Saturday, March 25, 2017

CẤM “MÀU HOA ĐỎ”, ĐỈNH CAO CỦA SỰ PHẢN BỘI

“Màu hoa đỏ”, ca khúc bất hủ của cố nhạc sĩ, đại tá quân đội nhân dân Thuận Yến, phổ thơ Nguyễn Đức Mậu, đã bị ông Giám đốc Sở Văn Thể Du Tiền Giang Nguyễn Đức Đảm xổ toẹt ra khỏi làng âm nhạc Việt Nam.
Nội dung bài hát trực tiếp phản ánh sự mất mát hy sinh lớn lao và bi hùng của người lính trong cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc, nhưng ý nghĩa khái quát luôn cả chiều dài lịch sử cuộc chiến vệ quốc vĩ đại của dân tộc. Bài hát đã có sức sống lâu bền suốt 26 năm qua từ ngày được phổ biến rộng rãi trên phương tiện truyền thông đại chúng (1990).
Lí do mà ông Nguyễn Đức Đảm đưa ra đơn giản chỉ là “bài hát có hình ảnh minh họa không phù hợp” trong các chương trình karaoke!??
Giả sử nếu có chuyện đó, ngay cả khi người ta minh họa bằng hình ảnh lính ngụy, lính Mỹ, thì bài hát cũng không phải vì thế mà vạ lây.
Trong khi tôi chịu khó lần tìm xem tất cả những bản nhạc karaoke, không thấy có bản nào gán ghép hình ảnh tùy tiện, không phù hợp. Gần như bản karaoke nào cũng mang những hình ảnh thân thương từ mái tranh nghèo, những bà mẹ mất con, những người lính vệ quốc ra đi, những nghĩa trang lặng lẽ hương khói tri ân, tất nhiên có cả hình ảnh chiến trường nơi biên giới sương mù và khói lửa.
Phải minh họa hình ảnh tri ân quân xâm lược thì mới phù hợp ư?
Biên giới ấy ắt là biên giới phía Bắc, nơi bốn nghìn năm tranh chấp từng tấc đất. “Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi” của Tố Hữu một thời Việt Bắc thành màu hoa đỏ bi hùng của những người "bạn vàng bốn tốt" đánh nhau.
Chẳng lẽ, vì có liên quan đến chiến trường biên giới phía Bắc mà người ta hàm hồ xổ toẹt!
Ông Nguyễn Đức Đảm và cán bộ tỉnh Tiền Giang là ai mà có thẩm quyền to hơn cả Thiên đình, xem xương máu người lính không bằng xương gà xương vịt, trừ phi đó là bọn Hán gian!
Tôi, cựu chiến binh của “thời hoa đỏ”, xem đây là hành vi sỉ nhục quân đội nhân dân Việt Nam, sỉ nhục những người lính đã từng chiến đấu và hy sinh để bảo vệ biên cương đất nước. Bởi bản nhạc bất hủ ấy không còn của nhạc sĩ Thuận Yến hay nhà thơ Nguyễn Đức Mậu mà của tất cả những người lính chúng tôi, những người đã ngã xuống và chưa nằm xuống.
Tôi và đồng đội chúng tôi cầm súng đánh giặc, dù là thế hệ nào, đánh giặc nào, Pháp hay Mỹ, Pol Pot hay Tàu, đều chỉ vì gìn giữ non sông đất nước, mang lại bình yên cho nhân dân, và cho cả lâu đài, biệt thự và cái ghế của các quan. Không ai có quyền sỉ nhục sự hy sinh mất mát lớn lao ấy.
Đây là sự việc nghiêm trọng. Không lên tiếng ông Nguyễn Thụy Kha lại bảo dư luận thiên vị vì sao lại ầm ĩ khi nhạc vàng bị cấm.
Sự vụ này không chỉ ầm ĩ ông Nguyễn Thụy Kha ạ. Tôi đề nghị Trung ương khởi tố điều tra Nguyễn Đức Đảm tội lợi dụng chức vụ quyền hạn phá hoại lịch sử, phỉ báng văn hóa dân tộc, phỉ báng xương máu những anh hùng liệt sĩ, phỉ báng nỗi đau của những mẹ Việt Nam anh hùng. Nếu điều tra đúng ông ta là Hán gian cài cắm vào chính quyền thì kết tội phản bội Tổ quốc, phản bội dân tộc để mang lại niềm tin cho nhân dân.
----------------
Một bản karaoke điển hình. Các cựu chiến binh đâu, lên tiếng hay là chịu sỉ nhục?

Chu Mộng Long

No comments:


Get paid to share your links!