Friday, January 26, 2018

Thiên Đường XHCN đang rất vui mừng khi có những ca sĩ, xướng ca vô loài như Duy Mạnh

Trong chương 8 của "Tiểu thuyết Vô đề" phải công nhận rằng nhà văn Dương Thu Hương đã rất sâu sắc khi đặt vào mồm một người cộng sản câu nói sau đây :
- Thiết chế một xã hội văn minh là việc khó. Nhưng bảo đảm đời sống văn minh cho một nhóm người là việc dễ. Tôi đã bảo cậu rằng văn minh là con đường gai góc, tốn phí thời giờ lại phải chia xẻ quyền lực. Đối với một dân tộc ấu trĩ như dân ta, tìm cho họ một tôn giáo thích hợp, dẫn dắt họ đến lễ đài vinh quang bằng con đường ngắn nhất, dễ trăm lần hơn dạy họ văn minh...
Đó là câu nói mà nhân vật chính một người lính cộng sản khác đã nghe được khi ở trên tàu lửa từ hai cán bộ của đảng cũng tình cờ có mặt hôm đó.
Nó đã khái quát tất cả cái cứu cánh và giải thích vì sao người cộng sản không muốn xây dựng một xã hội dân chủ , văn minh cho dân tộc Việt Nam. Bởi vì chúng biết rằng dân tộc ấy không xứng đáng để hưởng sự văn minh đó.
Tội nghiệp người Mỹ và cả các thế hệ VNCH đã tốn công để xây dựng một xã hội văn minh tại Việt Nam bằng những lá phiếu bầu và một nền giáo dục khai sáng. Nhưng những kẻ như Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Đắc Xuân, Võ Thị Thắng, Nguyễn Văn Trỗi... đã phá nát tất cả. Bởi vì chúng không hề muốn văn minh, chúng muốn thờ phụng một thứ tôn giáo khác...Nếu người Mỹ và VNCH cũng nghĩ như cộng sản thì có lẻ họ không việc gì phải ký hiệp định đình chiến Paris 1973. Cứ việc đánh đến cùng mặc cho khi khói súng tan ,là xác người dân bị bắt làm tấm bia đỡ đạn.
Và cũng bởi giờ đây khi cái đất nước này đã "ngàn cân treo đầu sợi tóc", cái dân tộc ấy vẫn loay hoay trong cái "bánh mì và gánh xiếc" mà những người cộng sản giăng ra.
Cả dân tộc đêm về quay cuồng trong những game show rẻ tiền, cười nắc nẻ bởi hài nhảm không cần kịch bản hoặc tống bia rượu đến say mèm để quên hiện tại.
Và cũng bởi chế độ đang rất vui mừng khi có những ca sĩ, xướng ca vô loài như Duy Mạnh. Con người hơn con vật ở chỗ kìm nén được những dục vọng bản năng, không để cho "gánh xiếc" mà chính quyền tung ra chi phối để quên đi tình cảnh mà mình đang sống. Nhưng những kẻ như Duy Mạnh lại cho rằng " Cứ việc chích các liều thuốc phiện sung sướng ấy để tận hưởng, để quên đi hiện tại, quên đi việc bọn cướp đang đè đầu, bóc lột mình ra sao. Hãy cứ để cho chúng làm những gì chúng muốn"
Chúng cứ việc gặm hết phần nạc và quẳng cho cả dân tộc này những miếng xương, miếng bánh vẽ bởi vì họ chỉ cần có thế là đủ thỏa mãn.
Và lời của Duy Mạnh cũng là nguồn cảm hứng cho George Orwell viết "Trại súc vật"
Dương Hoài Linh

Thursday, January 25, 2018

Đây là Nguyễn Văn Huyện. Ông Huyện là đương kim tổng cục trưởng Tổng cục đường bộ Việt Nam.

