Sunday, March 19, 2017

"Tui nói luôn , chuyện các anh cấm thì mặc xác các anh . Miệng của tui thích hát là tui hát méo thằng nào cấm được."



Vài dòng nói với anh Lưu và anh Kha như thế này : Một người chuyên sản suất nhạc mì ăn liền như các anh thì làm sao cảm nhận được tính nhân văn , lãng mạn trong từng lời của những bài hát trước 1975 .
Bây giờ các anh đã nghĩ ra tại sao nhạc của mình chẳng ma nào thèm để mắt tới chưa ? Bởi trên đầu các anh đã hai thứ tóc , mà vẫn mang trong lòng tính đố kỵ , hận thù thì làm sao mà thả hồn vào lời nhạc của mình được .
Tui nói luôn , chuyện các anh cấm thì mặc xác các anh . Miệng của tui thích hát là tui hát méo thằng nào cấm được
Với những người có cái đầu nhìn âm nhạc bằng con tim hận thù , đố kỵ thì tâm hồn ngày càng teo lại .Không thể bắt buộc người khác có cái đầu đầy sỏi đá giống các anh được . Con người ta cảm nhận âm nhạc bằng tâm hồn , đừng bắt người khác phải nhai lại lối suy nghĩ của các anh , thế nhé !

Nguyễn Lai

NẠN BẢO KÊ


Đứa em làm báo nhỏ nhẹ, anh ơi, rảnh không, giúp em tí đi...
Nó gợi ý, anh nghĩ gì về "cuộc chiến" giành lại vỉa hè hôm nay? Anh có nhớ kỉ niệm nào về "vụ án" đê Nghi Tàm hơn 20 năm trước không? Lần này liệu có hi vọng không anh?...

Nhớ chứ.
Nhớ cảnh nhà cửa hai bên đê ngổn ngang gạch, ngói, vôi, vữa, tan hoang như sau trận B52. Nhớ, dân đã đồn tầm bậy, tầm bạ, rằng trên đê có nhà của con ông này, cháu ông kia, rồi còn rỉ tai nhau, ối giời, đây là cái cớ để nội bộ choảng nhau thôi...Giời cũng ạ !

Mà cái mini Hotel Eden khá đẹp, được dân tình đồn nhiều nhất lại chính là của thằng bạn tôi. Thỉnh thoảng, bạn bè vẫn tụ tập, làm con ba ba, uống rượu, đánh bài cuối tuần...
Thằng bạn này dân làm ăn năng động, tháo vát, làm khách sạn, vũ trường đầu tiên ở Vũng Tàu, Hà Nội, Đà Nẵng..., rồi làm cả nhà máy lớn ở Đà Nẵng, Cần Thơ...Công việc đang rất thành công, bị bệnh hiểm nghèo, mất 12 năm rồi...
Dân tình cứ đồn láo lếu thế thôi, liên quan gì đến con cháu ông bà nào đâu.


Thực ra, các công trình xây dựng trái phép, lấn chiếm hành lang đê Nghi Tàm, đã xuất hiện một số vết nứt, ảnh hưởng đến an toàn thân đê. Chính quyền phường, quận, thành phố Hà Nội sau nhiều năm bỏ lơ, khi nhà cửa của dân phủ kín hai bên đê thành một khối tài sản quá lớn, đành bất lực, chấp nhận cho tồn tại.
Trật tự, kỉ cương xã hội bị xâm phạm nghiêm trọng đến mức báo động.

Thời điểm này, an ninh, trật tự, an toàn xã hội có vấn đề. Sau cuộc đổi mới năm 86, là dịp kinh tế bị kiềm hãm nhiều chục năm như lò xo bị nén mãi giờ bung ra, đồng thời nạn xã hội đen hoành hành trở nên phổ biến. Các băng đảng xã hội đen mọc lên khắp nơi, tranh nhau bảo kê hầu hết các lĩnh vực của đời sống như kinh doanh nhà hàng, karaoke, nhà nghỉ, chợ búa, cờ bạc, tín dụng đen.
Đáng ngại nhất là nạn bảo kê như một bệnh dịch truyền nhiễm, bắt đầu lây sang chính quyền cấp phường, quận..., thách thức ngay cả chính quyền trung ương.
Chính quyền nào cũng vậy, vốn được sinh ra để phục vụ, bảo vệ người dân, giúp doanh nghiệp làm ăn kinh doanh thuận lợi, đúng pháp luật lại bỏ lơ, thậm chí có nơi, có người còn bảo kê luôn xã hội đen dưới nhiều hình thức vô cùng tinh vi.

