Saturday, December 10, 2016

TÔI BIẾT ĐƯỢC 6 NGÔN NGỮ. THẾ TÔI ĐƯỢC LÀM VỤ GÌ ĐÂY?


Tôi còn biết nhiều hơn anh vụ phó 26 tuổi Vũ Minh Hoàng hơn 1 ngôn ngữ nè, hơn nữa tôi còn quan tâm chính trị sớm hơn anh ta nữa. Ngay từ trong bụng mẹ là tôi đã quan tâm đến chính trị rồi. Tôi chỉ thua anh mỗi cái tôi là con nông dân chứ không phải con "ông nào" đó thôi. Vậy tôi được làm Vụ gì đây? Vụ phó của Vụ phó được không? Và đây tôi chứng mình là tôi biết nhiều hơn anh ta một ngôn ngữ. Tôi biết tiếng English nè, French nè, Italian nè. Cambodian nè, Chinese nè, German nè. 

TL.


CHUYỆN NGƯỜI CHUYỆN MÌNH


Nếu coi biết/giỏi/thạo ngôn ngữ là một loại tài năng, vậy hãy bổ nhiệm 5 người khác nhau mà mỗi người thực sự giỏi một ngoại ngữ cùng một chuyên môn nào đó, nó sẽ tốt hơn là một người nói được 5 thứ tiếng cùng lúc.
Ở trong cái cơ chế mà cán bộ, người lãnh đạo không được bổ nhiệm công khai và minh bạch, phụ thuộc vào hậu duệ, quan hệ, tiền tệ và trí tuệ, thì tất cả những thứ khác cần xét lại trước khi nói đến khả năng của con người đó.
Có tài năng thì phải ra tranh luận bằng một chu trình công khai và đứng trước bàn dân thiên hạ, hoặc chí ít phải được bổ nhiệm bởi những con người tài năng, giống như Trump đang làm ở nước Mỹ vậy. Tống Giang quy tụ được 108 vị anh hùng cũng vì khả năng nhìn người và lãnh đạo hơn những người khác là ở chỗ đó.
Bởi vậy, trong tình cảnh hiện tại, dân chúng được quyền nghi ngờ và kể cả chỉ trích việc bổ nhiệm đó là đương nhiên.
Về chuyện quốc tế, Trump rất ghét cộng sản, giống như thời Ronald Keagan, chính diễn viên này khi trúng cử Tổng thống đã đánh sụp hệ thống xã hội chủ nghĩa đang bùng nổ mạnh mẽ ở Đông Âu một cách ngoạn mục nhờ chính sách cương quyết kiểu diều hâu như Trump bây giờ. Trump chắc chắn sẽ làm bạn Nga trong hiện tại, dựa vào Đài Loan và Hồng Kông để cô lập Trung Quốc, mà với Trump, đây là kẻ thù lớn nhất của Mỹ - kẻ không tuân theo luật chơi nào và với tham vọng bành trướng không chỉ trên biển đông mà trong cả kinh tế quốc tế, dùng nhiều thủ thuật, chiêu trò và bất chấp những nguyên tắc và luật chơi của thế giới, hòng làm cực thứ hai để cân bằng với Mỹ (và từ đó đã lân la để kéo Nga về phía mình). Nga thì luôn trung dung và cũng là kẻ thứ ba ranh ma, cũng gặp khốn đốn vì EU và Mỹ cô lập bằng những đòn đánh kinh tế thời gian qua. Nên Nga không có lý do nào để phải cưỡng lại những lời gợi mở từ Trump, và trong mối quan hệ căng thẳng ngoài tầm kiểm soát bấy lâu, đây là cơ hội tốt để Nga tìm kiếm một điều gì đó tốt hơn là kết hợp với một tên cộng sản ngông cuồng, thâm hiểm và lật lọng như Trung Quốc.
Trump, ngoài các đòn đánh về kinh tế, bằng cách siết chặt luật chơi với Trung Quốc, sẽ dùng các bước đi chính trị dựa vào các vùng tự trị/quốc gia có xu hướng chống lại sự bành trướng của Bắc Kinh đối với họ. Trump cũng lên án và sẽ kiên quyết trừng phạt Triều Tiên vì vi phạm nhân quyền nghiêm trọng cũng như cai trị độc tài với những chính sách dã man, tàn bạo đối với công dân của mình. Nghị viện Mỹ cũng đã thông qua luật về việc đưa ra các chế tài xử phạt đối với các quốc gia vi phạm nhân quyền.
Chỉ có Mỹ mới có thể làm một điều gì đó khiến thế giới trở nên tốt đẹp và tử tế hơn, bằng những nguyên tắc và luật pháp công bằng, nhân bản và văn minh.
Hy vọng rằng, Trump, sẽ đánh đổ được tên cộng sản lớn nhất và cũng là gian hùng nhất hiện nay mà đang trong cơn cùng quẫn cuối cùng về mọi mặt, cả kinh tế, chính trị, suy thoái và mâu thuẫn xã hội, tranh giành quyền lực lẫn xung đột trong các mối quan hệ quốc tế.
Luân Lê