Ông Huyện là người được ngồi vào ghế Tổng cục trưởng Tổng cục đường bộ Việt Nam khác với việc bổ nhiệm thông thường. Năm 2014, một cuộc thi tuyển tổng cục trưởng được tổ chức với 4 ứng viên và ông Huyện là người giành được ghế.
Để vượt qua ba ứng viên khác, trong đó có cả ứng viên đang là phó Tổng cục trưởng Tổng cục đường bộ Việt Nam, thật không dễ dàng gì. Tuy nhiên, ông Huyện là ứng viên đã đạt điểm cao nhất trong phần thi bảo vệ chương trình hành động. Ông Huyện được ban giám khảo đánh giá cao khi đưa ra giải pháp xử lý các vấn đề nóng bỏng hiện nay của ngành đường bộ.
Khi đó, thứ trưởng Bộ Giao thông Nguyễn Hồng Trường, trưởng Ban giám khảo cuộc thi, cho biết một số ý tưởng đề xuất trong chương trình hành động của ông Nguyễn Văn Huyện sẽ được Bộ Giao thông vận tải xem xét đưa vào áp dụng trong thời gian tới.
Hiện giờ, đúng là đường bộ có nhiều vấn đề nóng bỏng. Nóng bỏng nhất chính là một số trạm thu phí BOT được đặt ở vị trí “chưa hợp lý”.
Tôi tự hỏi, liệu có phải giải pháp hành động xử lý vấn đề nóng bỏng của ngành giao thông mà ông Huyện đã thi đạt điểm cao nhất và Bộ Giao thông vận tải đưa vào áp dụng, là việc cấm dừng xe qua 5 phút tại trạm thu phí BOT áp dụng từ hôm nay hay không?
Thì ra, Nguyễn Văn Huyện đã giành được chiếc ghế Tổng cục trưởng Tổng cục đường bộ Việt Nam bằng chương trình hành động xử lý vấn đề nóng của ngành giao thông. Và sau khi đã ngồi vào chiếc ghế ấy thì chương trình hành động của ông ta là đưa ra một quy định cấm cản kia. Thì ra, một kẻ có tư duy bảo vệ cho nhóm lợi ích và đối đầu với dân, thì được chọn vào ghế lãnh đạo.
Đó là chân dung ông Nguyễn Văn Huyện. Hãy nhớ Huyện!

Bạch Hoàn

Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt Nam


Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt Nam. Điều đó thì hầu như người dân Việt Nam nào cũng biết, còn đảng viên Đảng CSVN thì chẳng mấy ai biết, hoặc giả vờ ko biết, ít nhất là qua lời nói và việc làm của họ. Thậm chí, các nhà lãnh đạo Việt Nam, từ TBT Nguyễn Phú Trọng trở xuống, còn tôn thờ cái gọi là “phương châm 4 tốt 16 chữ vàng” như thể đó chính là ông bà tổ tiên của họ.
Sớm muộn gì Trường Sa cũng rơi vào tay họ, và sau đó là bờ cõi non sông VN. khi mà lãnh đạo Việt Nam chẳng ai hé răng phản đối việc Trung Quốc cấp tập bồi đắp các đảo đá ở Trường Sa trong bối cảnh cộng đồng quốc tế kịch liệt lên án Trung Quốc, còn Quốc hội Việt Nam thì không ra nổi một nghị quyết; khi mà Việt Nam không dám kiện Trung Quốc ra toà án quốc tế như Philippines bất chấp việc họ ngang ngược đặt giàn khoan HD-981 ngay trong vùng đặc quyền kinh tế của mình.
Trong khi đó, ban lãnh đạo Việt Nam vẫn đang ngày đêm “dâng” nền kinh tế nước nhà cho Trung Quốc; các vị trí xung yếu về an ninh - quốc phòng của Việt Nam lần lượt bị người láng giềng “4 tốt 16 chữ vàng” khống chế; Campuchia thì đã bị Bắc Kinh “mua” đứt và những diễn biến gần đây ở biên giới Tây Nam cho thấy Campuchia là con bài cực kỳ lợi hại với Trung Nam Hải và là bài toán vô cùng nan giải với Việt Nam; Lào cũng tỏ ra ngày càng lạnh nhạt với Hà Nội và mặn nồng với Bắc Kinh.
Như vậy, nếu cứ đà này thì sớm muộn gì Việt Nam cũng sẽ trở thành “một bộ phận không thể tranh cãi” của Trung Hoa Đại Hán.

Luyn Nguyen




Get paid to share your links!