"Vụ án" đê Nghi Tàm năm xưa, nhiều người đã viết.
Nghĩ về "vụ án", rồi liên hệ với "cuộc chiến" giành lại vỉa hè cho người đi bộ - một chủ đề cực hót tại SG và HN trong những ngày qua - là điều đáng bàn và sẽ rất thú vị. Hai chữ "vụ án" và "cuộc chiến" dùng trong thời bình, cùng một chủ đề thiết lập lại trật tự, kỉ cương, chỉnh trang bộ mặt đô thị, cách nhau hơn hai chục năm có mối liên hệ gì về bản chất đến vấn nạn "bảo kê" không?
Chuyện "bảo kê" đầy những mờ ám, xấu xa, đáng bàn và thú vị quá đi chứ.
Người đứng đầu chính quyền thủ đô, một vị tướng công an đã chính thức tuyên chiến với nạn chính quyền các cấp quận, huyện, các ngành (trong đó có cả công an) bảo kê cho các bến đậu xe, bãi bia cũng như nạn lấn chiếm lòng đường, vỉa hè, các diện tích công cộng khác tại Hà Nội.
Tôi tin đợt ra quân lập lại trật tự, kỉ cương, chỉnh trang bộ mặt đô thị, giành lại vỉa hè cho người đi bộ...tại thủ đô lần này được chính vị chủ tịch trẻ khởi xướng, đa số người dân ủng hộ, sẽ thành công.
Tử huyệt đã được thị trưởng chỉ rõ: bảo kê!

Những ngày qua, tôi đã chứng kiến cảnh các lều quán, biển báo, mái che, vỉa hè, lòng đường bị lấn chiếm đang được tháo bỏ dần trên hầu hết các tuyến phố nơi tôi đi qua.
Có những bãi xe tự phát trên vỉa hè, lòng đường tồn tại nhiều năm như một sự đương nhiên trước những khách sạn, nhà hàng lớn, hay trước một cơ quan nhà nước, đã bị dẹp bỏ. Kể ra, muốn uống cà phê, ăn sáng ở Phan Chu Trinh, Ngô Quyền, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo...tìm được chỗ đậu xe hôm nay, không hề đơn giản chút nào.

Thành công của "cuộc chiến" lần này, có thể tin là chắc chắn, khỏi bàn cãi.
Có giữ được không và sẽ duy trì bao lâu, mới là vấn đề quan trọng !
Một số tuyến đường trong khu phố cổ, như Hàng Ngang, Hàng Đào, Hàng Buồm, Chả Cá, Lương Văn Can..., vỉa hè quá nhỏ, xe máy - một phương tiện đi lại chủ yếu của người dân thủ đô truyền thống không có thói quen đi bộ - vẫn xếp đầy vỉa hè, liệu có dẹp được không?
Khó và phải chờ.

Dẹp nạn bảo kê cấp phường, cấp quận, cấp sở, ngành đương nhiên là gay go, phức tạp nhưng không phải quá khó, không thể. Thị trưởng trẻ, từng là giám đốc công an, ra tay, khả năng là sẽ dẹp được.
Trường hợp bảo kê xuất phát từ cấp cao hơn sẽ sinh ra những "vụ án" phức tạp hơn, dai dẳng hơn. Công trình 8B Lê Trực, đại dự án 148 Giảng Võ, tổ hợp căn hộ cao tầng không phép Linh Đàm của đại gia điếu cày...là ví dụ.
Đây mới thực sự là "cuộc chiến" cam go, phức tạp, có kết cục khó lường.

