Tuesday, March 28, 2017

MỘT THẾ HỆ NHỤC NHÃ! Nguyễn Phú Trọng là tên tội đồ trực tiếp cuối cùng.


Kể từ năm 938, mở đầu kỷ nguyên độc lập tự chủ sau khi Ngô Quyền đại phá quân Nam Hán trên sông Bạch Đằng , trong lịch sử dân tộc Việt chỉ có quân đội Trung Quốc đặt chân đến Việt Nam và bị:
"Đánh cho nó chích luân bất phản,phiến giáp bất hoàn.
Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ"

chứ chưa bao giờ có chuyện dân Trung Quốc kéo đàn, kéo lũ sang Việt Nam mà không hề biết dân Nam là chủ của đất này như thế.
Thế hệ mai sau sẽ ghi lấy mối nhục hôm nay một khi tên Việt Nam không còn trên bản đồ thế giới.
Hồ Chí Minh không phải là tội đồ dân tộc vì hắn chỉ là tên nội gián.
Đảng CSVN là một tập thể tội đồ lớn nhất.
Nguyễn Phú Trọng là tên tội đồ trực tiếp cuối cùng.

Và cả một thế hệ hôm nay sẽ bị các thế hệ ngàn đời sau phỉ nhổ.
Những kẻ đã đi hết một phần ba,một nửa hoặc gần hết cuộc đời mình không đáng thương bằng những em bé vừa lọt lòng mẹ hôm nay.

Tất cả sẽ được ghi vào lịch sử Việt. Một Tây Tạng thứ hai.
Dương Hoài Linh

Linh hồn Việt đang đứng trước những thử thách và nguy cơ sự xâm lăng toàn diện của ông bạn vàng.

 Ngoài việc ngang nhiên ngỗ ngược chiếm đóng biển đảo thì TQ đang rắp tâm biến Việt Nam thành bãi rác thải công nghiệp. Những cái đầu đầy chiến lược thâm sâu và nham hiểm của lãnh đạo Trung Quốc vẫn tiếp tục tham vọng bành trướng để lại từ những thế hệ lãnh đạo trước. 
Khi chuyển sang công nghệ mới để giảm ô nhiễm môi trường, họ không thể bỏ công nghệ cũ, bởi làm thế là tốn kém, cách tốt nhất là đẩy sang những mảnh đất yếu kém về nhận thức, nơi lãnh đạo có xu thế "yếu đuối" trước đồng tiền và lý tưởng phục vụ đất nước, tình yêu đất nước mờ nhạt trước lợi ích cá nhân.

Năm trước tôi đã giúp một phóng viên NY Times viết bài về việc xây dựng những nhà máy nhiệt điện ở Việt Nam, vốn từ Trung Quốc và như vậy thì đương nhiên là công nghệ, thiết bị, công ty trúng thầu xây dựng phải là TQ.
Một phương án tưởng là tử tế nhưng đổ được rác, có công ăn việc làm cho công ty TQ, và trong mỗi dự án thì tiền bôi trơn luôn rộng rãi. Chúng ta đang chết một cách rất "bài bản", một cách rất Bắc Kinh.
Trung Quốc đang dư thừa 30 triệu những cái túi di động chứa giống bành trướng. Đây chính là lý do ở nhiều nơi trên mảnh đất hình chữ S này nhà nhà hồ hởi gả con gái lấy chồng TQ. Nhiều thằng rể TQ ra vào làng được chào đón trọng vọng, bởi chúng giúp thằng bố vợ VN có căn nhà mới và nó cũng giúp nhiều ông hàng xóm khác có được con rể Hảo Hảo.
Nhiều nơi đẹp nhất ở Việt Nam đang được những ông chủ TQ thôn tính. Tất nhiên là với sự "yếu đuối" đang trở thành một truyền thống của lãnh đạo địa phương.
Người dân ở những vùng giáp biên đang dùng đồng Nhân Dân Tệ để giao dịch buôn bán và tình trạng này sẽ trở nên phổ biến rất nhanh.
Có thể bề ngoài đất nước sẽ hào nhoáng hơn bởi những công trình vốn đầu tư TQ, những lớp mạ bóng bẩy làm loá mắt kẻ ngu đần nhưng linh hồn Việt đang trở nên lép vế trước những bộ óc rất đáng tởm của lãnh đạo TQ. Đáng tởm nhưng thực ra là đang phục vụ đất nước của họ một cách rất đáng nể.
Tôi cảm thấy vô cùng bất lực và gần như là tuyệt vọng. Giờ đây chúng ta không trách TQ. Bởi đấy là một kẻ ngoại bang mà tham vọng bành trướng, thôn tính đã có hàng nghìn năm. Tham vọng ấy không có gì mới, người Việt ai cũng biết, chỉ có lãnh đạo có vẻ như không biết.
Chau Doan

