Tuesday, November 8, 2016

ĐỪNG ĐỂ KẺ XẤU KIẾM ĂN TRÊN TỰ DO CỦA BẠN

Khác với những năm từ 2010 trở về trước, các vụ bắt bớ người hoạt động dân chủ-nhân quyền gần đây, tuy ồ ạt tới tấp, nhưng không còn gây sợ hãi như chính quyền công an trị mong muốn. Nói đúng hơn, người sợ thì đã sợ rồi và vẫn cứ sợ, những ai vốn không sợ thì nay lại càng không sợ, và một số từ sợ hãi đang chuyển sang phẫn nộ, thậm chí căm thù.
Ở Hà Nội và Sài Gòn, hàng chục nhà hoạt động dân chủ-nhân quyền đã lên tiếng về những vụ bắt bớ, đồng thời, công khai thể hiện thái độ “sẵn sàng lên đường”. Họ thật dũng cảm. Tôi kính phục họ, và tin rằng cũng đã đến lúc Việt Nam xuất hiện những con người sẵn sàng ngồi tù vì lý tưởng của mình. Dù ít dù nhiều, chắc chắn là những lời nói và hành động của họ có thể gây cảm hứng cho nhiều người dân khác, khuyến khích một cách sống can đảm, không sợ hãi. Suy cho cùng, đến nhà nước công an trị, đến đồn công an và nhà tù mà bạn còn chẳng sợ, thì còn cái gì khiến bạn khiếp sợ được nữa. Mà cuộc sống của người đàng hoàng, đầu đội trời chân đạp đất thì rất thú vị và đáng sống – tôi tiếc là quá ít công dân Việt Nam được hưởng cuộc sống ấy.
Tuy thế, tôi cũng muốn nói với các nhà hoạt động dân chủ-nhân quyền: Tôi kính phục các bạn, song, chỉ xin các bạn lưu ý rằng tự do của chúng ta không phải cái để những kẻ bất lương trong ngành an ninh (dù sao tôi cũng không muốn chỉ trích tất cả lực lượng công an) lợi dụng để kiếm chác – giành ghế, lên chức, lên lương… Bạn càng không phải món hàng để chính quyền đem ra mặc cả, đàm phán, “đối thoại nhân quyền” với các nước phương Tây.
Mỗi vụ bắt người như với các blogger Ba Sàm, Nguyễn Văn Đài, Mẹ Nấm, Hồ Hải, Lưu Văn Vịnh… sẽ đều có những cá nhân, những đơn vị an ninh, cảnh sát được thêm công ăn việc làm, được khen thưởng, được “kinh phí hỗ trợ”, hay ít nhất cũng là được cấp trên chú ý, ghi nhận thành tích và bản lĩnh. Nhất là khi blogger đó là nhà hoạt động nổi tiếng, có ảnh hưởng nào đó tới cộng đồng, có uy tín với quốc tế, và là người mà lực lượng an ninh đã dày công theo sát, lập chuyên án, lên kế hoạch bắt giữ từ lâu, tóm lại là đã bỏ nhiều công sức “đầu tư”.
Vậy, các bạn dũng cảm, điều đó tạo cảm hứng cho xã hội và đáng quý lắm. Nhưng xin đừng để việc các bạn đi tù trở thành cơ hội cho những kẻ bất lương kia giải ngân dự án, lên lương, lên chức.
Tất nhiên, “giá trị lợi dụng” của bạn đến đâu, bạn bị bắt và đi tù hay không, đều chẳng phải do bạn đánh giá và quyết định, mà là do chỉ đạo từ cấp rất cao xuống, hoặc tham mưu từ một hoặc một vài đơn vị an ninh cấp dưới nào đó lên trên. Những đơn vị cấp dưới này có chức năng theo dõi, lập báo cáo về bạn, rồi “tham miu”, “cố vướng” cho lãnh đạo với những báo cáo láo của chúng – tiếc là báo cáo càng láo, càng bôi nhọ bạn và thổi phồng tầm nguy hiểm của bạn lên, thì càng hợp tai hợp mắt lãnh đạo, vì như thế là “cơ hội giải ngân đây rồiiiiii!”.
Dù vậy, dù không thể quyết định được việc mình có bị bắt, có đi tù hay không, nhưng các bạn hãy cứ nhớ: Tự do của các bạn không phải cái để kẻ cơ hội khai thác kiếm ăn. Nếu có bị bắt, đi tù, bạn hãy cố gắng để cái hại mà việc bắt bạn gây ra cho chúng lớn hơn cái lợi chúng thu được, bằng nhiều cách, mà ít nhất cũng là đừng hợp tác, đừng tạo điều kiện cho chúng làm việc.
Pham Doan Trang

No comments:


Get paid to share your links!