Saturday, November 12, 2016

SỰ KINH NGẠC


Thông qua việc bầu cử tổng thống Mỹ, tôi khuyên rằng, các bạn nên biết nghi ngờ và chớ vội tin vào những gì mà truyền thông đưa ra, đặc biệt là khi họ cố tình làm xấu đi tình trạng của một ai đó.
Khi đọc về Trump, những nhận định trong làm ăn và các hoạt động kinh tế, từ quốc nội đến đối ngoại, ông ta có nhiều nhận định rất đúng đắn và thẳng thắn, hơn thế, thay vì sử dụng động từ kiểu bị động "mong", ông ta đưa ra giải pháp là "phải cứng rắn" một cách chủ động.
Ông ta nhìn ra khuyết điểm, thói hư tật xấu của những quốc gia khác, ông ta lớn tiếng chỉ trích, và cuối cùng là "điều phải làm" được liệt kê ra.
Đó là cá tính mà Mỹ đang cần và rất cần, sau sự mềm mỏng mà có phần yếu đuối của Obama với Trung Quốc cũng như một số quốc gia khác trong việc giải quyết xung đột hoặc tìm lại ảnh hưởng của mình.
Người Mỹ không ngu, ít nhất là như vậy, kể từ khi lập quốc cho đến lúc này. Và nền dân chủ của họ tuyệt vời đến mức kinh ngạc, bởi lẽ, họ không cào bằng và lấy số đông làm chân lý theo kiểu cứ nhiều phiếu phổ thông trên tổng dân số thì sẽ thắng cử, mà là dân chủ hai lớp liên tiếp.
Ở tiểu bang, dùng đầu phiếu phổ thông để biết ai thắng được ở bang đó. Từ đó lại lấy làm cơ sở tính số phiếu thông qua phiếu đại cử tri. Từ phiếu đại cử tri toàn liên bang sẽ quyết định được ai đắc cử tổng thống.
Một sự thông minh và dân chủ đan xen hai lớp tuyệt đối khoa học và văn minh. Thật kinh ngạc là họ, nhưng tinh hoa của hợp chủng quốc Hoa Kỳ, đã nghĩ ra từ hơn 220 năm trước để thiết lập nên một nền cơ chế vận hành cho một dân chủ ổn định và khoa học nhất thế giới.
Toán học được sử dụng trong mọi mặt cuộc sống ở Mỹ, từ hành vi kinh tế, thôngg kê xã hội, lựa chọn đối tác kinh doanh, tính toán trong chiến tranh, cách thiết lập tỷ lệ phiếu bầu cử từ tiểu bang đến liên bang, đến cách bố trí số sao trên lá cờ tổ quốc của họ.
Người Mỹ, không tự nhiên mà vĩ đại, chắc chắn là vậy.
Luân Lê

LỜI VAN XIN THẬT LÒNG

Có ai muốn về Việt Nam sống vì ông Trump đắc cử tổng thống không? Xin đổi chỗ cho con được qua Mỹ! Xin cảm ơn ạ! Ngàn lần xin cảm ơn ạ!
BỨC ẢNH TIÊU BIỂU CỦA NĂM
nguồn Facebook
internet

GS Chu Hảo mắng các đại biểu Quốc hội !

Thư ngỏ

Kính gửi các ĐBQH: Trương Trọng Nghĩa, Lê Như Tiến, Dương Trung Quốc, Trần Du Lịch, Lê Nam …

Và các vị khác được các tầng lớp xã hôi dân sự và doanh nhân tín nhiệm.

Thưa quý vị,

Là một cử tri luôn quan tâm đến các hoạt động của Quốc hội, tôi xin chất vấn quý vị những điều sau đây, và mong được hồi âm trên công luận.

1. Vì sao quý vị không có bất kỳ hành động công khai nào phản đối, ngăn chặn Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đăng đàn phát biểu tại Quốc hội nước ta, thực chất là với tư cách kẻ xâm lược, đại diện cho bè lũ bá quyền Đại Hán chưa khi nào rời bỏ âm mưu thôn tính Đất nước ta và nô dịch Dân tộc ta? 

2. Nếu không ngăn chăn được như đã thấy thì vì sao quý vị không thể bày tỏ thái độ cần có của một ĐBQH của nhân dân, tối thiểu bằng cách bỏ ra ngoài không tham dự, hoặc tham dự và chất vấn trực tiếp dù Chủ tịch đoàn phiên họp cho phép hay không?

3. Tôi tin rằng quý vị không thể vỗ tay hoan nghênh Tập Cận Bình khi ông ta kết thúc bài phát biểu lố bịch ấy. Liệu có bao nhiêu phần trăm Đại biểu Quốc hội không vỗ tay như quý vị đã làm? Nhân dân rất cần được biết điều đó.