Chợt nhớ Ông Thủ tướng Sáu Dân (1992 - 1997).
Hơn hai chục năm trước, để giải phóng nhà cửa xây dựng trái phép dọc hành lang đê Nghi Tàm, Ông đã cải trang làm dân thường, trực tiếp thị sát thực tế, trước khi phát lệnh chiến dịch. Ông cũng kiên quyết chỉ đạo các cơ quan có liên quan từ trung ương đến địa phương làm đến cùng, khi hai con đường ven đê Nghi Tàm hình thành, chấm dứt tình trạng lấn chiếm hành lang và thân đê.
Đơn độc trong quyết định làm đường dây 500KV dài gần 1500km, một vị bộ trưởng trong chính phủ của Ông đã vướng vào vòng lao lí, một thứ trưởng dính án treo. Đường dây 500 KV khởi công ngày 01/03/1992, đóng điện thành công 19.07' ngày 27/05/1994. Sáng hôm sau, 5 giờ sáng, chính Ông đã vào tận trại giam Thanh Xuân, gắn chiếc huy hiệu đường dây 500KV đầu tiên cho vị bộ trưởng đang thụ án.
Việc ban hành chỉ thị 406 ngày 08.08.1994, "kể từ ngày 1 tháng 1 năm 1995 nghiêm cấm sản xuất, buôn bán và đốt các loại pháo nổ, thuốc pháo nổ trong phạm vi cả nước (trừ các loại pháo hoa và thuốc làm pháo hoa)…", đã xoá sổ tất cả mọi cơ sở sản xuất, buôn bán pháo không phải chỉ một làng nghề nổi tiếng chuyên sản xuất pháo Bình Đà. Chấm dứt một thói quen truyền thống hàng trăm năm của người dân.
Điều khó khăn này, có lúc đã tưởng không thể làm được.

Ông cũng quyết định làm con đường thẳng từ sân bay quốc tế Nội Bài về Hà Nội qua cầu Thăng Long, về trung tâm chính trị Ba Đình. Hơn hai chục năm, con đường chỉ thẳng khi qua cây cầu, đoạn tiếp vẫn quanh co, chật chội, không tương xứng.
Giờ, 20 năm rồi, có cầu Nhật Tân hiện đại, thêm một tuyến đường mới khang trang, rộng rãi, qua cây cầu mới, muốn về trung tâm Hà Nội, vẫn phải đi qua đường đê Nghi Tàm, hoặc qua ngả Hoàng Hoa Thám chật chội, không thể mở rộng.

Tạo một con đường ngay thẳng, đồng bộ, đẹp, xem ra khó thật.
Ngay cả quyết tâm của một vị Thủ tướng nổi tiếng hành động, quyết đoán, mạnh mẽ cũng từng bị thách thức khi phải đối diện với thực trạng "bảo kê".
Hi vọng "chính phủ kiến tạo, liêm chính, chuyển mạnh từ quản lý sang phục vụ", hôm nay sẽ hành động, không chỉ là khẩu hiệu.
P/S. Dùng quyền lực được nhân dân trao, để bảo kê cho một cá nhân hay một nhóm lợi ích nào đấy, trước sau cũng phải trả giá.
Bởi đất đai, sông núi..., tất cả mọi tài nguyên của đất nước này thuộc về nhân dân, không phải của riêng bất kì ai, dù đang tạm ngự bất cứ chức vụ nào.
Chữ "bảo kê", bất luận được dùng trong trường hợp nào cũng chỉ gợi nên những xấu xa, mờ ám!
(còn nữa.)



Tại sao người “có học” đó lại cam chịu cúi đầu sống trong guồng máy của chế độ thối nát, mục ruỗng, sắp sụp đổ này? Thật buồn!

Từ khi anh Lưu Văn Vịnh bị bắt oan và giam giữ ở số 4 Phan Đăng Lưu đến nay mẹ con em được mọi người điện thoại quan tâm chia sẻ. Nhưng cũng có người gọi là “có học” điện thoại tư vấn cho em như này : 
- Alo chị à , mấy mẹ con chị khỏe không ? 
- Cảm ơn em mẹ con chị vẫn khỏe
- Anh Vịnh giờ sao rồi hả chị?
- Anh Vịnh vẫn bị giam giữ oan sai chưa được về 
- Đợt này anh Vịnh về chị nói anh khùng vừa thôi, toàn rảnh đi lo chuyện không đâu.
- Em nói vậy không đúng, anh Vịnh khùng mà biết lao động nuôi vợ con, mà biết dành tâm huyết và thời gian hoạt động bảo vệ nhân quyền, bảo vệ môi trường, phản đối TQ xâm lược biển đảo VN và giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn do bị áp bức, bất công, bị oan sai. 
Sống có trách nhiệm với xã hội và đất nước là khùng ư?

