Thursday, August 1, 2019

Thương tên tội phạm!


Trước ngày xử Hà Văn Nam, tòa Quế Võ "rao" đầy trên báo chí là xử lưu động, công khai khiến người dân lầm tưởng "công khai" là dân được xem.
Không ngờ, các lối vào điểm xét xử đều bị phong tỏa, cấm ô tô. Trừ xe của cán bộ, người dân muốn tới chỗ tòa xử thì phải đi bộ xuyên qua những cánh đồng rất xa mới tới.
Vậy mà có gần chục cụ bà ở Thủ Thiêm, người nào cũng trên dưới 70, cũng lội bộ vào tận nơi.
Anh Hùng Nguyễn ở Khánh Hòa, bữa trước bác sĩ kêu nhập viện trị cái bao tử "gấp", vậy mà cũng trốn viện, mò ra tận nơi xử rồi ôm bụng toát mồ hôi vì đau.
Chị Huệ Như chống BOT bẩn ở Bắc Thăng Long, bị bọn s.ú-t vật đá đến xảy thai, cũng có mặt để dự.
Hàng trăm con người, khắp mọi vùng miền, đều lội bộ rất xa để vào phiên tòa, nhìn Hà Văn Nam.
Nhưng nhân dân đã lầm khi tin các anh Quế Võ. Các anh chẳng những chặn xe, mà còn dùng hàng rào người với dùi cui, hơi cay, có cả xe cứu hỏa (chắc để phun vòi rồng) để làm lá chắn sống bịt mắt nhân dân.
Tôi khẽ gật đầu chào một anh giao thông, và tôi thấy anh gật nhẹ để chào lại. Tôi thử chào một anh cơ động bằng mắt, và cảm nhận anh ta chào lại, không thân thiện nhưng rõ ràng có sự đồng cảm.
Các anh chị xâm trổ cũng rất đông, nhưng tôi không thấy ánh mắt nào thù hằn, dù một số anh em cảnh báo BOT có "nhờ" dân xã hội đến "bảo vệ phiên tòa".
Dân và công an chia làm 2 "phe", nhưng không có to tiếng. Chỉ là công an làm theo lệnh, và lá chắn sống ngăn cản dân vào nơi xét xử.
Cả dân và công an đều phải đứng ngoài đường, giữa trời nắng. Tất cả đều im lặng. Bên trong diễn ra cái gì, không ai được biết.
Xử được nửa phiên, có lẽ chủ tọa thấy nhục, hoặc cũng có thể phần người thức tỉnh, chủ tọa cho kéo cái loa ra đường để dân nghe xử qua loa.
Mấy lần sút dây loa, thấy anh cơ động lại loa để lấy băng keo dán lại.
Tôi biết, những người bảo vệ phiên tòa hôm qua có lẽ họ sẽ cảm nhận được họ đang bảo vệ cho cái gì.
Thỉnh thoảng dân chen ra đường quá đông, mấy anh CSGT đi dẹp đường, lời nói nhỏ nhẹ...
Hơn 13h tòa vẫn tuyên Hà Văn Nam 30 tháng tù, dù Nam vô tội. Đất Bắc nóng như chảo lửa, tiếng bà già Thủ Thiêm nói giọng miền Nam vang lên khó nhọc "Hà Văn Nam dô tội". Bà hô môt lần, hai lần, rồi người dân hô theo. Tôi nghe câu "Hà Dăn Nam vô tội" bằng đủ chất giọng vùng miền, giọng Nghệ An Thanh Hóa, giọng Thạch Thất, giọng Nam Định Thái Bình. Rồi giọng như khản đi của bà già Thủ Thiêm "Hà Dăn Nam dô tội".
Tiếng còi hụ của xe mở đường, dòng người dãn ra cho chiếc xe tù đi ra. Cánh tay bị còng giơ lên từ cái cửa bé xíu của xe tù.
Những cánh tay giơ lên...
Ngó qua gương mặt sạm đen của Long Già, tôi thấy mắt hắn đỏ hoe... 
Tôi nghe bà già Thủ Thiêm vừa hô vừa khóc.
Suốt hôm qua đến giờ, trong đầu tôi chỉ vang lên câu "Hà Dăn Nam dô tội" của bà già miền Nam..
-----------
Fb Trương Châu Hữu Danh

CHÁN MỚ ĐỜI...