4. Quý vị có thấy hổ thẹn với tiền nhân khi cam chịu tham gia đón tiếp long trọng đại diện cho bè lũ xâm lược tại Phòng họp mang tên Diên Hồng- biểu tượng thiêng liêng cho tinh thần toàn dân đoàn kết chống ngoại xâm?

5. Sau hết, các vị có thể công khai bày tỏ thái độ của mình đối với bài phát biểu lươn lẹo, thâm độc và ngang ngược của Tập Cận Bình tại phòng Diên Hồng, và sau đó một ngày tại Singapore, để chúng tôi được hy vọng tiếp tục đặt niềm tin vào quý vị, những đại biểu hiếm hoi đã từng dám tự do biểu đạt chính kiến của mình trong một Quốc Hôi thiếu dân chủ, không thật sự do nhân dân tự nguyện bầu ra này.

Xin quý vị hãy lên tiếng! Trân trọng cám ơn!

Chu Hảo,
Hà Nội

*** Con hơn cha là nhà vô phúc !


Quấc hụi ngày xưa của cha già Hồ Chí Minh đã có mấy ông treo tường nước ngoài dự khán , đặc biệt là có ông nội Mao Trạch Đông chứng giám !
Ngày nay đám con cháu của cha già hơn cha 1 bậc nữa , rước luôn ông nội bằng xương bằng thịt vô quốc hội mình dự khán !
Đây là Thái thú Thiên Triều qua giám sát coi Thái thú Giao Chỉ làm ăn ra sao , đã sẵn sàng để sát nhập vào năm 2020 chưa ?
Biết đâu chẳng bao lâu nữa người dân Việt Nam sẽ được hân hạnh đi bỏ phiếu bầu phổ thông cho lãnh đạo Bắc Kinh khi đất nước này trở thành 1 bang của nước mẹ vĩ đại ?

Ngoc Nhi Nguyen

LS Lê Công Định:"Thú thật, đó là lần đầu tiên trong đời, sau gần 50 tuổi đầu, tôi cầm lá phiếu mà thấy lòng đầy tự hào lẫn hưng phấn.."

Sáng thứ Tư vừa rồi, ngày 9/11/2016, tôi đến Gem Center trên đường Nguyễn Bỉnh Khiêm, Sài Gòn, xem tường thuật về kết quả kiểm phiếu bầu cử Tổng thống Mỹ, do Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ tổ chức và tiếp đón.
Vào cửa, các nhân viên của ban tổ chức mời tôi đến bàn bầu chọn một trong hai ứng viên của Đảng Dân chủ và Đảng Cộng hoà. Tất nhiên kết quả bầu này chỉ để thăm dò mối quan tâm và quan điểm của cộng đồng dân cư sở tại đối với hệ thống chính trị nước Mỹ mà thôi.
Lúc hành xử quyền sử dụng lá phiếu (thể hiện dưới hình thức ấn nút trên màn hình máy tính), để biểu thị thái độ và lựa chọn của mình dành cho hai ứng viên nước người ta, tôi bỗng thấy run run và tim chợt đập nhanh.
Khi đó tôi cảm thấy mình đang hành động có trách nhiệm, tiếc là không phải đối với quốc gia của chính mình, mà lại là đối với ban tổ chức tại đấy, bởi tôi nhận ra rằng họ đặt niềm tin vào lá phiếu của tôi và, trên hết, tôn trọng ý nguyện của tôi.
Thú thật, đó là lần đầu tiên trong đời, sau gần 50 tuổi đầu, tôi cầm lá phiếu mà thấy lòng đầy tự hào lẫn hưng phấn, bởi ý nguyện của tôi chắc chắn sẽ được ghi nhận. Tâm lý này khác hẳn những lần đi bỏ phiếu bầu Quốc hội và Hội đồng nhân dân nước mình nhiều nhiều năm trước đây.
Bầu chơi nước người thì thấy tự hào, mà bầu thật nước mình lại thấy tủi nhục. Cuộc đời và cuộc cờ nhiều lúc éo le và trái khuấy thế đấy!
Sau khi ấn nút chọn một trong hai vị Hillary Clinton và Donald Trump, bước vào gian phòng lớn nơi nhiều người Việt lẫn Mỹ đều đang dán mắt lên hai màn hình to, tôi có cảm giác dòng suy tưởng của mình vẫn trôi bồng bềnh đâu đó. Trông gương mặt tôi lúc ấy chắc ngơ ngẩn lắm, có lẽ vì tôi đang mơ!

Lê Công Định

Get paid to share your links!