Wednesday, July 18, 2018

THIÊN AN đang bị bách hại bằng mọi THỦ ĐOẠN.


Sáng nay 18/7/2018 nhóm "chủ mưu" đó gồm phó trưởng CA xã,nhân viên Lâm trường Tiền Phong và nhiều cán bộ thuộc chính quyền cùng những thành phần "máu chiến" đã tự ý xông thẳng vào khuôn viên Nhà Nguyện,nhà Tĩnh Tâm của Đan viện,nơi mà ít ngày trước đã bị "chúng" đốt phá với lý do trồng cây mới.không cần nói hẳn ai cũng biết đây là mưu đồ cực kì thâm hiểm của chúng hòng chiếm đất của Đan viện và gây bất an cho các Đan sĩ.
Xin Chúa ra tay bênh đỡ chúng con!

Nguồn: nụ cười trái tim

DÙNG CẢ TRÁI TIM ĐỂ PHÁN XÉT.


Trong phòng xử… án, chủ tọa trầm ngâm suy nghĩ trước những cáo buộc của các công tố viên đối với một cụ bà vì tội ăn cắp tài sản. Bà bị buộc phải bồi thường 1 triệu Rupiah.

Lời bào chữa của bà lý do ăn cắp vì gia đình bà rất nghèo và không có gì để ăn, đứa con trai bị bệnh, đứa cháu thì suy dinh dưỡng vì đói...
Nhưng ông chủ quản lý khu vườn trồng sắn nói bà ta cần phải bị xử tội nghiêm minh như những người khác.
Thẩm phán thở dài và nói :
- Xin lỗi, thưa bà…
- Ông ngưng giây lát, nhìn ngắm bà cụ đói khổ 
- Nhưng pháp luật là pháp luật, tôi là người đại diện của Pháp luật nên phải xử nghiêm minh. Nay tôi tuyên phạt bà bồi thường 1 triệu Rupiah cho chủ vườn sắn. Nếu bà không có tiền bồi thường, bà buộc phải ngồi tù 2 năm rưỡi.
Bà cụ run run, rướm nước mắt, bà đi tù rồi thì con cháu ở nhà ai chăm lo. Thế rồi ông thẩm phán lại nói tiếp:
- Nhưng tôi cũng là người đại diện của công lý. Tôi tuyên bố phạt tất cả những công dân nào có mặt trong phiên toàn này 50.000 Rupiah vì sống trong một thành phố văn minh, giàu có này mà lại để cho một cụ bà ăn cắp vì cháu mình bị đói và bệnh tật.
Nói xong, ông cởi mũ của mình ra và và bỏ vào 500.000 Rupiah rồi đưa cho cô thư ký :
- Cô hãy đưa mũ này truyền đi khắp phòng và tiền thu được hãy đưa cho bị cáo.
Cuối cùng, bà cụ đã nhận được 3,5 triệu Rupiah tiền quyên góp, trong đó có cả 50.000 Rupiah từ các công tố viên buộc tội bà, một số nhà hảo tâm khác còn trả giúp 1 triệu Rupiah tiền bồi thường, bà lão run run vì vui sướng. Thẩm phán gõ búa kết thúc phiên toà trong hạnh phúc của tất cả mọi người.
Đây là một phiên tòa xử nghiêm minh và cảm động nhất mà tôi được biết, vì tất cả chúng ta đều phải chịu trách nhiệm với cuộc sống xung quanh chúng ta, vị thẩm phán đã không chỉ dùng luật pháp mà còn dùng cả trái tim để phán xét.