– Nhà em ko rảnh để quan tâm tới những việc đấy và em cũng không cần biết về chính trị làm gì.
– Em nói hay nhỉ? Vợ chồng em làm trong cơ quan nhà nước, lại là bên ngân hàng, liên quan đến kinh tế, đến đồng tiền, mà nói không biết về chính trị thì ai phải biết về chính trị? 
Thế em có biết Formosa xả độc tháng 4 năm 2016 đã làm kinh tế Việt Nam tụt giảm mấy % so với kế hoạch không, và hàng triệu người dân miền Trung mất nghiệp không, và vì thế mà lạm phát tăng, đồng tiền VN mất giá so với đô la không? giá cả tăng, đời sống khó khăn hơn không? 
Em có biết nước ta có hơn 3000km bờ biển mà sắp phải nhập khẩu muối không?

- Em thấy trong cơ quan em họ cũng không quan tâm và các khu công nghiệp xung quanh họ có nói gì đâu? Anh Vịnh toàn thích sống khác người!
- Chị lại thấy chính các em mới sống khác người. Các em luôn phải cúi đầu theo lệnh cấp trên mà không dám nói lên tiếng nói của mình. Em nên dành chút thời gian vào Facebook, vào trang Con Đường Việt Nam, Dân Làm Báo, Dân Luận, BBC, RFA, VOA, Anhbasam , Huỳnh Ngọc Chênh … để tìm hiểu về quyền con người, những tiếng nói khách quan về thế giới, về đất nước, nhân dân em nhé. Nhiều người đã hiểu được sự bất công, thối nát của chế độ này rồi, nhưng họ nói mà em không nghe đấy thôi. Hoặc em không đọc nên tưởng họ khùng thôi. Họ không vô cảm, sợ hãi, ích kỷ chỉ biết tiền, tiền, tiền… ko lười đọc, lười suy nghĩ, như thế là khác người?

- Vậy như anh bây giờ có giúp được gì cho gia đình và con cái hay để vợ con xấu hổ?
- Ồ! không đâu em, mẹ con chị không xấu hổ, mà còn tự hào về anh. Anh chấp nhận gian khổ để hi vọng sau này con cháu anh, con cháu em và tương lai người VN có một xã hội bình đẳng, tự do nhân quyền, văn minh như các nước dân chủ không còn độc tài cộng sản: Đức, Ba Lan, Tiệp Khắc… hay Anh, Nhật, Mỹ, Pháp, Úc. Có nước độc tài cộng sản nào mà dân được tự do sung sướng hả em? Em có thấy Quan chức cộng sản và người giầu ở Trung Quốc cộng sản, VN lũ lượt bỏ nước sang Mỹ, Canada, Úc… không?

- Anh giờ bị tù như vậy chị nghĩ xem, sau này các con chị đi học đại học hoặc xin đi làm sẽ ảnh hưởng trong hồ sơ lý lịch thì làm sao?
- Nhà chị các cháu có học đại học thì cũng không vào đoàn thanh niên CS đâu. Anh chị chỉ ủng hộ các cháu tham gia các hoạt động xã hội thiện nguyện, bảo vệ môi trường, hay những việc hữu ích tốt cho dân, không lừa dân, không vì danh hão đâu, nên sợ gì lý lịch các cháu khi vào đại học?

