Saturday, March 25, 2017

Công an Hà Nội lạm quyền, nhưng chắc Đoàn luật sư Hà Nội và Liên đoàn luật sư Việt Nam chọn cách câm như hến, như vẫn thường thấy bấy lâu?

Công an Hà Nội lạm quyền, nhưng chắc Đoàn luật sư Hà Nội và Liên đoàn luật sư Việt Nam chọn cách câm như hến, như vẫn thường thấy bấy lâu?
Lần cuối tôi đến Hà Nội trước khi bị bắt vào giữa năm 2009 là để tham dự đại hội thành lập Liên đoàn luật sư Việt Nam, một vở kịch bi hài lẫn lộn.
Gần đây có dịp trở lại Hà Nội sau gần 8 năm chưa lui đến vùng đất kinh kỳ này, tôi hai lần vô tình đi ngang trụ sở tổ chức nghề nghiệp [có vẻ] độc lập này.
Dựa vào những gì mà Liên đoàn luật sư Việt Nam đã làm ngần ấy năm, mà tôi được biết, để bảo vệ các luật sư thành viên trước cường quyền và bảo vệ thanh danh của nghề luật sư tại Việt Nam như một tổ chức độc lập có danh giá, thì trụ sở to đùng đó có khác gì một ngôi cổ mộ tuy vẫn được tân trang diêm dúa, nhưng nền móng đã mục nát?
Mới mấy năm mà đã là cổ mộ thì quả là nhanh!
Theo LS Hà Huy Sơn:

Thông tin với gia đình anh Nguyễn Văn Điển, trả lời của Cơ quan An ninh điều tra, CA thành phố Hà Nội "Về việc từ chối cấp giấy chứng nhận người bào chữa", ngày 25/03/2017 Ls Hà Huy Sơn nhận được:
Tôi xin trích khoản 1 Điều 58, Bộ luật tố tụng hình sự 2003, để thấy Cơ quan ANĐT, lạm quyền Viện kiểm sát và tùy tiện trong việc này như thế nào.
"Điều 58. Quyền và nghĩa vụ của người bào chữa 
1. Người bào chữa tham gia tố tụng từ khi khởi tố bị can. Trong trường hợp bắt người theo quy định tại Điều 81 và Điều 82 của Bộ luật này thì người bào chữa tham gia tố tụng từ khi có quyết định tạm giữ. Trong trường hợp cần giữ bí mật điều tra đối với tội xâm phạm an ninh quốc gia, thì Viện trưởng Viện kiểm sát quyết định để người bào chữa tham gia tố tụng từ khi kết thúc điều tra.
Lê Công Định

