Wednesday, March 28, 2018

THẤM TẬN ÓC : BÁC TRỌNG ĐI TÂY




Bác Trọng và triều đình cộng sản vốn nuôi một đàn báo chí làm "cơ quan ngôn luận" cho nó sang nhà sang cửa. Hễ bác và các cụ các bác lãnh đạo cao cấp của đảng có đi đâu thì cả đàn tiền hô hậu ủng, phải nói là xuất sắc của nó… nếu không bị bọn dân mạng bóc mẽ.

Thời hội nhập, bọn dân cư mạng đâm ra lại đoàn kết, à cấu kết với nhau để hạ bệ bác và triều đình. Cứ một bọn ở ngoài phát hiện ra cái gì bóc mẽ bác và triều đình sản, là chúng lại hú ầm lên, báo về cho lũ dân ngu ku đen trong nước cùng bóc.
Chúng đang bóc bác một quả đau đây này:
Hôm 25/3 bác Trọng đi kinh lý xứ Phú Lang Sa. Phi cơ chở bác chỉ vừa hạ cánh là cả đàn báo Việt đã hối hả loan tin ngay cho dân đen chúng biết… nhưng mà dở quá! Thấy báo nói là có hẳn đại diện chính phủ Pháp ra đón, mà lại chẳng nói cụ thể là ai, cũng không thấy hình ảnh. Chắc là "ở đây sương khói mờ nhân ảnh, ai biết tình ai có đậm đà?".
Tình bọn Pháp nhợn với bác Trọng đậm hay nhạt thì ai biết, chỉ biết cho đến tối 26/3 chúng cũng chẳng có dòng tin nào nói tới chuyến thăm chính thức của bác "theo lời mời của tổng thống Cộng hoà Pháp Emmanuel Macron".
Nhật báo Le Monde số ra hôm nay, 27/3, dành trọn cả một trang đưa tin về chuyến kinh lý của bác Trọng, có cả hình chân dung bác ở chính giữa trang nữa, to vật. Nhưng, bác Trọng chưa kịp khoe thành tích về quê nhà thì… té ra chúng đăng bài và ảnh về bác vào trang quảng cáo (publicité).
Giá bán trang này, chưa tính VAT, là 147 900 EUR. Nếu tính thuế dành riêng cho quảng cáo báo chí (với điều kiện) là 2,1%, thì số tiền lên tới 151 000 EUR, nghĩa là hơn 4 tỷ VND.
Quân thực dân khốn kiếp, ăn dày đến thế là cùng. Đã thế lại công khai để bài và ảnh về bác chúng ta vào trang quảng cáo nữa chứ. Khác nào chúng tố với dân cư mạng là bác Trọng chủ động đánh bóng tên tuổi, đảng của bác rút ruột ngân sách để chi cho đảng trưởng tự bôi mỡ vào thân.
Nhớ hồi trước bác Trọng khoe: "Mình phải thế nào người ta mới (đối xử với mình) thế chứ".
Kỳ này không biết bác khoe kiểu gì đây.
Mà có khi cũng chả sao, đàn báo chí trong tay bác cả, bác xua chúng nó viết gì chả được. Tinh thần là cứ chủ động "nhấn mạnh", "làm rõ", "nêu bật" thành tựu của bác, của đảng trong cả đối nội lẫn đối ngoại thôi, còn bọn Tây lông viết gì thì mặc mẹ nó.
Phạm Đoan Trang


Source: What a stupid game! by Smallworld

Bạch Hoàn: "Họ đã không còn biết hổ thẹn với trời đất, với tiền nhân, và với chính bản thân mình."


