Monday, July 23, 2018

KỶ LỤC XUẤT SẮC!




Sư tử bảo:
- Mai, tui với ông ra đồng hốt hết phân bò ngoài đó đem về chất thành đống thiệt bự nghen.
- Để làm gì?
- Để lập kỷ lục về bãi cứt bò lớn nhất thế giới!
- Bà ngu quá! Nói đến kỷ lục là phải dùng tài năng hoặc trí tuệ để đạt mục đích thì mới thuyết phục. Đằng này bà bỏ công ra làm mấy chuyện tào lao đó thì ai làm mà chả được?
- Thì ngu dốt mới phải làm vậy chứ sao. Ông nghĩ xem, gia phả nhà mình toàn thứ cạo mủ cao su, bồi bàn, thiến heo, gác ghi, y tá... Nên thấy cũng nhục. Bởi vậy, tui muốn lập kỷ lục về cái gì đó để có cái mà tự hào với năm châu..
- Thôi khỏi! Nói về kỷ lục thì chẳng ma nào vượt qua mình nổi đâu! Nào: cải cách ruộng đất, cải tạo công thương nghiệp, đánh tư sản, đổi tiền... Kỷ lục này mình đã lập mấy chục năm rồi, mà đến tận bây giờ có thằng nào vượt qua được đâu?
- Kỷ lục đó gọi là gì?
- Ăn cướp!
Ngô Trường An

Điếc không sợ súng


Source: This only happens in Vietnam. I ensure. by Smallworld

Sunday, July 22, 2018

Ông trời đúng là khéo sắp đặt.

Ảnh minh hoạ

Nó là đứa lãng tử! Nhớ cách đây mấy năm, lúc đó hình như mùng 7 hay mùng tám tháng giêng gì đó. Đang ngồi trước cổng nhà máy thấy nó đi ngang nhìn nhìn rồi bước vô hỏi: 
Chú có nhận người làm hông chú? 
Nhìn tướng cũng khoẻ mạnh, mình hỏi nó con đã từng làm lò gạch hay chưa? 
Nó nói con sanh ra trong lò gạch. 
Vậy là nhận nó vô làm. Kêu chừng nào mầy tới? 

Nó nói bây giờ con ở đây luôn. Chú cho con ở phòng nào để con dọn dẹp? 
Mình ngạc nhiên hỏi bộ mầy có cái mạng không vậy hả? 
Vỗ vỗ vô túi nói bảo con có tiền.


Ngoài giờ làm là sạch sẽ thơm tho. Lúc đầu người ta chế giễu nó: 
Đi làm lò gạch mà xịt nước hoa. 
Nó chẳng nói đi nói lại, chỉ cười hiền. 
Sau này biết đó là thói quen của nó nên người ta không còn ý kiến. 
Lúc hết tiền, nó trèo lên cây dừa bẻ trái dừa non lấy nước chang vô cơm ngồi ăn chứ không bao giờ đi mua nợ của ai dù chỉ một gói mì. 
Nhưng nếu hết nước hoa nó năn nỉ ứng bằng được hai triệu để đi mua chai nước hoa về xịt. Nó nói: 
Không có nước hoa con không làm gì được, cũng không ngủ được luôn áh chú.

Ở đâu chừng hai tháng nó mới gặp riêng và nói: 
Chú! Con cho bạn con biết chỗ làm để tụi nó tới chơi có được hông? 
Hơi ngạc nhiên với thằng này. Trước giờ chưa có đứa công nhân nào hỏi như nó cả. Dân lao động phổ thông người ta coi chỗ làm là nhà của họ. Nhiều khi dắt díu anh em ở tận đâu về ăn nhậu cả ngày mình cũng không nói được.

Bạn nó nhiều. Dân lao động có, nhà giàu có. Nó chẳng có nổi chiếc Honda nhưng bạn nó nhiều đứa đi xe hơi tới đón. 
Cứ bạn tới là nó dắt lên văn phòng ngồi pha trà uống đàng hoàng, gặp thì nó giới thiệu bạn con áh chú. 
Một lần tới tìm nó là con nhỏ lái chiếc CX5. Nó tâm sự ổng trốn con hoài. Ba má con kêu dọn zìa nhà con ở mà ông hông có chịu. 
Nó cười: 
Mình nghèo thấy bà mơ chi cao sang há chú.