BẮT CỰU TỔNG GIÁM ĐỐC NGÂN HÀNG ĐÔNG Á TRẦN PHƯƠNG BÌNH



Ông Trần Phương Bình, cựu Tổng giám đốc ngân hàng Đông Á (DongA Bank), Nguyễn Thị Ngọc Vân cựu phó Tổng giám đốc cùng 3 cá nhân liên quan khác đã bị bắt bởi lực lượng C46 Bộ Công an, và di lý ra Hà Nội, khoảng 20 giờ 5 phút tối qua 9/12/2016.

Trương Duy Nhất

Xin ACE hãy mạnh dạn đưa thông tin của thầy Nhật Huệ cho cộng đồng biết và quan tâm giúp đỡ thầy.



Về việc bắt giam trái phép đối với Lưu Văn Vịnh và Nguyễn Văn Đức Độ vào ngày 06/11/2016. Còn có một tu sĩ mà Paulus Thanh Hoang vừa biết tin, đó là Fb Nhật Huệ (Phan Trung). Thầy ở tỉnh Lâm Đồng.
Được biết, trước đây thầy Nhật Huệ nhiều lần phản đối chính quyền địa phương bởi những hành vi sai trái của họ, và vì lý do đó mà gia đình anh em...đã từ bỏ thầy, thầy bắt đầu đi tu từ đó.
Sau mấy ngày Độ và Vịnh Lưu bị bắt, thầy cũng bị bắt và giam tại đội an ninh điều tra công an HCM số 4 Phan Đăng Lưu, quận Bình Thạnh.
Được biết, hiện nay người em gái út của thầy quan tâm nhưng gia đình nghèo lại ở quê không có điều kiện thăm nuôi và lo mời luật sư bảo vệ quyền lợi cho thầy.
Paulus Thanh Hoang mong ACE ở phía nam hãy lên tiếng giúp thầy để mọi người biết mà giúp thầy trong lúc bị giam giữ, không người thân thăm nuôi.
Xin ACE hãy mạnh dạn đưa thông tin của thầy Nhật Huệ cho cộng đồng biết và quan tâm giúp đỡ thầy.
Đây là điều mà mỗi người chúng ta cần phải làm, xin ACE quan tâm.

Paulus Thanh Hoang

😇ANH TRỌNG NGÀY CÀNG CHỨNG TỎ KHÔNG AI XỨNG ĐÁNG VỚI BIỆT DANH "LÚ" HƠN MÌNH

Cái đảng của các ông đầy sâu, chính các ông tự thú nhận như vậy từ lâu rồi !
Nguồn gốc của mọi tiêu cực là từ cái đảng đó mà ra, vậy chống tiêu cực mà không chống đảng, chẳng lẽ đi chống nhân dân?
Đúng là lú mà!! 