Không những không biết cúi đầu trước hương hồn của những người lính Việt đã đổ máu xuống biển Đông vì chủ quyền lãnh hải thiêng liêng của Tổ quốc, không những không ý thức được sự nhạy cảm của vấn đề chủ quyền biển đảo liên quan đến Trung Quốc ở thời điểm này, những người duyệt cấp phép cho bộ phim Điệp vụ biển đỏ của Trung Quốc tiếp tục lì lợm bao biện rằng họ đã duyệt phim "đúng quy trình".
Thông cáo báo chí mà Bộ Văn hoá, Thể thao và Du lịch phát đi hôm qua khẳng định, 100% thành viên Hội đồng thẩm định Trung ương đều bỏ phiếu tán thành cho phát hành phim Điệp vụ biển đỏ.

Cần thiết phải nhắc lại, những cảnh cuối phim không liên quan đến nội dung của phim, trong đó là hình ảnh tàu hải quân Trung Quốc hoạt động trên Biển Đông, với tuyên bố: "Chú ý, đây là hải quân Trung Quốc. Quý vị sắp tiến vào lãnh hải Trung Quốc, xin hãy đi ngay”.
Họ khẳng định đoạn cuối của phim không có bất cứ điều gì cho thấy liên quan đến vấn đề chủ quyền biển đảo.
Vậy xin các anh chị duyệt phim hãy trả lời giúp tôi mấy câu hỏi sau:
1. Trong bối cảnh hai quốc gia đang tranh chấp chủ quyền biển đảo, phát hành một bộ phim ca ngợi hải quân Trung Quốc để đạt được thông điệp gì? Các anh chị có nhận thức được rằng, xâm lược bằng văn hoá nghệ thuật sẽ có sức công phá tới mức nào sao? Nếu các anh chị không ý thức được điều đó thì ngồi ở cái ghế thẩm định phim ảnh làm gì cho tốn cơm của nhân dân.
2. Các anh chị khẳng định đoạn cuối của phim là tàu chiến Trung Quốc hoạt động ở Biển Đông - vùng lãnh hải của Trung Quốc. Vậy cơ sở nào để khẳng định đó là lãnh hải Trung Quốc, đặc biệt khi đang có tranh chấp chủ quyền? Hay là người Trung Quốc bảo sao thì nói lại như vậy?
3. Nếu hội đồng thẩm định cho rằng đó là vùng lãnh hải Trung Quốc, đề nghị hội đồng thẩm định công khai trước báo chí và toàn dân, nơi tàu chiến Trung Quốc phát đi thông báo ấy thuộc vùng nào, toạ độ bao nhiêu?
4. Năm 1988, vào 14-3 xảy ra vụ Gạc Ma. Năm 2018, tức 30 năm sau, vào ngày 16-3, các anh chị cho chiếu phim có cảnh nói về hải quân Trung Quốc, tàu chiến và lời khẳng định về lãnh hải của Trung Quốc. Các anh chị không thấy có vấn đề gì hay sao?
Hôm trước, khi nói về phim này, tôi có nhấn mạnh các anh chị đừng quên rằng chảy trong mình vẫn là dòng máu Việt. Hôm qua, sau khi đọc thông cáo báo chí của Bộ Văn hoá, Thể thao và Du lịch, tôi nhận ra mình đã nói những điều thừa thãi.
Họ đã không còn biết hổ thẹn với trời đất, với tiền nhân, và với chính bản thân mình.
Bạch Hoàn


Source: Wow. What amazing sour fruit! by Smallworld

HAI TẤM HÌNH ; SỰ KHÁC BIỆT KHÔNG CHỈ 150 NGÀN EUROS.


Ngày 25/3/2018, ông Nguyễn Phú Trọng sang Pháp bắt đầu chuyến viếng thăm chính thức. Có lẽ đánh hơi được sự thờ ơ của chính giới và báo giới, nên đảng CSVN đã cho đăng một bài rất dài chiếm nguyên một trang trên báo Le Monde, tờ báo nổi tiếng và uy tín nhất của Pháp với tựa "Viễn ảnh tươi đẹp cho bang giao Việt Pháp". Có điều bài này được xếp vào loại "quảng cáo" (tiếng Pháp là Publicité), giống y như người ta bỏ tiền quảng cáo cho một sản phẩm thương mại như bột giặt hoặc điện thoại. Giá của nó không hề rẻ : hơn 150 ngàn euros chỉ cho một số báo. Tính theo thời giá là 4,2 tỷ VNĐ.

