Sunday, October 7, 2018

NGUYỄN PHÚ TRỌNG: ĐÁNG TIN HAY XẢO TRÁ?


Paulus Lê Sơn

“Bí thư kiêm Chủ tịch” hay cụm từ mỹ miều hơn “nhất thể hóa” là đề tài đang gây xôn xao trong mấy ngày vừa qua tại Việt Nam cũng như các nhà nghiên cứu về chính trị Việt Nam trên thế giới. Hôm 3/10, Hội nghị Trung ương 8 “thống nhất 100%”, giới thiệu ông Trọng ra Quốc hội để bầu làm chủ tịch nước, nhất thể hóa hai vị trí trong hệ thống tứ trụ triều đình vào ngày 22 tháng 10 tới đây.

Hầu hết các nhà nghiên cứu về tình hình chính trị của Việt Nam cũng như cư dân mạng đều khẳng định, ông Trọng đang “học tập” Trung Quốc theo mô hình “Tổng bí thư kiêm chủ tịch nuớc” từ thời Giang Trạch Dân và có thể học theo ông Tập Cận Bình, để làm hoàng đế phương Nam vĩnh viễn chăng?

Việc gộp chức chủ tịch nước và tổng bí thư không những để tăng cường quyền lực tuyệt đối của nhân vật số 1 tại Trung Quốc mà ngày nay dưới triều đại của Tập Cận Bình, theo nhà bình luận Murray Hiebert, chuyên gia cấp cao về Đông Nam Á tại Trung tâm Nghiên cứu Quốc tế và Chiến lược (CSIS), mô tả là cuộc chiến chống tham nhũng và trấn áp các blogger, các nhà hoạt động nhân quyền và những người chỉ trích các chính sách của Trung Quốc đối với Việt Nam.

Vị tất, Trọng sẽ rập khuôn y chang chính sách của Tập. Ông Trọng phát biểu tại Hội nghị Trung ương 8 hôm 2/10 vừa qua nhấn mạnh “các thế lực thù địch, phản động, phần tử cơ hội chính trị tiếp tục chống phá với nhiều phương thức, thủ đoạn mới”. Từ khi Trọng làm tổng bí thư cộng sản đến này cũng là giai đoạn người Việt yêu nước bị bắt và kết án nhiều nhất, nặng nề nhất.

Tổng hợp các tuyên bố, lời nói của Trọng, người ta thấy một tính cách dối trá và trơ trẽn của con người này.

Với khả năng “lý luận, miền Bắc” dường như ông Trọng khôn ngoan trong việc lắt léo lời nói của mình “Tùy từng giai đoạn có thể kiêm hay không kiêm là do trung ương phân công” để đạt được mục đích riêng. Trước đó hồi tháng 5/2015 nói với cử tri Hà Nội về việc ghép hai chức vụ Đảng và chính quyền. Ông Trọng lý luận “Bí thư kiêm chủ tịch thì to quá, ai kiểm soát?”

Người ta cũng không quên quyết tâm bắt bằng được Trịnh Xuân Thanh của ông Trọng. Tháng 12/2016 ông Trọng tuyên bố “Bây giờ chúng ta đã phát lệnh truy nã ra cả quốc tế, phối hợp với các cơ quan của các nước và tinh thần là bắt bằng được, không trốn được đâu.”

Để bắt Trịnh Xuân Thanh, ông Trọng sử dụng phương pháp bẩn bựa nhất quả đất bằng việc “bắt cóc”. Hành động của một chính khách, người đứng đầu của một đảng cầm quyền nhưng chà đạp luật pháp Quốc tế thì thử hỏi ông Trọng có đàng hoàng không?

Ông Trọng thường dùng chữ “tin nhau” trong đối nội cũng như đối ngoại, trong đảng cộng sản cũng như đối với người dân. Thế nhưng, chữ “tin” của Trọng chỉ là trên môi miệng già nua mà thôi. Hồi tháng 7/2015 trong chuyến thăm Hoa Kỳ, Trọng nói với Tổng Thống Barack Obama về niềm tin và nhân quyền.

“Tôi muốn nhắc đến một câu nói của Tổng thống Hoa Kỳ Theodore Roosevelt “Khi tin là có thể, thì bạn đã đạt được một nửa thành công.”

“Vấn đề nhân quyền là vấn đề mà chính giới và dư luận Hoa Kỳ rất quan tâm, cũng là vấn đề nhạy cảm trong quan hệ hai nước. Tôi khẳng định Việt Nam hết sức coi trọng vấn đề quyền con người.”

Đúng, Nguyễn Phú Trọng hết sức coi trọng vấn đề quyền con người thông qua con số biết nói “246 người có hành động yêu nước bị bắt và bị kết án dài đằng đẳng” chỉ trong vòng chưa đầy 3 năm qua.

Người ta đặt câu hỏi, liệu ông Trọng có đáng tin để đứng đầu đất nước trong bối cảnh chính trị của Việt Nam, Trung Quốc và trên thế giới có nhiều biến động như hiện nay? Chúng ta thấy những gì ông Trọng tuyên bố công khai trước người dân, trước thế giới và những hành động trái ngược hoàn toàn thì ông Trọng là người đáng tin hay xảo trá?

Một người có khả năng nói láo đến mức “lý luận thần sầu” như ông Trọng thì việc người ta nói đến nhiều về ông Trọng bán nước Việt Nam cho Trung Cộng, tôi tin điều đó.