Bạn nó hầu hết đàng hoàng, không ăn nhậu như đa số công nhân trong lò gạch. 
Tới chơi đã rồi về, năm khi mười hoạ nó mới đi chung với bạn. Được cái nếu nó đi đâu một vài ngày là nó tự nhờ người thay thế chứ chẳng bao giờ để ảnh hưởng đến việc chung.

Cách đây chừng hai tháng, nó dắt về một đứa con gái chừng 25 tuổi, vóc dáng hơi yếu còi lại xanh xao như người mang bịnh. So với đám bạn nó mình từng biết thì con bé này chẳng thể sánh bằng. 
Nó giới thiệu zợ con đó chú. Quyết định lấy luôn rồi. 
Mình cười rồi chào con bé chứ không nói gì. Nghĩ trong bụng thằng này bị trời hành, bao nhiêu đứa ngon lành hông chọn đi chọn cái đứa chưa biết tánh tình có nết na không nhưng vẻ ngoài thì hơi tệ.

Hỏi nó mầy có định cho nó làm gì không để chú còn sắp xếp? 
Nó kêu zợ con bịnh nên chẳng làm gì nổi đâu chú ơi. 
Cách đây mấy ngày nó nói chú cho con lãnh thêm nữa bầu gạch con làm chớ nuôi zợ thành ra hơi kẹt. 
Giao cho nó thêm nữa bầu gạch để nó làm. 
Chiều nay thấy con vợ vừa đi phụ với nó vừa chửi:
Đụ mẹ mầy lãnh cho cố rồi bắt tao đi làm. Tao đang mang bầu cháu đức tôn của thằng cha mầy đó.

Ông trời đúng là khéo sắp đặt.
Trương Quang Thi



Source: Boys and girls playing billards and accident happens by Smallworld

Saturday, July 21, 2018

ĐỨA TRẺ NÀY GIÁ BAO NHIÊU?


