Xin các bạn hãy cho mình 1 cái share sau khi đọc kỹ stt này của bạn Thu Phương lưu học sinh Nhật. Chúng ta phải cùng nhau đấu tranh, yêu cầu công an vào cuộc tìm ra sự thật về cái chết của bạn Gia Khôi và hành vi của Lan Thy ăn cắp trí tuệ, sáng kiến của Gia Khôi để hưởng học bổng toàn phần của Nhật. Nếu sự thật như bài viết này thì phải truy tố trước pháp luật cả Lan Thy và Ban giám hiệu trường PTTH Lê Hồng Phong ( Sài Gòn ). Đồng thời chúng ta yêu cầu trường Đại học bên Nhật thu hồi học bổng cấp đã cho Lan Thy.
Đây chính là 1 tội ác không thể tha thứ :
Copy từ fanpage “ Cộng đồng ̣Việt Nhật “
Hieu Bui
Nhưng vì hôm nay là ngày giỗ của Gia Khôi, người mà đáng nhẽ sẽ được học bổng ở Đại Học quốc tế Tokyo chứ không phải bạn Hot girl thụ tinh trong ống nghiệm kia. Nên em muốn viết lại vấn đề này thêm một lần nữa. Vì không muốn công lao và trí tuệ một người đã bị ăn cắp trắng trợn tới mức đột quỵ mà mất như vậy.
Chuyện là em Lan Thy kia, là một trong bốn đứa trẻ đầu tiên ở Việt Nam được sinh ra vào năm 1998 nhờ phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm. Nhờ ngoại hình xinh xắn, gia thế khủng và lần xuất hiện ở chương trình đường lên đỉnh Olympia (70 điểm về đích ) nên em ấy khá là nổi tiếng. Trong một công trình nghiên cứu về máy phát hiện đột quỵ với một bạn cùng lớp, mà em được trao học bổng du học tại Đại Học quốc tế Tokyo ~~~
Nhưng sự thật là phát minh với ý tưởng kia là của ai ? Vâng, là của chính Gia Khôi. Đầu tiên em Lan Thy với Gia Khôi cùng một em nữa lập nhóm theo đuổi ý tưởng. Nhưng đến 1/3 giai đoạn, em Lan Thy với em kia bỏ cuộc đi phát triển cái khác. Còn em Gia Khôi, cũng vì có tiền sử bị đột quỵ, mà em quyết theo đuổi dự án này tới cùng, cộng với sự trợ giúp của thầy vật lý. Nhưng sai lầm của em, đó là em không đổi mật khẩu Mail của mình. (Trước đó nghiên cứu cùng thì ba bạn dùng chung 1mail để trao đổi với thầy vật lý). Nên những ý kiến, sáng tạo, và kết quả của em đã bị Lan Thy ăn cắp hết và đưa ra phát minh trước em một bước. Khi em kêu nhờ nhaf trường phân xử, thì hiệu trưởng trường THPT Lê Hồng Phong nhất quyết bênh vực cho em Lan Thy. Mặc cho thầy giáo vật lý đứng về phía em Gia Khôi, lý do "vì danh dự của nhà trường trước sở giáo dục". Và vâng, Khôi do không chịu được cú shock trước phát minh tâm huyết và niềm hi vọng của mình, nên em shock nặng lên cơn đột quỵ và ra đi sau đó ít lâu. Trong khi người bạn thân cũ của em Lan Thy lại đàng hoàng nhận giải và được xuất học bổng du học tại ĐH quốc tế Tokyo ( hiện đang theo học ở đó).
Và theo như em được biết, thì trước đây Lan Thy thi học sinh giỏi sử cũng từng bị bắt quả tang vì dùng phao trong nhà vệ sinh. Nhưng vẫn được bưng bít nhờ thế lực gia đình và thầy hiệu phó. Nên thực sự không hiểu nổi, ngay trên ghế nhà trường còn thiếu sự công bằng, thì ra xã hội liệu có còn niềm tin ?
Nói ra thì dài, bài viết ngắn gọn đủ vấn đề. Nửa năm nay các bài viết liên quan tới vấn đề này đều bị xoá ngay sau đó, các trang wed hay page viết về vấn đề này đều bị đánh sập. Lan Thy và nhà trường thì đề cao khẩu hiệu "im lặng kệ mẹ đời" :)))) Vẫn ung dung nhận học bổng, kết quả của phát minh không phải mình là tác giả. Mà là trí tuệ và sự kiên trì của người đã mất 🙂 🙂
Cá nhân mình du học bằng tiền gia đình. Nên thực sự rất phục những bạn du học được cấp học bổng, vì được cấp học bổng tất nhiên phải học rất giỏi, mà còn được học ở Đh danh tiếng Tokyo. Nhưng theo các bạn, liệu những thành phần như này, có đáng ung dung hưởng thành quả không ? Có đáng được báo chí tung hô trong khi một cậu bé khác chết trong đau khổ và thất vọng vì chữ công lý không tồn tại ngay chính những bậc giảng dạy mình không ?
Lan Thy ạ, chúc mừng em, em giết người không cần dao. Và chị nghĩ là em im lặng dửng dưng trước tội ác trí tuệ của em, chưa chắc đã là an toàn đâu. Gia đình em thế lực mua thầy hiệu phó, nhưng chưa chắc đã mua nổi miệng thiên hạ 🙂 🙂
Hôm nay tròn một năm ngày giỗ của Gia Khôi, xin mong em thanh thản ra đi, đợi ngày kẻ ác lĩnh luật nhân quả. Tiếc cho Việt Nam, và cả đất Nhật mất đi một người tài thực sự. Người xứng đáng phải là người bỏ trí tuệ và công lao, chứ không phải kẻ ăn cắp mạo nhận.
Phương
No comments:
Post a Comment