lại, chìm trong sự phẫn uất và thù địch. Con người không thể phấn chấn để làm nên những điều tốt đẹp khi thường xuyên bị sôi sục bởi sự lên án về đạo đức, tham nhũng hoặc những tư tưởng sai trái. Kết quả là xã hội bị trói chặt vào những tư tưởng cũ kỹ, thì sao mà phát triển được. Từ thời Duy Tân Minh Trị cho đến tận bây giờ, các quan chức Nhật Bản vẫn hay bị chỉ trích về lối sống. Nhưng khó phủ nhận được họ là những người đã kiến tạo nên các nền tảng phát triển để nhân dân Nhật tạo nên kỳ tích. Chìa khóa của giải pháp nằm ở quyền chỉ trích. Khi nó còn được bảo đảm thì hành xử của quan chức và cả nhà vua còn được đặt trong giới hạn nhân dân có thể kiểm soát. Trong lịch sử Nhật, khi quyền này bị hạn chế cũng là lúc chủ nghĩa đức trị lên ngôi dẫn đến sự lụn bại của nước Nhật bởi những cuộc chiến tranh được phát động với danh nghĩa bảo vệ đạo đức.
Tôi và nhiều người dân trên khắp thế giới rất mong đất nước hội nhập thành công và vượt lên trong cuộc Cách mạng công nghiệp 4.0, đưa dân tộc Việt Nam nhanh đến thịnh vượng và văn minh. Nhưng điều này, lúc này, đang tùy thuộc vào những người nắm quyền hành tối cao như ông. Tôi nghĩ ông cũng muốn như vậy. Nhưng sự thành công chỉ đến khi quy luật phát triển được tôn trọng. Chính quy luật này tạo nên Dòng chảy không thể đảo ngược của Thời đại. Tôn trọng quy luật đó thì phải thúc đẩy trào lưu mềm trước thông qua những cải cách chính trị cởi mở mạnh mẽ. Đây là cơ hội dành cho những người như ông làm nên lịch sử. Ngược lại, không tôn trọng quy luật mà cố gắng dồn sức lực cho trào lưu cứng thì thất bại là không thể tránh khỏi và bị lịch sử vượt qua.
Lịch sử thế giới cho thấy, khi người dân nói ra được nguyện vọng của mình thì dân tộc tạo ra sức mạnh thần kỳ. Cuộc cách mạng Tháng 8, Cuộc tổng tuyển cử 1946 và Hiến pháp 1946 là những điều như vậy. Nhưng Việt Nam vẫn chưa có kỳ tích phát triển vì Hiến pháp 1946 đã không được tiếp tục bằng một cuộc trưng cầu ý dân như bản Hiến pháp này dự kiến. Ý nguyện nhân dân cần phải được tiếp tục để dân tộc Việt Nam hóa rồng sánh vai cường quốc năm châu. Hơn lúc nào hết, một cuộc trưng cầu dân ý về Hiến pháp để nhân dân quyết định thể chế chính trị của đất nước cần được thực hiện. Ai làm cho nhân dân nói ra được nguyện vọng của mình thì sẽ làm nên lịch sử.
Chúc ông sức khỏe và kính chào.
Mùa đông tháng 12, 2016
Trần Huỳnh Duy Thức