Đứa trẻ này giá bao nhiêu? Trời ơi, trên đời này còn có câu hỏi nào tàn nhẫn hơn không hả trời?
“Thêm một ca sản phụ có HIV bỏ con, cha vào nhé!” – những thông báo ngắn gọn kiểu như thế từ mấy bệnh viện phụ sản đã trở nên quá quen thuộc với cha Toại, quen đến độ cứ thế mà lập tức vào viện, làm những thủ tục đã làm không biết bao nhiêu lần, rồi bế đứa trẻ về Mái Ấm Mai Tâm.
Nhưng làm gì có ca nào giống ca nào? Một đứa trẻ bơ vơ, cả một đời người thăm thẳm. Một bà mẹ rứt ruột chối từ con, cả một bi kịch nghiệt ngã đủ kiểu đủ đường.
Lần này, bà mẹ trốn viện - một cảnh tượng cũng khá quen thuộc ở khoa phụ sản của Bv Hùng Vương với những ca mẹ HIV. Chị bị bắt lại. Không có một mảnh giấy lận lưng. Không tí quần áo đồ đạc. Chỉ vác cái bụng bầu. Vô đẻ. Rồi trốn. Cũng không có cắc nào trong người. Những ngày qua, ai cho gì ăn nấy. Và trốn.
Nhưng khi đã bị bắt lại, cơ hội mở ra trước mắt. Cò! Phải, rất nhiều cò! Họ ra giá. Họ tranh nhau. 15 triệu – đó là giá chốt cao nhất để giao cho cò đứa trẻ ngay khi chị bế nó ra khỏi cổng bệnh viện. Viện phí? Khỏi lo. Cò trả.
Khi cha Toại tới, giá đã chốt xong rồi. Thêm một cuộc ngã giá.
- Tôi cần tiền, tôi sống làm sao được những ngày đẻ xong mà không có tiền?
- Về với Mai Tâm, tôi lo cho cả mẹ lẫn con.
- Không, tôi còn đứa con lớn nữa, tôi gởi nó vô nhà trẻ 3 ngày nay không đón để đi đẻ.
- Đưa cháu về Mai Tâm, tôi lo cho cả 3 người.
- Không, tôi không đi đâu hết. Tôi cần tiền. Tôi cần 15 triệu.
- Nghe này, giao con cho họ, họ sẽ không bao giờ cho bố mẹ nuôi biết con chị mắc HIV… Giao bé cho cho tôi, con chị sẽ được uống thuốc ngay lúc sơ sinh, cơ hội thoát HIV là 99%. Cháu còn nhỏ quá, cần mẹ. Chị cũng yên tâm chăm sóc con, không phải lo ăn uống, sữa tã…
- Không, tôi cần tiền. Không có 15 triệu, tôi giao con cho cò.
Bà mẹ dứt khoát. Cha Toại lục hết túi ngoài túi trong. 5 triệu cả thảy. Viện phí đã hết 3 triệu, chỉ còn 2.
- Hãy giao con cho tôi, cháu sẽ được chữa trị, có cơ hội thoát HIV. Chị có thể đến thăm con bất kỳ lúc nào. Chị không mất con. Và biết đâu, sau này đời chị thay đổi, chị có khả năng nuôi được con, chị có thể đón bé về.
Và bà mẹ cắn môi, nhận 2 triệu. Chị khóc nhiều lắm. Khóc sưng cả mắt. Chị cũng là một bà mẹ cơ mà. Bà mẹ nào muốn bỏ con?
Cha Toại vội vã bế đứa trẻ về, cố né tầng tầng lớp lớp cò ở ngoài bệnh viện đang muốn ăn tươi nuốt sống kẻ đã “cướp nồi cơm” của họ. Còn cái nghề nào tàn nhẫn hơn không hả trời?
Hỏi cha Toại, làm sao nuôi con nổi, gần 90 đứa con cả thảy rồi, mà còn đi giành con với cò? Khó lắm, khó đủ bề: 90 cái miệng ăn, 90 cái đầu phải nạp kiến thức, 90 trái tim phải xóa nhòa thù hận mà thay bằng yêu thương… “Khó lắm, nhưng không giành thì làm sao?”, cha hỏi ngược thế.
Vào thăm căn phòng của em trên lầu, nơi có thêm 2 cái giường sơ sinh khác và nghe kể còn 2 em vừa đẻ trong viện sắp bế về nữa. Cũng là mẹ bỏ con. Lên được tới lầu 2 thì đã phải dừng lại 5, 7 “trạm dừng” khi ông cha tất tả kéo quần cho thằng bé 3 tuổi, dừng lại cho đứa 4 tuổi đu bám, quơ tay lấy cái cây lau nhà lau chỗ nước đứa 2 tuổi vừa đổ…
Cái Mái Ấm chật lắm nhưng sạch sẽ và tươm tất đến bất ngờ. “Nhớ xoay đầu em thường xuyên, đừng để đầu em bị dẹp nghe con” – nghe ông cha đông con dặn người chăm sóc đứa trẻ như thế.
Ôi ở Mái Ấm gần 90 đứa trẻ, cái đầu không dẹp vẫn quan trọng!
Thấy chuyện về em và rất nhiều những thân phận "đặc biệt" khác, thấy sự trân trọng những thân phận đó, thấy cha Toại và nhân viên Mai Tâm không những cố gắng làm đầy cái bao tử mà còn lấp đầy trái tim trống trải bằng tình yêu thương, chương trình Vẽ Từ Trái Tim cố gắng duy trì lớp Vẽ hàng tuần để góp thêm những tiếng cười, góp thêm cơ hội cho các em giải tỏa, bay bổng bên nét cọ, góp thêm một minh chứng cho các em thấy có nhiều người vẫn muốn Ở LẠI bên em...

Riêng em trẻ trong câu chuyện nay đã 8 tháng. Đã biết ê a, biết bò, biết cười, biết vui… Lần xét nghiệm mới nhất cho thấy em không còn HIV.
Cha Toại vẫn ngày đêm ngóng bà mẹ tới. Cha cần bà ký vào tờ khai sinh. Để đứa trẻ có mẹ, ít nhất là trên tờ giấy. Cơ sở bảo trợ xã hội như Mai Tâm có thể làm khai sinh cho trẻ được, nhưng trên giấy khai sinh mục tên cha, tên mẹ đều là không có.
Một đời không mẹ, không cha dẫu có ở Mái Ấm nào cũng chông chênh lắm. Một đời mang tờ khai sinh không cha, không mẹ, tủi hờn lắm. Mẹ ơi, hãy quay lại đây, dẫu chỉ một lần!
Mái Ấm Mai Tâm, số 23, đường 15, KP. 1, P. Hiệp Bình Chánh, Q. Thủ Đức, Sàigòn, điện thoại: 02862.833.010. Cha Phương Đình Toại, Dòng Camillo, điện thoại: 0908.603.503.
Trích từ FB VẼ TỪ TRÁI TIM 
Ảnh trong bài có tính minh họa


Tài xế siêu đẳng nhất thế giới


Source: Michael Schumacher will defeated by this guy who can be the most amazing driver in over the world. by Smallworld

Get paid to share your links!