Trước đây tôi vẫn không tin một mai Việt Nam dần dần bị rơi vào tay Trung Cộng, nhưng, ngày nay, với diễn tiến Nguyễn Phú Trọng thâu tóm tất cả quyền lực trong tay mình thì tôi dần dần thấy nỗi đau từng cơn trong tim mình. Trong đầu tôi hình thành cụm từ “Nguyễn Phú Trọng và Trung Quốc”.

Portland, OR 10/5/2018
Paulus Lê Sơn


Source: this couple playing a funny game by Smallworld

EM TỨC QUÁ, CÁI ĐỒ GATO!


Em là một Hót Mama ở cái làng nhỏ tên gọi làng Mít các bác ạ. Quá trình lột xác của em từ một gái nghèo làng Mít trở thành Hót Mama như ngày nay có thể viết được một quyển sách dầy đấy các bác, chuyện này em sẽ viết sách hầu các bác sau.

Kể sơ cho các bác nghe, em hiện là chủ của một hệ thống thương hiệu Mít ở làng Mít. Trung tâm thương mại là Mít cơm căn hộ cao cấp thì Mít hơm. Trường học thì có Mít cun, siêu thị thì Mít mạc, du lịch giải trí thì có Mít bơn, Y tế sức khỏe thì có Mít méc. Túm cái cho gọn là dân làng Mít cần dùng cái gì thì hệ thống Mít của em đều cung cấp được. Nhà giàu làng Mít sử dụng các dịch vụ của em đều khen nức nở rằng em có tâm và có tầm, hệ thống dịch vụ của em không thua gì dịch vụ của bọn giãy chết.

Các bác nghĩ xem, ở cái làng mà đất đai là sở hữu toàn dân, đất nông nghiệp mà dân với già làng còn tranh giành với nhau tưng bừng thì em toàn được giao đất vàng đất kim cương ở nơi thị tứ, nếu em không có "tầm" thì sao già làng chịu giao cho em.

Có thể nói em đang ở đỉnh cao danh vọng và quyền lực (mềm) ở làng Mít, tên em cũng được một số làng lân cận biết đến nhưng em vẫn chưa hả dạ. Em quyết đưa tên làng Mít vươn xa tới... chân trời. Sau khi suy nghĩ và được sự động viên của các già làng, em bèn quyết định lập một nhà hàng, với một món ăn đặc sắc mang thương hiệu Mít. Món này em đặt tên là Mít - Ngon.

Sau bao ngày chuẩn bị, cũng tới ngày món Mít ngon ra mắt. Món này bản chất nó là một món thập cẩm với nguyên liệu và đầu bếp đều nhập từ làng Tây. Này nhé, nguyên liệu chính là xúc xích làng Đức em đặt mua chính chủ. Đầu bếp em mời từ làng Ý, còn gia vị sốt xiếc linh tinh thì em nhập của làng Chai nà. Tới ngày khai trương thì đầu bếp đem xúc xích Đức ra bày lên dĩa, trang trí rau củ quả nhập từ nhiều làng khác rồi rưới sốt của làng Chai nà lên là xong món Mít ngon.

Kha kha, cả làng Mít đều vui mừng hớn hở tự hào về món Mít ngon do em sáng tạo. Thế mà có đứa cả đời chưa biết ăn ngon dám bảo rằng món Mít ngon toàn là do hàng ngoại đem về bày lên dĩa, dù đầu bếp ngoại thiết kế trình bày cái dĩa nhưng bếp nhà hàng em đâu có nổi lửa nấu ra món này. Nói như vậy là quá thiếu hiểu biết, nói thẳng ra là ngu.

Các bác nghĩ xem có nhà hàng nào dù ở làng Tây hay làng Mỹ đi nữa mà không phải mua nguyên liệu tứ xứ chứ đâu có tự làm ra được nguyên liệu. Nhà hàng càng lớn càng phải mua nhiều nguyên liệu, hàng trăm hàng ngàn thứ chứ đâu phải mua vài chục thứ như em. Nhà hàng lớn cỡ nào cũng chỉ có đầu bếp và nồi chảo là của nhà hàng, còn thì phải mua tất. Nhà hàng của em chẳng qua là không dùng đến nồi chảo thôi chứ thứ gì cũng có cả.

Có đứa còn nói toàn mua đồ làm sẵn không thì giá thành cao, bán sao được. Phải tự nấu thì mới có lời chứ. Ôi dào, em là Hót Mama có già làng chống lưng, lời hay lỗ với em không quan trọng, quan trọng là thương hiệu làng Mít được vươn xa cơ. Bọn chúng đều là bọn GATO em không thèm chấp đâu các bác.

Báo cho các bác mừng, em có kế hoạch mỗi năm sản xuất ra 250 ngàn dĩa Mít -ngon, các bác nhớ ủng hộ em nha. Nếu không có tiền ăn Mít- ngon thì các bác ủng hộ tinh thần cho em, ca ngợi nhiều vào, chủ yếu để tỏ rõ lòng tự hào của dân làng Mít các bác nhé. Yêu các bác.

Hồ Phương Trinh
Hình minh họa: FB Nước mắt thằng hề



Source: Boy sleeping in a channel in a rice field when going with his mom. by Stranger

Get paid to share your links!