Có sống tại Pháp mới thấy sự hờ hững qua chuyến viếng thăm chính thức này nó to lớn cỡ nào. Không một tờ báo nào có lấy một dòng, ngoại trừ tờ Humanité của đảng CS Pháp, mà cái đảng này cũng biến mất tại Quốc hội từ lâu. Truyền thanh truyền hình cũng không hề nhắc tới. Nhưng nói cho cùng thì những trường hợp này không phải là hiếm, chẳng phải Paris ghét bỏ gì ông Trọng nhưng vai trò và hình ảnh của VN quá mờ nhạt và thậm chí còn mang nhiều vẩn đục về tình trạng nhân quyền. Và chính vì thế, bỏ số tiền này để quảng cáo cho "Vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế ngày càng được nâng cao" cũng còn rẻ chán.
Hình bên phải cũng là một bài trên tờ Le Monde nói về việc nhà cầm quyền VN gia tăng đàn áp giới viết blog. Bài này được đăng trên nửa trang vào ngày 22/7/2017 khi tôi bị tước quốc tịch và bị trục xuất sang Pháp. Đây không phải quảng cáo mà là nhận định của báo Le Monde, và dĩ nhiên tôi không phải bỏ ra một xu (đó là chưa kể hình ảnh được in màu...), chỉ có điều phải chấp nhận lưu đày.
Tuy nhiên sự khác biệt của hai tấm hình không phải chỉ ở 150 ngàn euros.
Từ nửa năm nay, trước tình trạng đàn áp khốc liệt những tiếng nói cho tự do dân chủ, đồng bào hải ngoại đã nỗ lực hết mình để cung cấp cho báo chí, truyền thông sở tại những tin tức, những đau khổ mà đồng bào trong nước đang từng ngày gánh chịu, và những nỗ lực này đang có những kết quả cụ thể. Thay vì theo dõi báo chí chính thống trong nước hay từ chính phủ của nước họ, các tổ chức phi chính phủ (NGO), các tổ chức bảo vệ Quyền Con Người, các tổ chức nhân đạo thường xuyên liên hệ với chúng ta để tìm hiểu về tinh hình VN. Nhiều nơi đã tổ chức các diễn đàn để chúng ta đến chia sẻ thông tin.
Chúng ta đang chiến thắng trên mặt trận truyền thông ? Chắc chắn chẳng ai ảo tưởng như thế. Tuy nhiên người ta không thể mãi dửng dưng trước những đóng góp, hy sinh của đồng bào trong nước, từ những anh chị em dấn thân cho dân chủ đến các dân oan, những người mất đất, mất nhà cửa ruộng vườn; những nạn nhân của Formosa, của tình trạng bóc lột lao động, tình trạng "mãi lộ" công khai... mà đến ngay cả truyền thông chính thống trong nước cũng không thể mãi "mũ ni che tai".
Giữa hai tấm hình không phải chỉ 150 ngàn euros, mà là bao tháng ngày gian khổ mà đồng bào trong nước đang phải chịu đựng. Đó là những anh chị Như Quỳnh, Thúy Nga, Trần Hoàng Phúc, Nguyễn Văn Oai, Hoàng Bình và rất nhiều anh chị em khác. Rồi trong những ngày sắp tới sẽ là Dũng Phi Hổ, Nguyễn Văn Đài, Lê Thu Hà, Phạm Văn Trội, Nguyễn Bác Truyển, Trương Minh Đức và Nguyễn Trung Tôn của Hội Anh Em Dân Chủ.
Sự hy sinh của anh chị em và đồng bào trong nước thật lớn lao, không thể cân đong đo đếm bằng tiền. Cầu mong mọi người sức mạnh tinh thần và thể chất để vượt qua những tháng ngày đau khổ này.
Phạm Minh Hoàng

Source: Wow. What amazing sour fruit! by Smallworld

Get paid to share your links!