Cứ đập đi vì cuộc đời cho phép


Ngày 16/5/1966, dưới sự chỉ đạo của Mao Trạch Đông, Bộ Chính trị đảng Cộng sản Trung Quốc ban hành một thông báo chính thức về cuộc "Đại Cách mạng Văn hóa Giai cấp Vô sản", với mục tiêu chính là loại bỏ phần tử tư sản.
Bắt đầu từ tháng 8/1966, 12 triệu Hồng Vệ Binh đã ra tay thực hiện cuộc "cách mạng" có một không hai trong lịch sử Trung Quốc. Dù cho năm 1976, Mao Trạch Đông chết, cuộc cách mạng văn hóa coi như chấm dứt, chính quyền có tuyên bố "thắng lợi", thì cuộc cách mạng văn hóa vẫn là một vết nhơ, một cơn đau nhức nhối, một nỗi ám ảnh cực kỳ to lớn với thường dân của đất nước 5000 năm văn hiến này.
Trong cuộc cách mạng với rất nhiều "hoạt động" khủng khiếp, có phong trào "phá tứ cựu", bao gồm: phá trừ cựu tư tưởng, cựu văn hóa, cựu phong tục, cựu tập quán, đã khiến cho hàng trăm ngàn công trình văn hóa, tôn giáo, tượng phật, bản thảo, văn thư bị tiêu hủy.
Có thể kể đến như Hồng Vệ Binh phá Khổng Tử Miếu, đập tượng, đốt văn thư và quật mộ cả Khổng Dương Khắc và phu nhân cùng với Khổng Linh Di (đích tôn đời thứ 76 của Khổng Tử) và thê thiếp, lôi xác từ trong mộ đem treo lên cây. Khổng Đức Thành là con của Khổng Linh Di sau đó đã sang Đài Loan, theo Tưởng Giới Thạch và cho đến lúc chết cũng không đặt chân lại cố quốc.
Tiếp sau đó là rất nhiều công trình văn hóa khác như mộ Dương Quý Phi, chùa Thiên Long Tự (Đại Lý), Tượng phật ngọc trong Di Hòa Viên ... cũng bị phá hoàn toàn. Theo một vài tài liệu, trong 6.843 nơi được chính thức công nhận là di sản văn hóa, Hồng Vệ Binh đã phá hủy 4.922 nơi.
Ngay sau cuộc cách mạng kinh hoàng này, nhận ra sai lầm, Trung Quốc đã cho phục dựng lại hầu hết các công trình văn hóa, đúng theo nghĩa "đàng hoàng hơn, to đẹp hơn". Ngày nay, đặt chân đến Trung Quốc thăm thú, rất nhiều các di sản văn hóa là được phục dựng lại.
---"Đại loạn trong thiên hạ" để đạt được "đại trị trong thiên hạ"---
Bui An

NGỤY HAY KHÔNG NGỤY?