CẤM “MÀU HOA ĐỎ”, ĐỈNH CAO CỦA SỰ PHẢN BỘI

“Màu hoa đỏ”, ca khúc bất hủ của cố nhạc sĩ, đại tá quân đội nhân dân Thuận Yến, phổ thơ Nguyễn Đức Mậu, đã bị ông Giám đốc Sở Văn Thể Du Tiền Giang Nguyễn Đức Đảm xổ toẹt ra khỏi làng âm nhạc Việt Nam.
Nội dung bài hát trực tiếp phản ánh sự mất mát hy sinh lớn lao và bi hùng của người lính trong cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc, nhưng ý nghĩa khái quát luôn cả chiều dài lịch sử cuộc chiến vệ quốc vĩ đại của dân tộc. Bài hát đã có sức sống lâu bền suốt 26 năm qua từ ngày được phổ biến rộng rãi trên phương tiện truyền thông đại chúng (1990).
Lí do mà ông Nguyễn Đức Đảm đưa ra đơn giản chỉ là “bài hát có hình ảnh minh họa không phù hợp” trong các chương trình karaoke!??
Giả sử nếu có chuyện đó, ngay cả khi người ta minh họa bằng hình ảnh lính ngụy, lính Mỹ, thì bài hát cũng không phải vì thế mà vạ lây.
Trong khi tôi chịu khó lần tìm xem tất cả những bản nhạc karaoke, không thấy có bản nào gán ghép hình ảnh tùy tiện, không phù hợp. Gần như bản karaoke nào cũng mang những hình ảnh thân thương từ mái tranh nghèo, những bà mẹ mất con, những người lính vệ quốc ra đi, những nghĩa trang lặng lẽ hương khói tri ân, tất nhiên có cả hình ảnh chiến trường nơi biên giới sương mù và khói lửa.
Phải minh họa hình ảnh tri ân quân xâm lược thì mới phù hợp ư?
Biên giới ấy ắt là biên giới phía Bắc, nơi bốn nghìn năm tranh chấp từng tấc đất. “Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi” của Tố Hữu một thời Việt Bắc thành màu hoa đỏ bi hùng của những người "bạn vàng bốn tốt" đánh nhau.
Chẳng lẽ, vì có liên quan đến chiến trường biên giới phía Bắc mà người ta hàm hồ xổ toẹt!
Ông Nguyễn Đức Đảm và cán bộ tỉnh Tiền Giang là ai mà có thẩm quyền to hơn cả Thiên đình, xem xương máu người lính không bằng xương gà xương vịt, trừ phi đó là bọn Hán gian!
Tôi, cựu chiến binh của “thời hoa đỏ”, xem đây là hành vi sỉ nhục quân đội nhân dân Việt Nam, sỉ nhục những người lính đã từng chiến đấu và hy sinh để bảo vệ biên cương đất nước. Bởi bản nhạc bất hủ ấy không còn của nhạc sĩ Thuận Yến hay nhà thơ Nguyễn Đức Mậu mà của tất cả những người lính chúng tôi, những người đã ngã xuống và chưa nằm xuống.
Tôi và đồng đội chúng tôi cầm súng đánh giặc, dù là thế hệ nào, đánh giặc nào, Pháp hay Mỹ, Pol Pot hay Tàu, đều chỉ vì gìn giữ non sông đất nước, mang lại bình yên cho nhân dân, và cho cả lâu đài, biệt thự và cái ghế của các quan. Không ai có quyền sỉ nhục sự hy sinh mất mát lớn lao ấy.
Đây là sự việc nghiêm trọng. Không lên tiếng ông Nguyễn Thụy Kha lại bảo dư luận thiên vị vì sao lại ầm ĩ khi nhạc vàng bị cấm.
Sự vụ này không chỉ ầm ĩ ông Nguyễn Thụy Kha ạ. Tôi đề nghị Trung ương khởi tố điều tra Nguyễn Đức Đảm tội lợi dụng chức vụ quyền hạn phá hoại lịch sử, phỉ báng văn hóa dân tộc, phỉ báng xương máu những anh hùng liệt sĩ, phỉ báng nỗi đau của những mẹ Việt Nam anh hùng. Nếu điều tra đúng ông ta là Hán gian cài cắm vào chính quyền thì kết tội phản bội Tổ quốc, phản bội dân tộc để mang lại niềm tin cho nhân dân.
----------------
Một bản karaoke điển hình. Các cựu chiến binh đâu, lên tiếng hay là chịu sỉ nhục?

Chu Mộng Long

Ta có thể oán trách ai khi ta đã không vì ta?


12 năm đi học, bạn là sản phẩm của nền giáo dục. OK. Sẽ thông cảm được nếu bạn không thể tốt hơn cái nền giáo dục đó. 
Nhưng khi bạn chọn một chuyên ngành, một khoa, một trường, để học, bạn đã bắt đầu con đường tự học. Bạn là sản phẩm của chính bạn, sau 4 năm tự học. 
Đừng đổ lỗi cho giáo dục khi bạn đã ngoài 20. Tự bạn cũng có trách nhiệm tự giáo dục chính mình. 
Nền giáo dục thì chuyên chế. Và bạn thì không thể ưu việt hơn nó vì thiếu óc phê phán, kém tư duy phản biện. Bạn hời hợt khi tiếp cận thực tế và tầm nhìn của bạn chỉ đến ngõ hoặc chiến lược cuộc đời của bạn chỉ là kết hôn và sinh con.. tỉ mẩn góp nhặt từng chút hạnh phúc giữa muôn vàn khổ ải, và gọi đó là cuộc đời. Bạn cũng không thể oán trách ai khi bạn cho rằng bạn xứng đáng hơn những gì bạn đã nhận. 
Vì bạn đã chọn thế. Bạn không phải là nạn nhân của xã hội. Bạn, trước hết là nạn nhân của chính mình. 
Bạn không thể tốt hơn những gì giáo dục nhào nặn bạn, cuộc đời bạn cũng không xứng đáng với bạn, trước hết vì bạn đã không hoài nghi, xét lại, phản biện, phê phán, và phủ nhận. Bạn thừa nhận trong cam chịu, trong ngụy biện. Và bạn trả giá bằng chính mình và cuộc đời mình. 
Ta có thể oán trách ai khi ta đã không vì ta? 
(Viết cho chính mình).

Ngô Thủy

Get paid to share your links!