Còn khi các cháu xin việc làm, chúng sẽ thi tuyển vào những nơi cần người làm thật, không phải vào cơ quan để tiếp khách, để pha trà cho sếp, hay vào ê-kip hành dân, nhũng nhiễu dân đâu… Nếu kinh tế thị trường tự do, các công ty muốn phát triển sẽ tuyển người lao động dựa vào kỹ năng chuyên môn và đạo đức, chứ họ không cần là đảng viên cs, không cần lý lịch như vợ chồng em nghĩ đâu.
Và chị có tiền chị cũng không nịnh nọt nhờ vả, hay đút lót mấy trăm triệu để vào cơ quan nhà nước, DNNN nhằm chui kỳ được vào guồng máy cs tham nhũng đâu em ạ. Vào đó con người mất tự do, mất hết hứng thú sáng tạo, bị hạ thấp nhân phẩm, nó buộc con người thành cái máy trung thành với sự giả tạo, vô đạo đức, con người bị tha hóa theo bộ máy độc tài, độc quyền em ạ.
- Nhưng dù sao anh vẫn mang tiếng là bị đi tù.
- Chị hiểu ý của em rồi. Tù tham nhũng, bán nước, giết người, ăn cắp ăn trộm thì mới phải xấu hổ em ạ. Tù vì để cho một xã hội tốt hơn, để bảo vệ Tổ quốc, thì chỉ có tự hào thôi. Em xem, thế giới chỉ đòi tự do cho những tù nhân lương tâm chứ có ai đòi tự do cho bọn tham nhũng ko? TNLT là người đấu tranh cho tự do nhân quyền, cho quyền lợi của công nhân, đấu tranh cho nông dân bị mất đất mất nhà, bị oan sai, hay vì chủ quyền quốc gia, vì chống độc tài cộng sản, vì chống Trung Quốc cộng sản xâm lược biển đảo, chống TQ đầu độc môi trường của VN…
Em có biết những tấm gương đi tù được nhân dân kính phục chưa? Em hãy tìm hiểu về những tù nhân lương tâm thì sẽ hiểu.
Nhân dân quý mến họ là vì họ chống độc tài, chống tham nhũng quyền tiền, chống suy đồi đạo lý, chống vi phạm tự do nhân quyền, chống mua bán bản án bất nhân oan ức, chống bất công, chống ô nhiễm môi trường, chống ấu dâm... 
Và Nhân dân coi khinh những kẻ đương chức, đương quyền là tay sai Tầu cộng chỉ vì tham quyền cố vị để tham nhũng, để hút máu dân, để vinh thân phì gia, lừa dân, bán nước, chúng như “một đàn sâu” đục khoét tài sản quốc gia như ông Trương Tấn Sang đã nói, và “Hở ra là ăn, ăn không từ thứ gì” như bà Nguyễn Thị Doan Phó chủ tịch nước đã phải thừa nhận.

Thử hỏi cán bộ cộng sản các em đi tù vì tội gì?
Họ đi tù vì họ là những kẻ tham nhũng, những kẻ hủ hóa, ấu dâm, những kẻ bất nhân bất nghĩa, (chỉ đáng thương cho kẻ tham ít nhưng bị lừa mà phải gánh tội thêm cho cấp trên). Không những dân khinh mà vợ con họ, đồng nghiệp họ cũng khinh, cũng xa lánh.

Anh Vịnh từ khi bị công an HCM bắt giam oan trái, chị và các cháu có bị một số người quen cũ xa lánh, dè bỉu, nhưng số người mới chia sẻ, quan tâm, giúp đỡ gia đình chị lại nhiều hơn nhiều lần số người quay lưng.
Nên các em đừng vơ đũa cả nắm đánh đồng cái chữ "tù". Các em nên đọc thêm thông tin báo chí nước ngoài, trang mạng xã hội, facebook để hiểu cho khách quan, đừng mù quáng, vô cảm mãi nữa.

- Chị bây giờ nói cứng quá không như dạo trước.
- Chị vẫn vậy thôi, chị nghĩ đáng lẽ em là người có học, mang danh trí thức thì khi nói chuyện với một người dân ít học như chị em khai sáng cho chị mới đúng, đằng này như là ngược lại, nên chị buồn thôi.

Kết thúc câu chuyện với người “có học”, tôi cứ thấy buồn vô tận.
Tại sao người “có học” đó lại cho rằng: “ai dám nói nên tiếng nói của mình là khùng là hoang tưởng”.
Sao nhiều người bình dân, không có bằng cấp như người “có học” đó lại hiểu được thực tế cái chế độ thối nát này, và họ động viên giúp đỡ mẹ con em rất nhiều . Tại sao người “có học” đó lại cam chịu cúi đầu sống trong guồng máy của chế độ thối nát, mục ruỗng, sắp sụp đổ này?
Thật buồn!