Nếu muốn làm quan, tôi đã có hơn 30 năm tuổi Đảng, thêm chút xu nịnh và chạy chọt nữa, tôi đã có thể đã ngồi trên ghế thật cao. Nhưng từ khi còn trẻ và cho đến bây giờ, càng sống và càng học nhiều, tôi càng khinh bỉ quyền lực. Nhiều lần tôi đã tuyên bố không tranh chấp làm quan với ai, nhưng cứ mỗi lần bầu bán là người ta săm soi vào tôi và cố tìm cách bôi nhọ, xuyên tạc, vu khống cho bằng được.
May mà đời tôi quang minh chính đại, chẳng có gì để moi móc ngoài hành vi đê tiện là nhặt rác bẩn ném bừa bãi vào tôi. Mà toàn chơi lén lút một cách đê tiện chứ không dám ra mặt công khai.
Năm năm trước, khi bỏ phiếu giới thiệu và tín nhiệm Trưởng khoa, giữa Hội trường, tôi tuyên bố rút thẳng thừng, tưởng thế là an thân. Nhưng rồi sau đó có người giới thiệu tôi làm Phó khoa và bỏ phiếu cho tôi đạt đa số. Với kết quả đó, tôi không vui và cũng tuyên bố dứt khoát không làm rồi về thẳng. Nhưng hình như những người chống tôi không an tâm. Nửa đêm hôm đó, chúng cho một thằng giảng viên côn đồ say rượu nửa đêm phá cổng chui vào nhà tôi gây sự, chửi bới, mạ lỵ để tôi phản kháng và nhân cơ hội đó lu loa tôi đánh người để không được bổ nhiệm chính thức.
Năm nay lại chuẩn bị bổ nhiệm Trưởng khoa. Tôi không quan tâm và hững hờ chuyện đó để lo chuyện khác, mặc dù một số anh em tích cực động viên tôi làm. Tưởng thế là yên thân. Không ngờ nay mới biết suốt kỳ hè rồi, chúng lu loa khắp nơi về tôi với luận điệu vu khống, xuyên tạc, chụp mũ về chính trị, tư tưởng. Bắt đầu từ vụ Lý Hiển Long. Bài viết của tôi nói rõ, tôi không hề ủng hộ Lý Hiển Long khi nói quân đội Việt Nam xâm lược Campuchia, vì không lý do gì tôi là một cựu chiến binh mà chấp nhận chính mình mang bộ mặt xâm lược. Bài viết cũng nói rõ, điều Lý Hiển Long nói là một quán tính của nhận thức từ thời điểm Liên Hiệp quốc cấm vận Việt Nam, và vì thế, tôi kêu gọi mọi người hãy vì quan hệ ngoại giao hòa bình, không nên làm to chuyện, gây hấn, thù địch với Singapore và các nước xung quanh. Điều này hoàn toàn đúng tinh thần của Bộ Ngoại giao khi người phát ngôn nhẹ nhàng "lấy làm tiếc" về phát ngôn của Lý Hiển Long.
Một số kẻ còn bịa chuyện tôi bị an ninh trát giấy về trường để trừng phạt. Tôi hỏi thẳng Hiệu trưởng xem có hay không chuyện đó để ba mặt một lời cho rõ ràng, tại sao hôm cafe với tôi không cho tôi biết? Hiệu trưởng nói tuyệt đối không có. Ông nói chỉ nghe dư luận ồn ào, sau khi trò chuyện với tôi mới bảo Trưởng khoa đương nhiệm nhắc tôi nên im lặng trước các vấn đề nhạy cảm, tốt nhất là không để kẻ xấu lợi dụng đục nước thả câu. Không ngờ chúng đục nước thả câu thật!
Mà cũng lạ. Cái chức Trưởng Ban thanh tra nhân dân thì ép tôi làm đến 5 nhiệm kỳ mà không xảy ra chuyện gì. Đến khi có người giới thiệu tôi làm Trưởng khoa thì sinh ra đủ thứ chuyện. Sợ hãi tôi đến vậy chăng? Sợ cái gì? Sợ bị chấn chỉnh về chuyên môn, về nề nếp học đường, về ăn chặn, ăn cướp của sinh viên, học viên ư???
Ôi chán mới đời...
Nhưng cũng vui, vì mọi người có hài kịch để xem!

Nhắc lại, tôi đã quyết không làm quan trong cái thời buổi này. Đừng gây sự với tôi nữa. Ai muốn ôm bao nhiêu giờ dạy, muốn dạy cái gì thì cứ dạy, muốn bỏ giờ cứ bỏ, muốn ăn chặn, ăn cướp, hiếp dâm sinh viên, học viên thì cứ tự do. Tôi chỉ ghi chép lại và viết tiểu thuyết thôi. Yên tâm chưa?
Tôi là con người phi chính trị trong nghĩa không tham gia chính trị, đúng hơn là đứng trên tầm chính trị vì tôi hiểu rõ chính trị là gì. Tôi chỉ lên tiếng những gì có lợi cho dân cho nước. Các phe phái chính trị đánh nhau thì tôi viết kịch hài cho công chúng xem để giảm căng thẳng. Ai ham vui thì vào xem miễn phí. Khỏi mất công theo dõi, soi mói, chụp mũ, vu khống một cách lén lút, đê tiện!
Chu Mộng Long

Get paid to share your links!