Tôi là người lính cộng sản, từng mang lí tưởng đỏ lên đường đi chống quân xâm lược bảo vệ Tổ quốc.
Nhưng với tôi, tất cả những người lính, bất luận là lính thú thời phong kiến hay lính thời nay, đánh giặc Tàu hay đánh giặc Tây đều được tôn trọng nếu thực hiện trách nhiệm lớn lao với dân với nước. Những người lính làm nhiệm vụ cao cả ấy không có ranh giới ý thức hệ hay hận thù.
Tôi đã từng bị thủ trưởng phê bình về lập trường giai cấp, tức không phân biệt địch/ ta. Dù thế nào tôi vẫn tự hào lập trường của tôi là đứng về phía nhân dân, đất nước trong bất cứ hoàn cảnh nào.
Hiển nhiên, với lập trường ấy, những người lính không vì nhân dân, vì đất nước mà chĩa súng bắn vào nhân dân, đầu hàng quân xâm lược, dù là quân xâm lược nào, Pháp hay Mỹ, Nhật hay Tàu, tôi đều gọi là lính ngụy. Ngụy đúng nghĩa!
Khái niệm lính ngụy được dùng từ thời phong kiến chứ không có gì mới mẻ!
Chữ ngụy ấy không cứ phải là lính Việt Nam cộng hòa. Bởi nói thật, dòng họ, gia đình tôi đi lính cộng sản có, đi lính Việt Nam cộng hòa cũng có, nhưng chưa có ai nợ máu với nhân dân!
Sự vụ kiểm duyệt âm nhạc vừa rồi nói lên rất nhiều điều. Chính nó phân hóa và chia rẽ dân tộc, gây mâu thuẫn thù địch sâu sắc hơn bao giờ hết. Phe những nhà lí luận phê bình nhân danh cộng sản cực đoan đòi cấm tất cả nhạc vàng vì là “nhạc ngụy”. Phe Việt Nam cộng hòa phản ứng quyết liệt. Sự phản ứng này được công chúng đồng tình, vì âm nhạc vô tội. Phản chiến không là phản động, bởi đó là lí tưởng tiến bộ của loài người.
Nhưng tôi thật ngạc nhiên khi Sở Văn Thể Du Tiền Giang ra lệnh cấm luôn Màu hoa đỏ, nhạc cách mạng, thì không ít người thuộc phe Việt Nam cộng hòa sung sướng reo lên cổ vũ. Một số kẻ ngang nhiên tuyên bố chỉ có lính Việt Nam cộng hòa mới bảo vệ đất nước, bảo vệ nhân dân và xổ toẹt công lao những người lính cộng sản, dù đó là những người đã hy sinh ở chiến trường biên giới phía Bắc lẫn phía Nam. Họ yêu cầu tôi không được phép gọi những người lính Việt Nam cộng hòa là “lính ngụy”, dù trong ngữ cảnh tôi dùng khái niệm này có ý nghĩa rất chung như đã nói trên kia! Có người nói thẳng luôn: chính lính cộng sản mới là “lính ngụy”!
Tôi nói, chính các bạn cực đoan hơn những người mang danh cộng sản cực đoan. Nếu các bạn cầm quyền, với tư duy ấy, các bạn sẽ ra lệnh cấm toàn bộ nhạc đỏ? Tôi hiểu, các bạn yêu Mỹ nên thấy những ai chống Mỹ đều là “ngụy” và có quyền phỉ báng vào lịch sử, phỉ báng vào xương máu bao nhiêu người ngã xuống. 
Cái quyền ấy thật đáng sợ hơn mọi thứ quyền. Bao nhiêu đó, các bạn đã tự thú nhận mình là “ngụy” đích thực rồi chứ còn gì nữa!
Chia rẽ dân tộc, kích động hận thù, dù là phe nào, cũng đều là ngụy. Ngụy danh chính nghĩa, ngụy danh dân chủ.
Một số người viết bình luận với giọng sặc mùi phe phái chính trị, đầy khiêu khích: thế là biết Chu Mộng Long làm việc cho phe nào rồi! Họ không cần biết, trong sự vụ này, tôi đã viết loạt bài công bằng, khách quan, không hề thiên vị bên nào, rằng nhạc vàng nhạc đỏ đều là tiếng nói của tâm hồn con người Việt Nam, không có chuyện phân biệt ta/ địch.
Sao họ cứ nhất quyết gán tôi vào một phe nào đó?
Ôi, tôi là cựu chiến binh, trước sau chỉ có một phe: nhân dân. Phe nào chống lại nhân dân tôi đều chống đến cùng nếu không còn cách hòa giải.

Chu Mộng Long

Get paid to share your links!