(Chuyện ma cà rồng trong phim Mỹ. Chu Mộng Long biên dịch, nhớ đâu kể lại đó. Không liên quan đến ai à nhen)
Họp hành xong, chụy ngồi một mình trong phòng. Có cái vụ thuốc giả thuốc thật mà dư luận làm chụy nhức đầu. Người ta ác ý đòi chụy từ chức, ra tòa, hay đền mạng gì đó. Gớm, bệnh ung thư mà nếu có uống thuốc giả thì tốt chứ sao? Chụy từng chứng kiến bệnh nhân ung thư đau đớn quằn quại như thế nào rồi. Sống thêm ngày nào tội lắm. Lại còn thuốc xổ giun nữa. Thuốc giả thì giun khỏe. Giun khỏe thì giun phải đẻ, đẻ nhiều không đủ chỗ ở thì giun phải chui ra khỏi ruột. Cách nào cũng xổ. Mắt người chứ mắt thánh đâu mà phân biệt được thật hay giả. Chụy vơ lấy cái gương soi lên mặt. Cái nốt ruồi trên mép của chụy đố đứa nào biết nó thật hay giả?
Bọn rỗi hơi khéo bịa chuyện. Thiện ý đi cho chụy nhờ…
Càng nghĩ, chụy càng thấy nóng bức. Nóng như cái lò.
Chụy không muốn về nhà. Nóng quá, chụy cần một li nước đá. Nhưng trong phòng không có gì cả. Tối nay trăng sáng quá. Chụy buồn chụy bèn dẫn bộ hạ về ngoại thành ngắm loăng quăng. Trăng không đủ sáng để chụy nhìn loăng quăng bơi. Chụy hỏi:
- Đứa nào cho chụy mượn cái pin?
Đám bộ hạ vâng dạ và có ngay cái pin cho chụy. Chụy mở đèn pin rọi xuống chum nước. Ánh trăng cùng ánh pin tỏa sáng trên mặt nước lung linh. Chụy reo lên:
- Eo ôi, đẹp quá, dễ thương quá...
Cả đám bộ hạ cũng reo lên theo chụy:
- Eo ôi, đẹp quá, dễ thương quá...
Một đứa khen:
- Chụy thật lãng mạn!
Đứa nữa hùa:
- Chụy thật từ bi!
Chụy cười:
- Chụy nỏ biết lãng mạn hay từ bi là gì. Nhưng chụy rất yêu kí sinh trùng!
Chụy khum mu bàn tay hớt lên mấy em loăng quăng. Dưới ánh đèn, mấy em loăng quăng lắc lư cái đầu, lúc lắc cái đuôi làm chụy cũng lắc lư cái đầu, lúc lắc cái mông theo nhịp của chúng...
- Nào, yên cho chụy yêu nào. Chụy lắc cũng đã mỏi cổ mỏi lưng rồi đấy - Chụy nhìn mấy em loăng quăng trìu mến và nói.
Mấy em loăng quăng vẫn tiếp tục múa dưới trăng. Chụy hít thở lấy lại sức và cũng muốn múa theo lần nữa, nhưng... Chụy chợt nhớ ra điều gì đó.
- Này, nghe nói hôm qua có phun thuốc muỗi mà sao mấy em loăng quăng vẫn khỏe? Chúng khỏe hơn cả chụy luôn đấy!
Bọn bộ hạ tròn xoe mắt. Một đứa ngứa mồm nói:
- Thuốc giả chụy ạ. Báo hôm qua đăng rồi.
- Bậy bạ. Thuốc thật, nhưng loại thuốc này có tác dụng làm cho muỗi sinh sản nhiều, loăng quăng khỏe hơn. – Đứa khác lên tiếng bào chữa - Loăng quăng có khỏe thì múa mới hay chụy ạ.
Gương mặt chụy bỗng sáng lên dưới trăng. Chụy nói, chụy nỏ biết thật giả, nhưng chụy hiểu rồi. Chụy kể, chụy từng yêu biết bao cái chốn này, nơi chụy o oe cất tiếng khóc đầu tiên, nơi có đàn muỗi vòi nhọn như kiêm tiêm đã làm thắm hồng da dẻ chụy. Chính tại nơi này đàn muỗi đã hát ru chụy ngủ, và đến lúc lớn lên, chụy lại hát ru cho đàn muỗi đẻ. Chính tại nơi này, chụy đã lắc lư cái đầu, lúc lắc cái mông để nhảy múa cùng đám loăng quăng đáng yêu. Chụy yêu đàn muỗi bằng tình yêu máu thịt… Kể đến đây chụy giận sôi người, mắt chụy đỏ lên sòng sọc, hai cái nanh nhô ra, móng tay nhọn hoắt. Chụy chửi:
- Mấy thằng chó mồm thúi bảo chụy bảo kê buôn thuốc giả là bịa đặt ác ý. Trường hợp này thuốc thật 100% mới nuôi và chữa được bệnh cho muỗi chứ thuốc giả thì chúng chết hết chứ còn gì để chúng ta được ngắm loăng quăng?
Nói đoạn chụy bóp cổ cái đứa hồi này bảo thuốc giả ra rồi nhe nanh cắn. Chụy hút một hơi dài. Người chụy trắng bệch, mắt chụy đỏ ngầu, hai cái nanh dài thêm ra. Trong đêm tịch mịch dưới trăng, dàn đồng ca âm u nổi lên. Chụy hát cứ như hát hầu đồng xứ Việt, cả đám bộ hạ cùng hát theo. Chụy lắc lư cái đầu, lúc lắc cái mông cùng đám loăng quăng. Trăng trăng trăng cùng loăng loăng quăng...
CHU MỘNG LONG
CHU MỘNG LONG