(FB Cô Mười Họ Lê, vợ anh Lưu Văn Vịnh)
Ảnh chụp NSUT Kim Chi đến thăm chị Mười, vợ TNLT Lưu Văn Vịnh )

*** Đừng để tư duy nô lệ của người khác biến mình thành nô lệ luôn !


Chúng ta thường xuyên nghe các câu chuyện trên FB rằng có 1 người thức tỉnh , bắt đầu quan tâm đến tình hình đất nước , bắt đầu lên tiếng đấu tranh về các vấn đề xã hội hay chính trị , thì lập tức sẽ có ngay người thân , bạn bè , đồng nghiệp ... chạy vào khuyên lơn là hãy bỏ đi , ngưng đi , lo làm ăn chuyện khác đi .
Đó chính là những người mang tư duy nô lệ đi khuyên người biết đòi tự do hãy cứ làm nô lệ giống như mình !
Trong truyền thuyết của người Do Thái , có ghi chép lại trong Kinh Thánh , thì dân tộc Do Thái luôn bị nước này hay nước kia bắt làm nô lệ .
Vào thời dân tộc Do Thái bị dân tộc Phillistine nô lệ suốt 40 mấy năm , người dân Do Thái vì sợ hãi quá mà cam chịu thân phận nô lệ , không bao giờ dám vùng lên phản kháng .
Thiên Chúa đã cho giáng trần 1 người có sức khỏe đặc biệt , tên là Samson , là người có đủ sức đánh lại dân Phillistine để giải phóng cho dân Do Thái . Thế nhưng người dân Do Thái vẫn sợ hãi quá đến mức khi quân đội Phillistine kéo đến đòi bắt Samson , thì chính những người Do Thái này đem trói gô Samson lại nộp cho kẻ thù , chỉ vì muốn cho mình và con cháu mình được yên thân làm nô lệ tiếp hàng chục năm nữa !!
Người dân VN ngày nay cũng giống như vậy . Tuy rằng ai cũng đã chán ghét chế độ cộng sản , chán ghét đảng cộng sản , mong muốn được thay đổi , mong muốn VN được như Sing như Hàn như Nhật .... nhưng họ lại bị giam hãm bởi chính sự sợ hãi và tư duy chấp nhận làm nô lệ cho đảng CS của mình .
Đến nỗi khi thấy có những người dũng cảm dám đứng lên chống lại những sai trái của chế độ , dám đứng lên đòi hỏi tự do dân chủ cho cả dân tộc , thì họ lại như những người Do Thái nói trên , đem trói gô họ lại nộp cho kẻ thù , để mình được bình yên sống kiếp nô lệ tiếp tục !!!
Người dân Do Thái vì vậy mà hết bị làm nô lệ cho người Phillistine , lại bị làm nô lệ cho người Ai Cập , trong khi dân tộc họ được coi là thông minh , tài giỏi vào bậc nhất thế giới ! Thông minh , tài giỏi mà sợ hãi cam chịu cúi đầu , không dám phản kháng thì vẫn là nô lệ mà thôi !!!
Nếu bạn không muốn sống kiếp nô lệ , bị quan tham cộng sản đời đời bóc lột , hết cướp đất cướp nhà đến dòm ngó cướp tiền và vàng mà bạn giành dụm , thì bạn phải tự xóa bỏ cái tư duy nô lệ trong đầu đi đã . Nếu bạn chưa đủ can đảm đứng lên thì ít ra cũng đừng làm kỳ đà cản mũi , đừng đem tư duy nô lệ của mình trùm lên đầu người khác . Và bạn nào đã có can đảm dám đứng lên vứt bỏ gông xiềng của sự sợ hãi , dám đòi quyền lợi chính đáng cho bản thân , thì cũng đừng để tư duy nô lệ của người khác biến mình thành nô lệ trở lại , cho dù đó là người thân , là cha mẹ hay anh em của mình !
Cuộc sống của 1 kẻ nô lệ , cho dù yên bình , cũng nhục nhã lắm , bạn hiểu không ?
Ngoc Nhi Nguyen

