Tuesday, November 8, 2016

*** Liệu Đức Dalai Lama có nói thế không?


Hồi sáng có người bạn gửi cho tấm hình này , sau đó Nhi có đi tìm hiểu thực hư ra sao , giờ có ý kiến như ri :
1- Về Phan Anh :
Ngay khi các bạn tung hô Phan Anh lên làm tổng thống , làm lãnh đạo VN dân chủ gì đó là Nhi đã nói rồi , làm ơn đi , anh ta chỉ là 1 nghệ sĩ có tấm lòng nhân ái đi cứu lụt , và dám nói lên suy nghĩ của mình , cũng như dám kêu gọi người khác nói lên suy nghĩ của mình , vậy là quý lắm rồi , hãy để cho anh ta làm những gì trong khả năng của mình , đừng có tung hô quá đáng .
Dù sao đi nữa thì Phan Anh cũng sống cả đời trong chế độ CS , trong giáo dục CS , bị nhồi sọ từ bé cái vụ kính yêu Hồ Chí Minh , anh ta chưa thay đổi được tư duy về vấn đề này thì từ từ khuyên nhủ , đưa thông tin đa chiều , cho anh ta thời gian , đừng có ép ! Bao nhiêu người , bao gồm cả ông tướng Nguyễn Trọng Vĩnh , ông Thái Bá Tân ... mà vẫn còn yêu kính Hồ Chí Minh kìa , huống gì là Phan Anh !!
Thông cảm cho người ta đi !
2- Đức Dalai Lama :
Liệu Đức Dalai Lama có thái độ trân trọng đối với Hồ Chí Minh không ? Rất có thể là có lắm , vì 2 lý do dưới đây :
- Đức Dalai Lama có thể không biết rõ về ông Hồ , theo 1 số báo chí nước ngoài thời xưa vẫn ca tụng Hồ Chí Minh là người đánh đuổi thực dân giành độc lập , vẫn cho rằng Hồ Chí Minh có lý tưởng vì dân . Người ngoại quốc không biết gì về Hồ Chí Minh là đa số đấy .
Cách đây vài năm có 1 ông là giáo sư đại học Harvard hẳn hòi , đi Việt Nam chơi , bị cộng sản đưa đi chỗ này chỗ kia ca tụng Hồ Chí Minh cho vợ chồng ổng nghe , ông này về Mỹ viết mấy bài ca tụng so sánh Hồ Chí Minh như George Washington , bị cộng đồng người Việt tị nạn ở Mỹ chửi té tát , sau đó ông mới biết sự thật nên im luôn !
Lại có 1 ông thị trưởng đâu bên Hòa Lan , nghe cộng sản xúi dại định xây tượng đài Hồ Chí Minh bên ấy vì nghĩ rằng làm vậy sẽ làm vui lòng người dân Việt Nam , sẽ tăng thêm du khách . Ai dè cũng bị chửi nát nước , khi vỡ lẽ ra hết xây !
Vậy đó , không phải cứ là Dalai Lama thì các mặt trái của chính trị của nước nào cũng thông hiểu hết đâu .
2- Đức Dalai Lama có thể vì thấy nhóm người Việt Nam trước mặt mình hầu hết đều thần tượng Hồ Chí Minh , nên ban cho cái phước gọi là vô úy , tức là mình không làm điều gì cho họ phải sợ hãi lo buồn . Nhóm người đó đến với Ngài là để học Phật pháp , chả phải để bàn chính trị . Họ tìm đến Ngài là cầu mong sự bình an , phước đức , từ bi trong tâm hồn , thì không cần phải tấn công hay đả kích 1 cá nhân đã qua đời để tạo hoang mang , lo sợ và bất an trong lòng họ .
Trong chính trị và đối với dân Việt Nam , Hồ Chí Minh là tội đồ , còn trước mặt Ngài Dalai Lama , thì Hồ Chí Minh chỉ là 1 con người bình thường , tự tạo nghiệp tự chịu nghiệp và đã vãn sanh , tất cả là vô thường , trong lúc nói chuyện Phật pháp không cần lên án đả kích . Lúc đó cho dù là quỷ sứ địa ngục có đứng đó , thì Ngài cũng sẽ nói lời hòa ái , cho quỷ sứ cơ hội , chứ đừng nói gì là Hồ Chí Minh .
Tóm lại đừng có yêu thì tâng bốc lên tận mây xanh , lúc có điều gì không vừa ý lại lôi xuống chà đạp ! Như thế là chưa biết tôn trọng nhân quyền , chưa được công bằng , dân chủ .
Phan Anh vẫn cứ là Phan Anh , 1 thời gian sau anh ta sẽ hiểu thêm nhiều sự thật khác về ông lãnh tụ đảng CS đó , và sẽ có thay đổi , cứ bình tĩnh !
Ngoc Nhi Nguyen

