Tuesday, November 14, 2017

*** Làm gì có chính quyền nhân dân để lật đổ ? >:(

Chế độ thì độc tài , chính quyền thì độc đảng , bầu cử thì đảng cử dân bầu , dân không bầu thì đảng tự phân bố vô làm , ứng cử viên độc lập thì bị đấu tố , đàn áp ... Ở VN làm gì có chính quyền nào của nhân dân mà nói rằng người ta muốn lật đổ ? 

Ở VN hiện nay chỉ có bọn tà quyền thái thú bán nước cho Tàu cộng , bóc lột và trù dập , bịt miệng nhân dân , cái gì cũng quản lý cấm đoán thì có chứ chính quyền nhân dân ở đâu ra ? 

Nếu thật sự có chính quyền nhân dân thì người dân VN cần gì phải lật đổ nó ? Nếu VN có công lý công bằng , có pháp luật đàng hoàng thì người dân muốn thay đổi chính quyền chỉ cần tự ứng cử hay dùng lá phiếu của mình là thay đổi được rồi , cần gì phải lật đổ ? 

Chỉ khi nào chính quyền là độc tài , không phải của người dân , lại còn đè đầu cưỡi cổ người dân , khiến cho nhân dân chẳng có tiếng nói , quyền hạn gì để mong cầu sự đổi mới thì người ta mới cần phải lật đổ nó thôi , hiểu chưa cái bọn ngu ?  
Ngoc Nhi Nguyen

😆😆😆😆😆😆 PHẢN ĐỐI TƯỚC MÒNG BƯỚM ĐẠI DƯƠNG

Có thông tin cơ quan quản lý Hội thi Bướm quyết định tước Mòng (tức Vương miện) của Bướm Đại dương.
Tôi công khai phản đối quyết định này. Bởi dù gì Bướm vẫn chỉ là nạn nhân. Những kẻ bỏ tiền săn Bướm, sưu tập và chơi Bướm mới có tội.
Tôi nghĩ trò phạt này chỉ vì gato (dân quê tôi gọi là “sực”). Bướm, dù là Bướm Đại dương, cũng không thể cho các ngài ăn tươi nuốt sống cùng một lúc. 
Thi Bướm vốn đã không là vinh. Bởi trong mắt bọn đàn ông giàu có và quyền lực, sau cả ngàn năm với bao nhiêu cuộc cách mạng, Bướm chưa bao giờ mang giá trị tinh thần mà chỉ là xác thịt. Bướm là công cụ, là đồ chơi thỏa mãn thị dục của kẻ săn bướm. Không hẳn Trump miệt thị phụ nữ, nhưng cái đầu thật thà của Trump chỉ có thể nói: “Grab them by the pussy”. Tôi tin chắc nếu các cuộc thi ấy, Bướm không phơi cánh dưới ánh đèn, thì sẽ không ai bỏ tiền ra tổ chức và sẽ không có ai đến xem. 
Bướm chịu nhục hết cỡ để đoạt lấy cái Mòng, lại bị chế giễu và bị tước Mòng, nhục lắm, đau lắm!
Cái đẹp trong mắt của bọn giàu có và quyền lực chỉ có thể là cái được tưởng tượng bên trong hai mảnh tròn và tam giác mà chúng xưng tụng là thẩm mỹ. 
Đến lúc các bướm không nên hoang tưởng rằng, Bướm được trân trọng, trừ phi chính các bướm biết phải làm gì để được trân trọng. Như phụ nữ Mỹ đã từng làm để có ngày 8.3! Phụ nữ cần được trân trọng với tất cả giá trị tinh thần của một con người, không thể đồng hóa với Bướm để bọn giàu có mang ra mua vui.

Xem R. Magritte đã vẽ ra thị dục của bọn đàn ông một cách siêu thực thế này đây:
Chu Mộng Long

Một sự thật mà cứ ngõ như trong mơ. Viết lên đây để cảnh tỉnh cho tất cả mọi người.