Sưu Tầm

Chị tôi


Tôi biết chị Quỳnh lần đầu tiên ở phiên tòa sơ thẩm xét xử blogger, nhà báo Trương Duy Nhất vào ngày 04/03/2014 tại Đà Nẵng. Sau ngày hôm ấy, tôi quan sát, chuyện trò, tìm hiểu nhiều hơn cùng chị. Và lý tưởng cao đẹp: tranh đấu cho tự do ngôn luận, cho nhân quyền, cho dân sinh,cho chủ quyền của Tổ Quốc của bà mẹ đơn thân có 2 con nhỏ ấy đã hoàn toàn thuyết phục tôi.
Từ đó, tôi dấn thân và đồng hành cùng chị. Nói một cách khác, Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là người đã mở ra con đường lý tưởng cho tôi sống một cuộc đời có ý nghĩa.
Cùng nhau, chị em tôi đến Vĩnh Tuy (Tuy Phong, Bình Thuận) vào tháng 5/2015 để tìm hiểu sự việc, hỗ trợ về thông tin, pháp luật cho những gia đình có người bị bắt khi phản kháng việc nhà máy nhiệt điện Vĩnh Tân 2 xả bụi xỉ than gây ô nhiễm môi trường. Đến phiên tòa Thạnh Hóa (Long An) 11/2015 để quan sát, theo dõi và ủng hộ tinh thần cho gia đình 12 người bị bỏ tù khi phản kháng vì bị cướp đất. Đến gia đình người thợ lặn Lê Văn Ngày (Khánh Hòa) để làm rõ nguyên nhân anh tử vong sau khi lặn làm việc gần khu vực xả thải của nhà máy thép Formosa...
“Nếu chúng ta im lặng, rồi ai sẽ nói” - chị vẫn thường động viên tôi như thế.
Và cứ như thế, chị tôi dấn thân tranh đấu trên mọi lãnh vực tự do, dân chủ, dân sinh, nhân quyền, môi trường, độc lập - toàn vẹn lãnh thổ... Dù lẽ loi ở thành phố biển, chung quanh không nhiều bạn đồng hành như các bạn ở Sài Gòn, Hà Nội, nhưng với ý chí và lòng dũng cảm, chị đã trở thành linh hồn của Mạng lưới Blogger Việt Nam và là người tiên phong trong các chiến dịch Dã Ngoại Nhân Quyền, Chúng Tôi Muốn Biết, We Are One...
Biết bao lần chị đã bị hành hung, đạp xe, cướp túi, giật điện thoại, câu lưu, bắt giữ khi thể hiện quyền làm người, quyền công dân có trách nhiệm với tổ quốc của mình. Nhiều lần chị về nhà không biết giải thích ra sao với 2 con nhỏ khi thân thể bầm tím, sưng vù, điện thoại, máy chụp hình bị vỡ, bị lấy mất. Đó là những ngày giàn khoan HD981 của Tàu cộng hạ đặt trái phép ở vùng biển Việt Nam, là ngày nhân quyền Quốc tế hay ngày tuần hành vì môi trường, phản đối nhà máy Formosa...
Vậy nhưng, chưa bao giờ nhà cầm quyền có thể khiến bước chân chị run rẩy hay dừng lại. Chị vẫn lên tiếng cho lẽ phải, cho công lý, cho thế hệ tương lai và cho chủ quyền đất nước.
Nhà cầm quyền sợ hãi, ngày 10/10/2016, chị bị bắt và đưa vào ngục tù.
Bỏ tù để ngăn chặn những giá trị đóng góp của chị chưa phải là tất cả. Đê hèn hơn, nhà cầm quyền còn giở mọi chiêu trò nhằm tra tấn cả về thân xác và tinh thần của chị. Họ đày chị đi xa, nơi cách xa 2 con nhỏ và mẹ già hơn 1200km. Họ ngày đêm cho người đe dọa, gây hấn nhằm tra tấn tinh thần chị.
Nhưng “Người phụ nữ quốc tế dũng cảm” ấy đã không gục ngã. Chị chọn tuyệt thực, một phương thức duy nhất của người tù nhằm phản đối trại giam. Chị lấy sanh mạng của mình để tranh đấu cho quyền con người của mình.
Hôm nay, ngày thứ 12 chị tuyệt thực.
Và hôm nay, cũng là ngày sinh nhật thứ 39 của chị.
Chúc chị một ngày an nhiên giữa vòng vây quỷ dữ, một ngày an nhiên giữa bất định ngục tù.
Tôi vẫn luôn tin vào con đường chị chọn, con đường tôi và chị đã đi qua. Và tôi càng tin hơn rằng: Những cánh cửa nhà tù bé nhỏ sẽ không thể giam cầm nổi những tư tưởng tự do của chị.

Dương Đại Triều Lâm

Muốn giết người mà

Source: This only happens in Vietnam. I ensure. by Smallworld

Get paid to share your links!