Tuesday, December 20, 2016

Trọng Lú ra tay rồi...

Trọng Lú ra tay rồi, dùng tình báo quân đội để thực hiện nghị quyết trung ương 4 do mình nghĩ ra, thế này các anh khác mệt rồi đây. Tình báo quân đội giờ đi làm tay chân cho Trọng Lú chỉnh đốn Đảng thì chuyện khác ai lo dây.

''Về phương hướng nhiệm vụ thời gian tới, Tổng bí thư nhấn mạnh: Tình báo Quốc phòng phải luôn chăm lo tăng cường tính giai cấp, tính cách mạng, luôn khẳng định là lực lượng tuyệt đối trung thành, đặc biệt tin cậy của Đảng, Nhà nước, Quân đội và nhân dân; gương mẫu đi đầu trong thực hiện nghị quyết TƯ khóa 12) về tăng cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng, gắn việc thực hiện nghị quyết này với mục tiêu tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với tình báo quốc phòng.''

Thanh Hieu Bui

Tết này, trên những đổ nát...


Người phụ nữ trong tấm hình là bà Lưu Thị Phúc, ở xã Phước Thuận, Tuy Phước, Bình Định. Một đêm mưa gió mịt mù đầu tháng 12, thấy nhà rung chuyển, bà Phúc ôm người mẹ già đã 92 tuổi của mình nhào ra ngoài. Căn nhà sụp xuống ngay trước mắt. Bây giờ, đống đổ nát dưới chân là tất cả những gì còn lại.
Chỉ hơn hai tuần đầu tháng 12 này, ở Bình Định, có 348 ngôi nhà bị đổ sập, 398 nhà bị tốc mái, hàng chục ngàn ngôi nhà ngập sâu trong nước lũ... Từ tháng 10 đến nay, mưa lũ đã cướp đi của miền Trung khoảng 8.600 tỉ đồng.
Tôi đọc đâu đó thấy người dân vùng lũ nói đã kiệt sức mất rồi. Họ nói không thể ăn mì gói được nữa. Tôi xem đâu đó thấy những em thơ, những mẹ già phải nhai mì tôm sống. Không biết còn bao nhiêu con người không thể ăn mì gói được nữa mà vẫn phải cố nuốt như thế?
Khi tôi viết những chữ nghĩa vô dụng này, có vài giọt nước mắt lại rơi vì bất lực. Người miền Trung, hình như nước mắt đã cạn rồi...
Thế giới nơi tôi sống đang trôi đi như mọi ngày vẫn thế, những phố phường đèn xe nhộn nhịp, những nhà hàng quán xá hào nhoáng. Đâu đó đã có những bận bịu, sắp Tết rồi...
Tôi không biết khi đứng trên những đổ nát hoang tàn kia, người phụ nữ ấy nghĩ gì về tương lai?
Con người đánh cược với thiên nhiên và con người phải trả giá. Nhưng kẻ đánh cược bây giờ ở đâu, để những mất mát này người dân phải gánh?
Tôi đã nhiều lần mỏi mệt với hiện thực đến mức muốn im lặng hoàn toàn, cứ thế tồn tại cho hết một đời. Nhưng liệu có tồn tại được không? Hỏi là đã trả lời...
Tôi biết, những chữ nghĩa rời rạc này chẳng có ý nghĩa gì. Nó chẳng giúp những người dân vùng lũ có thêm cái áo khi rét mướt đang về. Nó chẳng giúp những người vùng lũ có một cặp bánh chưng cho vài ngày Tết sắp tới...
Trong đợt lũ lụt ở Hà Tĩnh, Quảng Bình vừa qua, các anh chị là bạn bè, là các doanh nghiệp, là những người đọc facebook của nhà báo Ngô Nguyệt Hữu và tôi, cùng Công ty dược mỹ phẩm CVI đã tin tưởng trao 1,311 tỉ đồng cho chúng tôi để chuyển đến bà con vùng lũ. Đợt trao quà đầu tiên, nhóm chúng tôi đã chuyển đến tận tay bà con 851 triệu đồng. Số tiền còn lại là 460 triệu đồng.
Hôm nay, trở về từ rốn lũ Bình Định, nhà báo Ngô Nguyệt Hữu và tôi mạo muội đề xuất với các anh chị, liệu có thề dùng số tiền ủng hộ Hà Tĩnh, Quảng Bình lần trước, để giúp một số người vùng lũ Bình Định có một cái Tết ấm, được không?
Trân trọng tấm lòng của tất cả mọi người.
Bạch Hoàn

NIỀM VUI CỦA SỐ ĐÔNG


Đất nước, xã hội và con người nơi tôi đang sống đa phần dân chúng quan tâm và tỏ ra vui vầy với một cuộc hôn thú được công khai ngã giá mà đăng hết kỳ này đến kỳ khác trên báo chí. Và cũng không ngớt số đông bày tỏ cảm xúc nhiệt thành với khoản nợ mà một tay nghệ sỹ làng nhàng là con tố mẹ mình trên diễn đàn xã hội.
Vì nhẽ, những thứ tầm phào ấy chẳng ảnh hưởng gì đến bản thân, tuy rằng cũng chẳng đem lại chút lợi lộc gì đến cho họ.
Nhưng hàng trăm ngàn người khốn đốn vì Formosa đầu độc biển, hàng triệu người khó nhọc vì hạn hán lẫn xâm lấn ngập mặn, hàng trăm người chết và mất tích cũng như tài sản bị thiệt hại hàng tỷ đô la bởi lũ lụt cộng hưởng với hàng loạt thuỷ điện xả ra cùng lúc, thì chẳng thấy mấy ai hé miệng thương tiếc hay phẫn nộ về hậu quả của nó đối với những kẻ có phần trách nhiệm gây ra những thương tổn quá lớn này cho đồng bào mình.
Tôi tự thầm đặt câu hỏi: nếu ai đó đã bị lũ cuốn trôi đi hay những đứa trẻ không có sách vở và trường lớp để đến sau cơn lũ tàn phá là người thân của bạn thì bạn sẽ làm gì? Hay lại tiếp tục im lặng và cứ lầm lũi chấp nhận những hậu quả của nó mà không cần biết vì sao và vì ai nó xảy ra với mình lẫn người thân?
Im lặng và trở nên vô cảm với quê hương và dân tộc mình, có lẽ là đặc sản và thành quả rực rỡ nhất của một nền giáo dục định hướng và áp đặt từ nhà trường, gia đình cho đến chính quyền đã tạo ra cho dân chúng và con người trên mảnh đất này, nếu muốn được yên thân.
Và nhìn vào những thứ họ quan tâm, sẽ định giá được nhận thức và giá trị của bản thân con người đó, tốt hơn bất cứ thứ gì khác.
------

Luân Lê

XIN LÃNH THƯỞNG

Kính gởi Nhà nước,
Đây là hình ảnh chứng minh một người dân đang giao dịch bằng USD tại Việt Nam. Xin ông cho người đến bắt, tịch thu.


Xin ông đừng để ý đến câu "Mọi con vật đều bình đẳng, ngoại trừ một vài con vật bình đẳng hơn" trong tác phẩm Trại Súc Vật. Xin ông cũng lưu ý quý Ngài Trung Võ này là cháu nội đồng chí Võ Nguyên Giáp của chúng ta.
Kính chào ông.

Hoàng Dũng

Get paid to share your links!