English version
Dear Mr Nguyen Phu Trong - general secretary of the Vietnam Communist Party,
I am Tran Huynh Duy Thuc, 50 years old, currently serving my sentence at Prison no. 6 on the charge of “attempting to overthrow People’s administration”, for which I was wrongfully convicted for voicing my concerns and opinion on the threats and development policy of Vietnam.
Today, I would like to continue my discussion with you as I see that the threats are exacerbating. The most prominent threat is the set back of our society, while we stand still watching other nations moving forward. Meanwhile, our nation falls back behind the Industrial Revolution 2.0 and 3.0 of the Industrial Economic era, and drowns ourselves in the battles for independence.
The world has already started transitioning to Knowledge Economy with the first milestone being the 4th Industrial Revolution, for which many nations have prepared themselves for a long time. Vietnam was only aware of this revolution since last year. However, slow progress of recognizing and understanding the revolution’s rule of operation, and the reluctance to change with respect to the rule are the main failures of our society. The reluctance to accept changes leads to mistaking or deliberately staying ignorant about the trends of the era. As a result, our society overlooks the determining soft trends to focus on consequential hard trends such as technology and production in general. We refuse to acknowledge that each era is formed on two parallel currents of soft and hard trends, of which the soft trend must precede the hard trend for it helps shape the soft characteristics of our society, which will create new synergy and evolved connection between individuals within our society. Foregoing the emergence of the soft trends will only result in a revolution not based on a stable society. The inevitable end is the collapse of the revolution.
Those nations that have successfully pushed for or emerged in the flow of (time) all exhibit one same characteristic that is openness. Not only are they open and accept the unavoidable differences in their society, they are willing to integrate and make those differences work. That is the advantage of the soft trend. The Vietnamese government constantly talks about how to turn Vietnam into a start-up country like Israel by learning Israel’s every economic model. Nonetheless, the most crucial decisive factor to Israel’s success is the open-minded state of mind. Israelis can actively contribute their opinions on policies, or openly give constructive criticism to any governmental officials. This factor is only made possible by an open political environment, and not the conservative Muslim culture.
Only inside an open society can new ideas, ground-breaking technology innovations, and business models be created and appreciated. A closed up society will only restrain and limit the welcoming of trade and technology. On the topic of the 4th Industrial Revolution, a digitalized economy must be accompanied by virtual currency like Bitcoin. It is not strange to see that few countries that have legally recognized virtual currency are some of the most open states in the world, such as the US, Sweden, and most recently, Singapore. In fact, the Singaporean government has been preparing for the virtual currency for the past 9-10 years. However, at the same time, an idea being nurtured for a Vietnamese virtual currency – the VN$ (Vietnam dollar) – was nipped in the bud. Even now, banking and financial officials still express, convey their discrimination and sow fear among people when it comes to virtual currency. There is a lot of irrational fear for new ideas in Vietnam’s society, particularly for ideas about development institutions.
The government is encouraging everyone to catch up and capture the 4th Industrial Revolution by organizing and promoting the studying of the revolution’s characteristics. In my opinion, we have overlooked the soft trend.
I understand your ambition for a virtuous government. However, history of mankind and the world has proved that rule of virtue not only fail to produce a moral government and society, but also constrain the nation forever stuck in the outdated agricultural economic model. Ruling by law is a feature of industrial economy, and the rule of law is a feature of intellectual economy. We cannot expect to succeed through virtuous ruling in this thriving new era. Virtuous ruling will only submerge our society in grief and hostility. Our people cannot be driven to create useful and meaningful things when they are constantly being triggered by criticisms on morality, corruption and wrong ideologies. Consequently, our society is bound to old ideologies that hinder development. Since the Meiji Restoration era until now, Japanese government officials are often condemned on their lifestyles. However, you cannot deny the fact that they were the pioneers who created the foundation of many of made-in-Japan miracles. The key solution lies in the right to criticize governmental officials. When this right is still upheld and guaranteed, then the actions of governmental officials, even the Kings, are kept in checked by the people. In Japan’s history, when this right was restricted was also when virtuous ruling was in power. The many wars waged in the name of fending morality dragged Japan to its inevitable collapse.
I and many Vietnamese nationals all over the world all hope that our nation can successfully integrate and rise above the 4th Industrial Revolution to bring Vietnam closer to prosperity and civilization. However, the fate of this ambition, at this very moment, is in the hands of supreme authorities like yourself. I believe that we share the same dream for Vietnam. Success only comes from the respect of the law of development. This very law is the foundation of the Current that cannot be reverse of Time. First and foremost, encouraging the development of the soft trend through reforming the political scene to be more open-minded is a way to honor and uphold this law of development. This is an opportunity for people in authority like you to create history. In contrast, if continue to obstinately concentrate all effort and resources to the hard trend then we will only be left behind in the history of the world as failure is inevitable.
History have shown that once the people have the right to voice their hopes and aspirations, the nation creates a miracle. The August Revolution, the 1946 General Election and the 1946 Constitution were the epitomes of these miracles. However, because no referendum happened after it was promised in the 1946 Constitution, Vietnam has not had any development miracles to this day. The people’s aspirations and hopes need to be carried on so Vietnam can become the next Asian Dragon next to the top nations in the world. More than ever, we need a referendum on the Constitution about the political institutions. Who can inspire the people to start voicing their aspirations is the one who will make history.
I wish you all the best.
Sincerely
December Winter, 2016
Tran Huynh Duy Thuc
FB Trần Huỳnh Duy Thức