LÝ DO SÂU XA SƠN TRÀ BỊ BĂM NÁT


Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc chỉ đạo: "Không đánh đổi môi trường lấy kinh tế"
Và đây là cách người ta hưởng ứng ông ấy ở Đà Nẵng: Băm nát một góc Khu bảo tồn thiên nhiên đổi lấy 100 biệt thự nghỉ dưỡng và phòng khách sạn.
Cũng cần nói thêm để thấy trong việc này lỗi trực tiếp là công ty Biển Tiên Sa (chủ đầu tư dự án) song trách nhiệm sâu xa thuộc về UBND Đà Nẵng và cả Thủ tướng đương nhiệm.
Cụ thể, từ năm 1977, với Quyết định 41-TTg của Thủ tướng thời đó là Phạm Văn Đồng, Sơn Trà được bảo vệ theo chế độ rừng cấm với các quy định rất nghiêm ngặt áp dụng cho "toàn bộ bán đảo và vùng xunh quanh chân núi kéo dài ra 500m", tổng là 4439ha.
Bẵng hơn 30 năm, đến 2008, UBND Đà Nẵng, dựa trên Luật Bảo vệ Phát triển rừng 2004 đã ra Quyết định 6758 Phê duyệt Quy hoạch rừng ở Đà Nẵng, cắt bớt diện tích được coi là rừng đặc dụng (hay rừng cấm) của Sơn Trà xuống còn chỉ hơn một nửa là 2.591,1 ha.
Đây chính là quyết định mở đường để các công trình nghỉ dưỡng kiểu như InterContinental của SunGroup triển khai ở Sơn Trà và nhiều dự án khác được cấp phép. Tuy nhiên, đáng chú ý là Quyết định 6758 này của Đà Nẵng vi phạm nguyên tắc của chính Luật Bảo vệ Phát triển Rừng 2004 là chỉ Thủ tướng mới được chuyển mục đích sử dụng khu rừng mà Thủ tướng đã xác lập trong quá khứ, chứ UBND không có thẩm quyền đó.
Có lẽ ý thức được sự vi phạm thẩm quyền này, cách đây vài năm UBND Đà Nẵng đã đề nghị được xây dựng Quy hoạch mới cho bán đảo Sơn Trà để Thủ tướng thông qua. Đây là lý do ra đời của Quyết định 2163 của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tháng 11 năm 2016 Phê duyệt Quy hoạch Sơn Trà trở thành Khu Du lịch Quốc gia, theo đó 1/4 bán đảo (1056ha trong tổng số 4439ha) được sử dụng để phát triển thành Khu Du lịch Quốc gia với các công trình nghỉ dưỡng biển cao cấp, du lịch văn hóa-tâm linh...với mục đích thu hút hàng triệu du khách.
Nghĩa là, Công ty Biển Tiên sa có thể làm hơi quá tay, nhưng mở đường cho nó chính là Quyết định 6758 sai luật cách đây gần 10 năm của UBND Đà Nẵng và việc hợp thức nó gần đây bằng Quy hoạch trên của Thủ tướng.
Trong một câu chuyện khác, nhiều người hẳn còn nhớ Sơn Trà cũng là nơi cư trú của Voọc Chà vá Chân nâu - được mệnh danh là 'nữ hoàng linh trưởng', có tên trong sách đỏ và vừa được chọn làm biểu tượng của Đà Nẵng trong APEC 2017. Với gần 1/4 diện tích bán đảo tới đây được tập trung phát triển thành Khu Du lịch Quốc gia môi trường sống của loài động vật quý hiếm này và toàn bộ hệ sinh thái của Khu bảo tồn thiên nhiên Sơn Trà sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Dường như có một câu hỏi khác đang đặt ra với mô-típ tương tự Formosa:
"Chọn Voọc chà vá chân nâu hay khách sạn?"
Chỉ khác là lần này nó đến từ người Việt. Nhưng chúng ta vẫn phải là người trả lời.
---
Quyết định 41-TTg về các Khu rừng cấm: https://goo.gl/qzcH2w

Luật Bảo vệ rừng 2004: https://goo.gl/qK0pAf
Quyết định 6758 của UBND Đà Nẵng: https://goo.gl/EB1pv6
Quyết định 2163 của Thủ tướng phê duyệt Quy hoạch Khu Du lịch https://goo.gl/3edZFm
Ảnh: Góc Sơn Trà bị băm nát. Nguồn: Tuan Els
Nguyen Anh Tuan

DU HỌC TRƯỜNG CÔNG GIÁO!

