Nhỏ em đi đám tang, nó chụp gửi cho mấy cái hình nói anh coi nè. Đất nước họ giàu nhưng lối sống của người ta đơn giản lắm, không như người Việt mình, tới lúc xanh cỏ rồi vẫn còn hơn thua.
Cái nghĩa trang của họ mọi người đều bình đẳng. Mỗi ngôi mộ chỉ ghi dấu bằng một tấm bia, còn lại toàn hoa và cây xanh che bóng mát. Nhiều người khi chết đi họ để lại hàng triệu đô la và nhiều tài sản, nhưng họ uỷ thác hết cho các tổ chức để làm thiện nguyện và lấy đó làm niềm tự hào, thước đo thành bại của một đời người.
Nhớ hồi đi học ông thầy giảng:
Cái đẹp không phải là ở chỗ hoành tráng, cao to, nổi bật. Cái đẹp chính là sự hài hoà trong một không gian mà ở đó mọi chủ thể đan xen lẫn vào nhau một cách tinh tế, để hướng đến mục đích tôn vinh cái đẹp tổng quan.
Giờ tại Việt Nam hầu hết các nghĩa trang người ta đều tranh nhau mộ phần người thân càng to càng tốt. Hôm đi Huế, thằng bạn dắt ra cái gọi là thành phố ma của xã An Bằng. Mình choáng với những ngôi mộ mới, được cho là đã xây hàng chục tỉ.
Ngẫm lại thấy rằng người Việt mình vẫn chưa bao giờ thoát ra được lối sống bản năng. Đó là lý do vì sao chúng ta mãi chỉ dừng lại ở miếng ăn, cái mặc, phương tiện hưởng thụ mang tính sang chảnh, mà không thể đóng góp được tí gì cho nhân loại như những quốc gia trên thế giới này.
Trương Quang Thi
No comments:
Post a Comment