Ngoc Nhi Nguyen

NGÀY ẤY NAY CÒN ĐÂU!


Ngày đó dân miền Nam mình cầm cuốn này là tung tăng năm châu bốn bể. Khỏi cần visa bất cứ quốc gia nào.
Dân Đại Hàn năm 1970 xếp hàng dài gần cây số trước toà đại sứ của VNCH ở thủ đô Hán Thành để được có visa vô Sài Gòn mần ăn.

 Dung Huynh

Cờ Lờ Mờ ơi, chờ tớ mới... Đã mạnh thì sợ gì mấy con muỗi vo ve?


Ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng phát biểu chỉ đạo: "Chúng ta không sợ nói ra khuyết điểm, tiêu cực, nhưng đồng thời cũng không cho phép ai lợi dụng đấu tranh khắc phục khuyết điểm tiêu cực để bôi nhọ, kích động, chống phá Đảng ta, chống phá sự nghiệp cách mạng của dân tộc ta."
Một đất nước cũng như một cá nhân chỉ có thể phát triển được khi đất nước hay cá nhân ấy có cái nhìn thẳng thắn về chính bản thân mình. Chỉ nhận thức rõ ràng, trung thực về mình, một đất nước hay cá nhân mới có thể phát huy điểm mạnh, hạn chế điểm yếu của mình. 
Nhưng để nhận thức được chính bản thân thì cần va đập, cần có sự phản ảnh từ bên ngoài. Không thể ngồi một chỗ thiền định, tự quán chiếu tâm thức để hiểu mình là ai, đang ở cảnh giới nào được.

Những ý kiến phản biện xã hội, kể cả sự chỉ trích cũng đều là tốt trong sự phát triển. Khi một đảng giỏi giang, chỉ đạo "sự nghiệp cách mạng của dân tộc" được tốt thì có "bôi nhọ, chống phá, kích động" thế nào cũng không hề gì. Đã mạnh thì sợ gì mấy con muỗi vo ve?
Tôi nghĩ ông tổng bí thư nên có cách nhìn tích cực về những ý kiến phản biện xã hội. Người am hiểu sẽ thấy kẻ thù chính là người thầy tốt nhất. Chính kẻ thù mới chỉ ra cho ta thấy điểm yếu mà bình thường ta không thấy được.
Chính vì điểm này mà trong võ thuật, sự giao đấu luôn là cần thiết sau khi đòn thế cơ bản đã nhuẫn nhuyễn, những phản xạ hợp lý đã được trang bị. Chỉ trong giao đấu, khi toàn bộ bản lĩnh võ thuật về kĩ thuật, tâm lý chiến đấu, sự ứng biến thông minh mới được dùng cùng một lúc thì điểm yếu mới được phô ra. Chỉ những võ sinh nào thực sự cầu tiến, không sợ va chạm mới tiến bộ được trên con đường võ thuật, võ đạo.
Còn tất nhiên, nếu ai đấy đã coi mình là "đỉnh cao muôn trượng", đứng đầu thiên hạ về trí tuệ thì không cần học hỏi gì nữa. Nhưng như tôi được biết thì Việt Nam của chúng ta vẫn nằm trong nhóm Cờ Lờ Mờ Vờ mà như vậy thì con đường học hỏi vẫn còn dài lắm. Mà con đường càng dài, lại càng cần phải khiêm tốn học hỏi, càng phải soi lại mình một cách thẳng thắn thì mới mong một kiếp nào đấy sẽ sánh vai với những "cường quốc năm châu".
Muốn thay đổi thực trạng, bước đầu tiên vô cùng cần thiết là thay đổi tư duy, cách nhìn. Còn vẫn giữ lối tư duy cũ, cách nhìn cũ thì tôi e rằng một lúc nào đấy mấy bạn Cờ Lờ Mờ sẽ bỏ xa Vờ nữa cơ. Lúc ấy chúng ta không thể dẫm chân bành bạch và gọi Cờ Lờ Mờ, Cờ Lờ Mờ ơi, chờ tớ với, chờ tớ với...