Trước 1975 ở miền Nam, hệ thống trường học của các tổ chức Công Giáo được phép hoạt động song song với các trường tư thục dân sự khác; và được nhiều phụ huynh tin cậy cho con theo học. Nhà nước Cộng sản Việt Nam đã loại trừ Giáo hội khỏi lĩnh vực giáo dục; cho đến nay vẫn chỉ được phép mở tới cấp… nhà trẻ, mặc dù các cá nhân/tổ chức khác đều có thể.
Mối quan hệ của ông Việt Nam với các tôn giáo, để cởi mở hơn còn phải dài cổ chờ!
...

Những năm gần đây, việc du học tại các trường Công giáo đang là sự lựa chọn của nhiều gia đình; các trường Australian Catholic University (ACU) ở miền đông Úc; The Catholic University of The West, Pháp; Catholic Kwandong University (CKU) ở Hàn Quốc; La Salle University ở tiểu bang Pennsylvania, Mỹ..vv. đều có học sinh từ Việt Nam.
Làn sóng …tị nạn giáo dục rần rần ở Việt Nam khiến phụ huynh các em còn đang ngồi cấp tiểu học và trung học quan tâm nhiều hơn đến hệ thống giáo dục của các tổ chức tôn giáo!

Rồi, thử tìm hiểu hệ thống Trường trung học Công Giáo Canada (Edmonton Catholic Schools), ha. Có tôn giáo hay không tôn giáo cũng hổng sao, từ 12 đến 18 tuổi đều học được tuốt!
.

Đây là hệ thống trường công lập của chính phủ Canada với gần 100 trường tại bang Alberta được đánh giá cao về chất lượng giáo dục và cơ sở vật chất. Có công ty liên kết này ©http://duhocmaithienanh.com/truong-trung-hoc-edmonton-cath…/ của anh Vu Tung Son – hàng xóm tui, con của Jesus Christ... nhà…kế bên nhà thờ Chí Hòa ;)
Anh Sơn đặc biệt quan tâm tới hệ thống trung học Công Giáo và đã đưa nhiều em đi qua bển; thằng Khang con trai hơn 16 tuổi của ảnh cũng đang học lớp 10 tại Edmonton Catholic Schools 2 năm nay. Theo đó, thì chi phí du học 2 cấp này là 11.000 CAD/năm, tức khoảng 187.000.000 VND theo tỉ giá Canada + các homestay cơm ngày 3 bữa bao đái ỉa chừng 450 – 500CAD/tháng nữa; tính ra rẻ hơn Việt Nam với việc học hành tại các gia đình trung lưu ;x 
.

Bất tiện duy nhất, là do các tuổi đang vị thành niên nên chắc chắn phải có nhiều điều khoản nhất định để bảo vệ an toàn cho trẻ. Tuy nhiên, ba mẹ cũng được phép đi kèm con cái vô tư, nhưng bị cái đi từ đây qua Canada nhiều điểm transit mất hơn 20 tiếng ngồi máy bay. Ờ, nhưng mà du học sinh tốt nghiệp tại Canada nếu có việc làm và điều kiện tài chính vững thì được ở lại như thường trú nhân!
Trong top 10 quốc gia đáng sống nhất trên thế giới, đánh giá theo tiêu chuẩn: ảnh hưởng, di sản văn hóa, quyền lực, chất lượng cuộc sống...Canada chỉ xếp thứ 2 sau Thụy Sĩ!
- Du học Canada bao cảnh đẹp và anh Thủ tướng Justin Trudeau đẹp trai. Đi từ thành phố Edmonton tới di sản thế giới Banff chừng 400km, chạy thêm 70km nữa thì đến hồ Louise ©Edmonton Catholic Schools.
Lê Nguyễn Hương Trà

Get paid to share your links!