Một sự thật mà cứ ngõ như trong mơ.cứ ngỡ như trên báo chí và vô tuyến nói về, cũng biết bao lần mình cũng thế.nhưng cứ làm ngơ.Và hôm nay đây Cháu họ của mình đã ra đi vì một sự cố không đáng có.Đau xót đến tận cùng.Một đứa cháu ngoan ngoãn xinh Gái.Được bạn bè yêu thương.Ra đi khi mới chớm tuổi trăng tròn.Cháu ơi! Sao lại thế? Sao nỡ rời xa mọi người.Cháu tôi đã bị giật khi vừa sạc pin vừa xem điện thoại.Viết lên đây để cảnh tỉnh cho tất cả mọi người. xin mọi nhười hiệp ý cầu nguyện cho linh hồn Maria Xoan!
Huong Duong

"GIÁ NHƯ"

Ca sĩ Mai Khôi đã tạo nên một cuộc tranh luận thật lớn trên các trang mạng, khi thực hiện cuộc biểu tình đơn độc của mình trước tổng thống Donald Trump, nhân lúc ông ta đến VN.

Khôi là người chủ động tạo ra câu chuyện và dấy lên dư luận, nên chắc không khó để cô đối diện với những ngôn luận đang ập tới, bao gồm ủng hộ lẫn phản bác. Thậm chí có cả những kiểu phản bác rất thấp kém.

Về vấn đề tác động truyền thông, rõ ràng Mai Khôi đã hết sức thành công trong việc đưa đi rất xa thông điệp riêng của cô, đặc biệt là trên các chuyến tàu đầy năng lượng tức giận lẫn ghét bỏ của nhiều người trên facebook.

Nhưng hãy tạm gác lại quan điểm của Mai Khôi đúng hay sai. Vẫn có những điều khác đáng để chúng ta nhìn thấy qua các luồng dư luận về Khôi, bộc lộ nhiều điều về xã hội Việt Nam hôm nay.

Trong những lời chỉ trích ca sĩ Mai Khôi, có không ít lời giả định rằng nếu như tấm bảng biểu tình của Khôi giương lên là những lời chống Trung Quốc, chống Tập Cận Bình thì tuyệt biết bao. Các ý tưởng "giá như" hay "phải chi" ấy xuất hiện rất nhiều, và được dùng như một thứ ngôn luận mang màu sắc đầy chính nghĩa của đám đông chỉ trích ca sĩ Mai Khôi.

Trong một thread, xuất hiện trên facebook, trích lại câu chuyện đang gây bàn tán này, một người bình luận rằng tại sao Mai Khôi lại chỉ trích tổng thống Trump, trong khi đó lúc Tập Cận Bình đến VN, thì Khôi ở đâu?

Cũng tương tự như cách lập luận "giá như", không ít người bày tỏ một ước muốn ngấm ngầm như vậy về chuyện chống Trung Quốc, chống Tập Cận Bình, nhưng là ước muốn có ai đó làm thay cho mình. Tôi cũng đã thử đặt lại câu hỏi "vậy khi Tập Cận Bình đến, anh ở đâu". Tôi không nhận được hồi đáp nào.

Đừng nói về tự do ngôn luận, hãy nói về khả năng dám biểu thị quyền biểu đạt ý kiến cá nhân của một công dân. Nhiều người ghét chính quyền Trung Quốc, chống Tập Cận Bình lại từ chối, không dám thể hiện quyền biểu đạt cá nhân của mình, mà "giận cá chém thớt", giận dữ về chuyện một người phụ nữ biểu thị khác quan điểm chính trị của mình, rồi nói "giá như" cô ta làm đúng ý của mình, là người phe của mình, thì hay biết mấy!

Trong việc đặt vấn đề "giá như" ấy, đám đông cũng bộc lộ sự hèn nhát của bản thân mình, giới thiệu một khát vọng cách mạng tự do, nhưng tranh đấu bằng sinh mạng của người khác. Xã hội VN đang lớn dần những xu hướng tồi tệ như vậy.

