Chị Hoàng Thị Hải Yến |
Với mong muốn những lời "từ trong gan ruột" của mình được gửi đến người mang trên vai trọng trách quản lý ngành y.
Gia đình tôi thật đau xót trước sự ra đi của chị Hoàng Thị Hải Yến sinh ngày 17/2/1993 (ở huyện Tân Yên, Bắc Giang). Chị là một người con ngoan ngoãn trong gia đình, một con người với tuổi 24 còn bao ước mơ hoài bão trong tương lai vậy mà giờ đã dang dở, chị tốt nghiệp với 2 tấm bằng Cử nhân tại một trường Học viện danh tiếng ở Hà Nội và cống hiến hết mình trong quá trình học tập để được vào Đảng hơn thế một năm nữa chị sẽ hoàn thành tấm bằng Thạc sỹ.
Chị đã cống hiến tuổi xuân của mình để làm rạng danh gia tộc. Chị thật nghị lực biết bao, ý chí phấn đấu cao như nào, chị thật kiên cường. Chị ra đi để lại bao nhiêu đau xót cho người thân,gia đình , bạn bè, làng xóm, đồng nghiệp của chị
Sáng ngày 21/8/2016, chị bị lên cơn khó thở vì căn bệnh hen suyễn “ như những lần khác” mỗi khi thời tiết thay đổi căn bệnh tiền sử lại trở nên nặng hơn. Trước sự chứng kiến đó gia đình đã nhanh chóng đưa cháu đến Bệnh viện Đa khoa huyện Tân Yên tỉnh Bắc Giang để cấp cứu.
Khi gia đình chúng tôi đưa chị tới Bệnh viện Đa khoa huyện Tân Yên tỉnh Bắc Giang,chị vẫn còn tỉnh táo nhưng do khó thở và sức khỏe yếu ớt cố nói với đội ngũ bác sĩ cấp cứu rằng: “ Cho em thở khí dung” bởi vì gia đình và chị đã biết bệnh tình từ trước tới giờ khi nặng chị đã từng cấp cứu tại Bệnh viện ở Hà Nội chỉ cần thở bằng “khí dung” tầm 15 phút là chị khỏe lại.
Vậy mà bác sĩ cấp cứu tại đây còn trần trừ quát tháo với gia đình: “ Xuống bệnh viện phải tuân thủ theo quy định của bệnh viện” sau đó bác sĩ và đội ngũ y tế mới cho thở bình oxy tiêm thuốc ( tên thuốc tiêm không rõ). Khi tiêm thuốc xong chị đã phản ứng với thuốc nên không chịu nổi và khó thở bệnh tình càng trở nên nghiêm trọng hơn. Trong quá trình đang cấp cứu bác sĩ gọi người nhà vào làm hồ sơ bệnh án và sai đi mua thuốc ở ngoài mặc dù trời đang mưa bão và biết là ngày chủ nhật các cửa hàng thuốc đều đóng cửa không bán?.
Tại sao lại SAI người nhà đi mua thuốc trong lúc bệnh nhân cấp cứu?
Hoạ chăng trong bệnh viện không có thuốc? Hết thuốc? Và ko có nhân viên Y Tá đi mua thuốc
Trong khi gia đình chạy đi tìm mua thuốc ở ngoài thì bệnh tình của chị càng trở nên nghiêm trọng, lúc đó đội ngũ bác sỹ mới cuống cuồng mang bình “ dung khí” để cho chị thở thì đã quá muộn rồi. Chị không chịu nổi nữa ruồng rẫy trong đau đớn và ngất xỉu đi mặt tím tái sùi bọt miệng ra, đội ngũ bác sỹ lại cuống cuồng hỏi nhau tiêm các loại thuốc nào vào người cháu để cứu chữa. Lúc này người chị mặt mũi đã tím tái hết ( gần như đã chết lâm sàng) thì đội ngũ bác sỹ hô toán gọi xe cấp cứu để đưa chị lên tuyến Bệnh viện tỉnh để cấp cứu, khi cho chị lên xe để đi thì có 2 bác sỹ hỗ trợ nhưng cháu đã mất ngay khi ở bệnh viện rồi. Điều này chứng tỏ bệnh viện Huyện muốn đùn đẩy trách nhiệm?. Đạo đức chuyên môn nghề nghiệp? Tâm y đức “ lương y như từ mẫu ở đâu”?....
Thật đau xót chị đã ra đi mãi mãi ngay sau đó mà chưa kịp nói với tôi lời nào. Tôi đã mất đi 1 người chị-một người bạn từ thuở ấu thơ-một người đã từng hứa sẽ nuôi tôi học-lời hứa ấy chỉ cách trước khi chị đi chưa đến một ngày
Giọng chị vẫn văng vẳng bên tai tôi.Ngay cả cái tuổi 19 này mà tôi ko được chị chúc mừng sinh nhật.Tôi mất đi chị, mãi mãi mất chị chỉ vì sự sai lầm "Quá Lố" của đội ngũ cán bộ Y tế bệnh viện.
Sự ra đi oan ức của chị tôi đã trở thành 1 bài học cho những gia đình khác khi đưa người thân đi cấp cứu !
Giờ đây người nhà bệnh nhân đưa người thân của mình đi cấp cứu mà cả người nhà và bệnh nhân còn sợ BÁC SĨ hơn là sợ chính CĂN BỆNH nguy hiểm của mình.
Họ chẳng còn tin vào bác sĩ nữa, bác sĩ có thể cướp đi mạng sống của họ bất cứ lúc nào.
Là thế, cái chết của chị cũng oan ức như vậy đấy ! Bao nhiêu lời hứa hẹn giữa 2 chị em giờ ko thể thực hiện nữa rồi chỉ vì sự tắc trách của BS.P.T.M đã cướp đi mạng sống của chị tôi, đã cướp đi cái quyền lớn nhất của chị tôi là QUYỀN SỐNG CÒN.
Chuyện này tôi xin chia sẻ lên cộng đồg fb biết đc . Mong mọi người hãy giúp tôi giải oan cho chị!,,,,https://www.facebook.com/hoangthuy.trang.942/posts/1800590466829172
No comments:
Post a Comment