LS Lê Công Định: "Sau những người tù được tự do sẽ đến lượt ai mất tự do?"

Cả nhà cầm quyền và phong trào tranh đấu dường như đều đang loay hoay mà không đưa ra được giải pháp nào khả dĩ khác và tốt hơn để thay đổi cục diện đất nước.
Trong khi đó chính quyền mới của Mỹ dường như đang trở lại chính sách ngoại giao cũ từ 1972, mặc nhiên thừa nhận vai trò khuynh đảo của Trung Hoa ở Thái Bình Dương. Việt Nam vẫn chỉ là một quân cờ trong ván cờ giữa các cường quốc từ đệ nhị thế chiến chăng?
Để thoát khỏi thế cuộc bấy lâu nay, nhà cầm quyền và toàn dân Việt Nam phải tận dụng dòng chảy thời đại của cuộc cách mạng công nghiệp thứ 4 và trào lưu mềm như anh Trần Huỳnh Duy Thức đã nêu trong thư gửi cựu Tổng thống Obama và ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Giải quyết ân oán không phải là điều dân tộc này muốn, mà cơ hội đưa đất nước thoát khỏi thế giằng co giữa các cường quốc để phát triển mới là điều đáng quan tâm lúc này.
Lê Công Định

Tao biết thằng đó rồi! Khỏi cần điều tra.

Tại công an phường nơi có chùa của Thích Chân Quang tu, một cô gái trẻ mếu máo trình báo về việc bị móc mất đồ đạc tài sản khi đang tiến hành làm lễ ở ngôi chùa của sư Thích Chân Quang, mặc dù cô đã cẩn thận đeo túi đồ ở trước ngực.
- Thế lúc nó thò tay vào cô không biết à? Công an viên hỏi cô gái.
- Dạ, em biết chứ…Nhưng…
- Nhưng sao ? Viên công an hỏi dồn.
Cô gái lắp bắp trả lời:
- Nhưng em cứ tưởng là sư thầy định sàm sỡ con như mọi lần nên để yên xem sao. Ai ngờ không phải sư thầy mà lại là thằng ăn cắp…
Bẵng đi một tuần sau, một cô gái trẻ khác lại đến đồn trình bày vừa bị mất cắp cái túi đeo trước ngực như cô gái trước, lại vừa bị sàm sỡ tứ tung. Viên công an lần này nhanh nhẩu:
- Có phải là tưởng ông sư thầy sàm sỡ nên để yên đúng không ?
Cô gái thứ hai liền nước mắt lưng tròng thưa:
- Dạ ! Không phải đâu ! Lúc đó không có ai cả, chỉ có mỗi em đang đứng dưới chân tượng Bác Hồ thôi ạ…
Viên công an liền gật gù:
- Vậy thì khỏi cần điều tra, tao biết thằng đó rồi !!!
***
ĐCH
10/02/2017

Get paid to share your links!