Saturday, October 29, 2016

Họ sẽ không cô đơn, nhất định là như thế!

Nhiều người bảo tôi, thậm chí cười nhạo tôi rằng: mày viết thế thì có thay đổi được gì không mà viết; mày nhà lầu, xe hơi, lại đâu có thù gì với chính quyền sao cứ suốt ngày chỉ trích; hay, mày viết vậy thì nước ngoài nó gửi tiền về cho mày sống à?
Tôi chỉ cười và bỏ đi bởi tôi biết bản thân mình cần phải làm gì để góp phần thay đổi xã hội theo chiều hướng tích cực hơn, đó còn là quyền, là nghĩa vụ mà một công dân có trách nhiệm cần phải làm, không những cho bản thân mình mà còn cho cả thế hệ con cháu về sau.
Bạn bảo xã hội không thay đổi được gì khi những người như chúng tôi lên tiếng ư? Vậy vụ án quán cafe xin chào, vụ formosa, vụ tẩy chay nước mắm hoá chất Masan và vô số các vụ án nghiêm trọng khác, nếu không nhờ mạng xã hội thì nó có đem lại kết quả tích cực như hôm nay không?
Bạn bảo tôi nhà lầu xe hơi, không thù oán gì với chính quyền nên tôi phải im lặng. Vậy tôi im lặng thì tôi và gia đình có tránh được nạn thực phẩm bẩn, có được một bãi biển sạch để tắm, cá tôm sạch để ăn, một môi trường giáo dục tốt hay một bầu không khí không ô nhiễm không? Không, tất nhiên là không rồi, giàu nghèo gì cũng chịu ảnh hưởng ngang nhau cả. Chẳng lẽ muốn những điều đơn giản đó mà tôi hay gia đình tôi phải bỏ xứ để đi đến một đất nước khác có điều kiện tốt hơn thay vì ở lại và cất tiếng nói để thay đổi quê hương mình?
Bạn lại bảo tôi nhận tiền nước ngoài để sống? Vâng tôi có nhận, tôi nhận nó từ sự yêu quý của tất cả đối với những gì tôi làm, tôi nhận nó khi thấy có trường hợp dân mình ốm đau, bệnh tật mà không tiền thuốc thang hay khi thiên tai lũ lụt. Những đồng tiền tôi nhận đều để giúp người dân chứ tôi chưa bao giờ dùng một đồng nào cho cá nhân mình cả.
Một xã hội không có phản biện là một xã hội chết. Bạn có thể im lặng, có thể hèn nhát nhưng tôi xin bạn đừng tiêm nhiễm sự hèn nhát đó cho những người đang muốn lên tiếng để XH ngày một tốt đẹp hơn. Bạn cứ việc hèn, cứ việc im lặng nhưng bạn nên ngừng sự chỉ trích với việc lên tiếng của người khác bởi đó là quan điểm, là lẽ sống của họ.
Họ đã, đang và sẽ đấu tranh cho cuộc sống của họ, đồng bào họ trong đó có cả chính những người đang ngày đêm cười nhạo và dè bĩu họ như các bạn đây.
Họ sẽ không cô đơn, nhất định là như thế!
Nhân Thế Hoàng

Chính trị nó quyết định giá băng vệ sinh và hộp bao cao su.


Nó quyết định giá mỗi lít xăng là 21.000 hay 10.000; nó quyết định giữa cái trời lạnh tuyết rơi, người dân có thể đi oto, trong nhà có máy sưởi hay phải đi xe máy và ngủ ngoài đường giá rét.

Chính trị nó quyết định đến thực phẩm chúng ta ăn có sạch hay chứa chất bẩn gây ung thư, nó quyết định đến ra đường bị giựt túi xách hay cướp xe giữa đường...
Chính trị nó quyết định đi khi tham gia giao thông sẽ an toàn hơn hay cứ mỗi giờ sẽ có một người chết vì tai nạn ...
Chính trị là để phục vụ cho sự công bằng cho lợi ích của nhân dân chứ không phải tạo ra luật chỉ để bóc lột, cướp hiếp giết người dân để làm giàu cho đảng phái.
Cuộc sống của nhân dân thế nào là do chính trị quyết định, thế nên ở các nước phát triển... Người dân là người có quyền cầm lá phiếu để quyết định ai sẽ đại diện cho họ ....
Còn ở Việt Nam... Dân nghe chính trị là sợ, rất rất sợ... Vì sự ác độc của CS!!!
Nếu đọc xong mà vẫn chưa hiểu chính trị... Thì ngày nào đó con cháu của bạn ăn phải thức ăn độc rồi chết, hay ra đường bị bắt cóc, hay bị cướp nó chém... Thì tìm hiểu thêm vẫn chưa muộn!!!
Binh Nguyen
P/s: Mấy chục năm em nó mới được đi dạo quanh Sài Gòn như này! Đi lang thang cả ngày mà cái túi xách và con người vẫn còn nguyên hehe.
Cám ơn anh và những người bạn 

Thuy Binh Nguyen







Thật Xúc Động! Mẹ Hà Tỉnh nhắn gửi Anh MC PHAN ANH


Con ơi....
Nhận được quà Con hôm qua
Gói mỳ tôm Mẹ mới ăn một nữa
Hôm nay nghe tin, sao mà khiếp rứa
Giúp dân nghèo cũng phạm tội hay sao?
Con ơi...
Không được học hành, Mẹ chẳng hiểu thế nào?
Nếu tin đồn mà trở thành sự thật
Thì Con hỡi! Mẹ thà nhắm mắt
Chứ ăn quà con có tội tày trời.
Con ơi....
Cầm gói quà Con nước mắt Mẹ rơi
Lủ ngập làng quê cả một tuần rồi
Không lữa không đèn không nồi không gạo
Gói mỳ tôm trệu trạo qua ngày
Mẹ già rồi thương bọn trẻ thơ ngây
Cháu nội Mẹ chưa đầy hai tháng
Đêm nó dài đằng đẵng nghe con
Hai vợ chồng căng tấm ni lon
Mỗi đứa mỗi bên con nằm ở giữa
Kiếm đâu ra cốc sữa bây giờ
Nghe cháu khóc lòng Mẹ thẩn thờ
Gần đất xa trời lực bất tòng tâm.
Con ơi.....
Lúc đau thương khó khăn hoạn nạn
Con đến nơi đây thắp sáng nụ cười
Người nhận quà mừng rỡ nước mắt rơi
Quê hương Mẹ một đời lam lũ
Con về đây ấp ủ trái tim nồng
Con có Danh có Tiếng lại có Tầm
Con có Tâm có Tình , sao có Tội
Con ơi....
Mẹ hiểu rằng trên bước đường đi tới
Con còn nhiều thử thách gian nan
Sống trên đời Ghen ở Tức ăn
Tóc bạc răng long cuộc đời Mẹ hiểu
Con ơi...
Mẹ vừa mừng nhận quà con biếu
Nhưng hôm nay Mẹ thấy buồn lòng
Nghe tin đồn chẳng biết thật hay không?
Những gì Con cho Mẹ giờ gói lại
Để sau này bãi nại cho Con
Nếu thương dân nghèo có tội với nước non !

nguồn FB

Get paid to share your links!