Khi Melanie Trump phớt lờ sự kiện Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, khi Donald Trump không màng gì đến nhân quyền ở VN để giữ một không khí hòa bình (peace) trong mối quan hệ mua bán, bất chấp hàng chục hội đoàn, cá nhân nhắc nhở, cảnh báo... không hề có ai từng bình luận nghiệt ngã về sự kiện Mai Khôi, và lên giọng "giá như", đã hay từng bước ra công khai với tấm bảng nhỏ để kêu gọi Trump, hoặc một băng-rôn chống Tập Cận Bình.

Rất nhiều trong số những người lập luận "giá như" rất hùng hồn ấy, ngày thường còn không dám nhấn like vào những status chống đảng cộng sản VN, hay các cá nhân lãnh đạo hiện bị tố cáo mang tội ác.

Những người thích "giá như" và nói cao đạo về lẽ phải, không ít người quay lưng và từ chối ký tên - thậm chí chỉ ký tên giấu mặt - kêu gọi tự do cho Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh hay Trần Thị Nga... thì hôm nay lại thích nói lớn giọng về vận mệnh và bộ mặt quốc gia.

Thật vui mừng khi quyền tự do ngôn luận được thể hiện rất rõ trong việc đám đông phản ứng lại quan điểm của ca sĩ Mai Khôi. Nhưng đáng vui mừng hơn nữa, nếu đám đông ấy không chỉ thể hiện sức mạnh trên các trang mạng, mà hãy chứng minh sự đỉnh đạt hơn hẳn Mai Khôi bằng cách một lần thử xuống đường với tấm biểu ngữ của mình, với quan điểm của mình.

Việt Nam sẽ đổi thay một ngày nào đó trong tương lai và tốt đẹp hơn, bạn ạ.  Nhưng chắc chắn sẽ đổi thay đó không cần đến những đám đông trông chờ vào sự dấn thân của người khác, tù đầy hay máu của người khác, rồi bản thân mình được thụ hưởng êm ái, cùng với những bình luận giả dối và hèn hạ trên thế giới ảo.

Bài viết share từ nghệ sĩ Tuấn Khanh

Không đâu trên thế giới này cán bộ nhà nước học hành nhiều như ở VN!

DÃ TRÀNG XE CÁT BIỂN ĐÔNG...
 Không đâu trên thế giới này cán bộ nhà nước học hành nhiều như ở VN!
 Ngoài việc học chuyên ngành họ còn phải học đạo đức cách mạng. Học đường lối chủ trương của đảng. Học tập tư tưởng và đạo đức của ông hồ. Học chủ nghĩa mác lê nin. Ngoài ra, đảng còn phát động từng cơ quan ban ngành phải hưởng ứng tuần lễ học tập suốt đời. (?)
 Học hành liên tu, bất tận như vậy. Nhưng, xem ra, mèo vẫn hoàn mèo. Cái cốt khỉ vẫn lòi cái cốt khỉ. Thấy cán bộ đảng viên học mấy môn kia càng ngày càng trở nên tồi tệ, nên ông PGS Nguyễn Trọng Phúc nguyên viện trưởng viện lịch sử đảng lại đề nghị: Phải lập viện đạo đức học để huấn luyện cán bộ?! Còn ông thiếu tướng Sùng Thìn Cò thì đề xuất: Phải giáo dục để cán bộ, đảng viên thấy tiền không thích, thấy gái đẹp không mê. Ha ha !!!
 Chẳng biết sau này bọn họ còn  đề nghị, đề xuất, đề cập.... Phải giáo dục, học tập như thế nào để cán bộ, đảng viên trở thành con người đúng nghĩa? Mệt thiệt chớ!
 Một người thầy tồi thì làm sao có được học trò tốt? Một chế độ bất nhân, phi nghĩa thì làm sao có cán bộ công minh, chính trực, tận tụy với dân, với nước?  Trong hệ thống chính trị hôm nay, ai là người đủ nhân cách, đủ đạo đức để đứng ra dạy dỗ mọi người? 
 Dã Tràng !!
Ngô Trường An

Get paid to share your links!