Khi tình yêu, niềm tự hào dân tộc mỗi người đặt một nơi


Khi chưa tìm hiểu về các vấn đề xã hội, an phận với những bấp bênh trong cuộc sống thì bóng đá chính là nhiệt huyết, là lòng yêu nước trong tôi. Mỗi khi Việt Nam tham gia giải đấu nào đó mang tính Quốc tế, tôi đều hy vọng và chờ mong từng cú sút của các cầu thủ. Tôi cũng từng một thời vỡ òa trong sự sung sướng hay nhạt nhòa trong sự tiếc nuối thắng thua trong thể thao nước nhà.
Những cảm xúc ấy nay đã không còn nữa. Sau những năm tháng, kể từ khi nhận biết, chứng kiến những điều tồi tệ đang xảy ra trong xã hội, tôi nghĩ rằng tôi đã nhầm lẫn. Tôi đã để lẫn lộn tình yêu đất nước với lòng yêu mến thể thao. Sự bưng bít thông tin, sự nhồi sọ mười mấy năm trên ghế nhà trường khiến thế hệ của tôi không còn biết nên tự hào hay đau khổ vì điều gì của dân tộc ngoài bóng đá. Và chúng tôi đã đặt quá nhiều tâm tư lên một môn thể thao vốn dĩ không có nhiều tác động đến đời sống dân sinh.
Ngày hôm qua, trong một trận đấu của tuyển Việt Nam, qua màn hình, qua báo chí tôi lại thấy những giọt nước mắt không ngừng rơi. Những giọt nước mắt khi thua cuộc trên sân bóng của người Việt Nam. Tôi cảm thấy tiếc những giọt nước mắt ấy, tôi thấy nó rơi một cách thật hoang phí. Dĩ nhiên đó chỉ là cảm thấy của riêng tôi. Còn những người đang rơi nước mắt ấy, những người yêu bóng đá, những người yêu Việt Nam qua môn bóng đá họ có quyền cho rằng, những giọt nước mắt ấy là xứng đáng.
Tôi không thể áp đặt họ phải khóc cho những nỗi đau của dân tộc thay vì khóc cho bóng đá. Họ có quyền khóc, hay vui mừng cho điều họ thích. Đó là quyền tự do của họ. Thế nhưng tôi cũng có quyền khóc vì phải thấy những giọt nước mắt ấy đúng không? Khi chúng ta đang phải đương đầu với bao vấn nạn, khi những thảm họa liên tiếp ập đến với dân tộc, người ta chọn cách im lặng để bảo toàn bản thân và khóc cho bóng đá để thể hiên tình yêu dân tộc. Còn điều gì đáng buồn hơn thế cho một đất nước vươn lên bằng xương máu.
Rồi tôi thấy, những tiếng hò reo, vũ điệu nhảy múa của các lãnh đạo Việt. Một vũ điệu hoang dã khó có thể thấy từ các nhà lãnh đạo trên thế giới trước một trận đấu thể thao. Nếu đây không phải là hình ảnh trên khán đài sân bóng thì người xem sẽ lầm tưởng rằng Việt Nam đang có một thắng lợi gì đó vô cùng vẻ vang, đất nước đã toàn vẹn chủ quyền hay cá biển Việt Nam đã ngừng chết. Niềm hạnh phúc của lãnh đạo việt Nam quá giản đơn hay vì họ đang muốn hướng người dân đến niềm tự hào mộng mị? Người ta sẽ phản bác tôi rằng, lãnh đạo cũng là con người, cũng yêu thích đam mê. Họ chỉ đúng trong một xã hội tương đối ổn định và phát triển. Còn trong một xã hội lạm phát, tham nhũng, cướp hiếp giết chiếm trọn các mặt báo, biển chết, dân miền Trung thống khổ như hiện nay, nếu có tự trọng thì họ không được phép cho mình cái quyền sung sướng không kiểm soát trên truyền hình như vậy.
Vui buồn, khóc cười là tự do của mỗi người nhưng đừng để nó trở nên hoang phí và lố lăng. Người ta có thể ném đá nhau trước những quan điểm trái chiều bởi không thể dẹp cảm xúc sang một bên và dùng lý trí để lắng nghe những gì người khác nói. Tôi đã từng đặt tình yêu niềm tự hào dân tộc của mình không đúng chỗ và bây giờ tôi muốn chia sẻ lại suy nghĩ đã khác của ngày hôm nay.