ĐỪNG ĐỂ KẺ XẤU KIẾM ĂN TRÊN TỰ DO CỦA BẠN

Khác với những năm từ 2010 trở về trước, các vụ bắt bớ người hoạt động dân chủ-nhân quyền gần đây, tuy ồ ạt tới tấp, nhưng không còn gây sợ hãi như chính quyền công an trị mong muốn. Nói đúng hơn, người sợ thì đã sợ rồi và vẫn cứ sợ, những ai vốn không sợ thì nay lại càng không sợ, và một số từ sợ hãi đang chuyển sang phẫn nộ, thậm chí căm thù.
Ở Hà Nội và Sài Gòn, hàng chục nhà hoạt động dân chủ-nhân quyền đã lên tiếng về những vụ bắt bớ, đồng thời, công khai thể hiện thái độ “sẵn sàng lên đường”. Họ thật dũng cảm. Tôi kính phục họ, và tin rằng cũng đã đến lúc Việt Nam xuất hiện những con người sẵn sàng ngồi tù vì lý tưởng của mình. Dù ít dù nhiều, chắc chắn là những lời nói và hành động của họ có thể gây cảm hứng cho nhiều người dân khác, khuyến khích một cách sống can đảm, không sợ hãi. Suy cho cùng, đến nhà nước công an trị, đến đồn công an và nhà tù mà bạn còn chẳng sợ, thì còn cái gì khiến bạn khiếp sợ được nữa. Mà cuộc sống của người đàng hoàng, đầu đội trời chân đạp đất thì rất thú vị và đáng sống – tôi tiếc là quá ít công dân Việt Nam được hưởng cuộc sống ấy.
Tuy thế, tôi cũng muốn nói với các nhà hoạt động dân chủ-nhân quyền: Tôi kính phục các bạn, song, chỉ xin các bạn lưu ý rằng tự do của chúng ta không phải cái để những kẻ bất lương trong ngành an ninh (dù sao tôi cũng không muốn chỉ trích tất cả lực lượng công an) lợi dụng để kiếm chác – giành ghế, lên chức, lên lương… Bạn càng không phải món hàng để chính quyền đem ra mặc cả, đàm phán, “đối thoại nhân quyền” với các nước phương Tây.
Mỗi vụ bắt người như với các blogger Ba Sàm, Nguyễn Văn Đài, Mẹ Nấm, Hồ Hải, Lưu Văn Vịnh… sẽ đều có những cá nhân, những đơn vị an ninh, cảnh sát được thêm công ăn việc làm, được khen thưởng, được “kinh phí hỗ trợ”, hay ít nhất cũng là được cấp trên chú ý, ghi nhận thành tích và bản lĩnh. Nhất là khi blogger đó là nhà hoạt động nổi tiếng, có ảnh hưởng nào đó tới cộng đồng, có uy tín với quốc tế, và là người mà lực lượng an ninh đã dày công theo sát, lập chuyên án, lên kế hoạch bắt giữ từ lâu, tóm lại là đã bỏ nhiều công sức “đầu tư”.
Vậy, các bạn dũng cảm, điều đó tạo cảm hứng cho xã hội và đáng quý lắm. Nhưng xin đừng để việc các bạn đi tù trở thành cơ hội cho những kẻ bất lương kia giải ngân dự án, lên lương, lên chức.
Tất nhiên, “giá trị lợi dụng” của bạn đến đâu, bạn bị bắt và đi tù hay không, đều chẳng phải do bạn đánh giá và quyết định, mà là do chỉ đạo từ cấp rất cao xuống, hoặc tham mưu từ một hoặc một vài đơn vị an ninh cấp dưới nào đó lên trên. Những đơn vị cấp dưới này có chức năng theo dõi, lập báo cáo về bạn, rồi “tham miu”, “cố vướng” cho lãnh đạo với những báo cáo láo của chúng – tiếc là báo cáo càng láo, càng bôi nhọ bạn và thổi phồng tầm nguy hiểm của bạn lên, thì càng hợp tai hợp mắt lãnh đạo, vì như thế là “cơ hội giải ngân đây rồiiiiii!”.
Dù vậy, dù không thể quyết định được việc mình có bị bắt, có đi tù hay không, nhưng các bạn hãy cứ nhớ: Tự do của các bạn không phải cái để kẻ cơ hội khai thác kiếm ăn. Nếu có bị bắt, đi tù, bạn hãy cố gắng để cái hại mà việc bắt bạn gây ra cho chúng lớn hơn cái lợi chúng thu được, bằng nhiều cách, mà ít nhất cũng là đừng hợp tác, đừng tạo điều kiện cho chúng làm việc.
Pham Doan Trang

Giáo dục hay là máy chém?


Ở những nước khác, ngay cả Cuba, giáo dục và y tế hoàn toàn miễn phí từ khi sinh ra cho tới 18 tuổi.
Còn chúng ta, đẻ con thứ 3 không được đến trường (Nghệ An), phụ huynh làm lụng cả đời như một tên nô lệ mà rồi vẫn phải khốn khổ vì các khoản đóng vô tội vạ của các con mình (ở rất nhiều nơi, Hải Phòng, Thái Bình, Hà Nội, TP.HCM,...). Chưa hết, họ còn phải quà cáp các dịp, nếu không con họ sẽ bị dè bỉu, bỏ rơi và trù dập, đánh điểm thấp.
Nền giáo dục quả là kinh hoàng với những khoản kiếm chác mà không ở đâu có. Và với những loại nhà giáo đứng bục thật tồi tệ mà lại đi dạy người, dạy những thế hệ của một đất nước.
Ở nơi khác, có trường mầm non thu tiền bảo hiểm của học sinh, phụ huynh đóng đủ, nhưng sau vài tháng không may một cháu bé chết đuối, lúc này mới biết nhà trường chưa đi nộp bảo hiểm cho cháu mà tự ý đem trả lại tiền cho gia đình. Thật sự khốn nạn với loại giáo dục mà vô giáo dục ấy.
Giá mua con chữ đắt đỏ
Bảo sao người ta lại "ngu"
Vì sợ bỏ tiền mua chữ
Cạn đáy túi tiền lấy gì ăn?

Luân Lê

Get paid to share your links!