Trịnh Kim Tiến

CÁC BẠN CÔNG AN VÀ BỘ ĐỘI THÂN MẾN


Các bạn hãy nhìn kỹ bức ảnh thím Kim Ngân chủ tịch quốc lủi đi xem bóng đá trận VN - Indo cùng với Phúc Ngẹo Cờ lờ mờ vờ chiều tối ngày 07/12/2016 
Cái ví bà ta cầm trên tay là hàng hiệu YSL ( Yves Saint Laurent ) của Pháp. Cái ví này giá thấp nhất là 1.150 đô la tương đương 28 triệu hồ tệ. Nếu bố mẹ bạn, cả 2 người là nông dân chân chính, cần cù làm ăn thì may ra mới có thể kiếm được chừng đó tiền trong 1 năm…Vậy thử hỏi các bạn tiền mua ví da YSL đó bà ta lấy từ đâu ra nếu không tham nhũng ăn cắp, nhận hối lộ, bán biển bán đất cho TQ….
Các bạn hãy quay súng nhằm thẳng chúng nó mà bắn… kẻ thù của nhân dân Vn chính là lũ chúng nó chứ còn phải tìm đâu xa.

Hieu Bui

Từ Việt Nam nhìn Tổng thống Hàn Quốc Park Geun-hye vừa bị phế truất do liên quan đến scandal tham nhũng mà phát thèm


Tổng thống Hàn Quốc Park Geun-hye vừa bị phế truất vì liên quan đến scandal tham nhũng nghiêm trọng và chuẩn bị chuyển giao quyền hành tạm thời cho Thủ tướng theo Hiến pháp.
Hàn Quốc từng bị cai trị bởi những nhà độc tài, nhưng đã tự chuyển hoá thành quốc gia có thể chế dân chủ như ngày nay. Hôm nay xem các giáo sư luật Hàn Quốc bình luận về tiến trình phế truất theo nguyện vọng của dân chúng, mà không khỏi thán phục tốc độ phát triển văn minh của quốc gia châu Á này.
Trong khi đó ở Việt Nam, ông Tổng Bí thư đảng cầm quyền lại tìm cách chặn đứng con đường phát triển văn minh của xã hội bằng việc bài bác xu thế tự chuyển hoá trong nội bộ đảng, nghe mà ngán ngẩm thay cho tình cảnh đất nước ở thế kỷ 21.
Bánh xe lịch sử chắc chắn vẫn tiến về phía trước và sẽ nghiền nát tư tưởng hủ lậu của những đầu óc bệnh hoạn này không sớm thì muộn. Chính Karl Marx có lẽ cũng không ngờ học thuyết về sự chuyển hoá lượng-chất áp dụng vào xã hội và lịch sử của mình lại bị bọn hậu duệ ngoan cố chà đạp thẳng thừng như thế.
Đảng Cộng sản ngày nay do bám víu vào quyền lực bằng mọi giá đã không còn là chính đảng tiên phong cho xu thế tiến hoá của xã hội như Marx từng kỳ vọng. Nhân dân lao động cần có một chính đảng tiên phong khác của mình để làm nên lịch sử.

Lê Công Định

Get paid to share your links!