Saturday, December 17, 2016

NỖI SỢ HÃI LÀ NGỤC TÙ CỦA TỰ DO

Ảnh: Người đàn bà thay đổi nền chính trị độc tài Myanmar, mặc dù đất nước họ nghèo và dân trí thấp hơn chúng ta. Một người đàn bà kiên cường, mạnh mẽ và đầy trí tuệ, đã truyền cảm hứng cho người dân quốc gia này xoá bỏ độc tài khỏi tổ quốc họ.

Điều gì mà đã khiến cho các bạn trẻ và mọi người sợ hãi hai từ "chính trị" đến vậy?
Chắc có lẽ là do mỗi khi họ nói lớn hơn chuyện ăn, mặc, ở, ngủ, nghỉ và vui chơi mà để tâm tới chuyện đất nước, xã hội và những tiêu cực thì các công an hay nhân viên công lực đã mời họ lên hoặc đe nẹt họ rằng "chính trị không phải việc của các anh/chị/bạn". Và họ cũng sẽ nhắc nhở kiểu cảnh báo rằng, đừng nói về chuyện chính trị, nó không tốt và chắc chắn sẽ gây khó khăn cho chính bản thân và cả những người xung quanh bạn sẽ thiếu an toàn.
Nhưng thực trớ trêu thay, chính những con người đó, những kẻ sợ hãi sau những lời đe nẹt, lại là chủ nhân của đất nước và chăm chỉ đóng thuế để nuôi những con người mà rồi chính họ quay lại doạ nạt mình, nhằm tước bỏ quyền năng chính trị dân sự theo Hiến pháp và các bộ luật, đạo luật đã quy định.
Chính trị nó có thể là chuyện làm quan, chuyện bầu cử, chuyện đảo chính, chuyện binh biến, biểu tình, nhưng chính trị nó cũng đơn giản như chuyện của miếng cơm, manh áo của các bạn vậy. Bạn đang sống dưới sự tác động của chính trị mỗi ngày, từng phút và hàng giờ bởi các chính sách từ nhà nước ban hành ra để điều hành xã hội. Bạn hít thở độc hại là do nhà nước này đã không kiểm soát được các hành vi gây ô nhiễm không khí, bạn uống nước độc, ăn thực phẩm bẩn là do chính quyền đã không làm tròn nhiệm vụ là quản lý và đảm bảo thực phẩm an toàn theo chức trách của mình. Bạn đóng tiền nhưng con mình học dốt và còn bị cô giáo chèn ép hay thậm chí giáo viên còn tính sai một phép toán để cho con bạn điểm thấp, đó là vì các bạn phó mặc cả nền giáo dục này cho chính quyền thiết lập và áp đặt lên mà bạn cứ ngoan ngoãn học theo.
Vậy mà còn né tránh và sợ hãi hai từ "chính trị" thì nghĩa là thế nào? Thực khó hiểu cho những tầm thức và trí não của những con người này, mà ở thời này, đâu có gì là xa lạ nữa về quyền con người, quyền dân sự và chính trị của công dân một quốc gia?
Nếu ra thế giới, nói với người ta rằng, tôi không quan tâm chuyện quê hương tôi lắm, tôi không rành về chuyện chính trị, thì họ sẽ cười cợt và nhìn bạn bằng ánh mắt của một kẻ man di từ rừng ra chứ không phải con người nữa.
Người ta sẽ làm bạn sợ hãi chính trị để cai trị bạn như những con cừu vì đánh mất ý chí bởi nỗi sợ hãi.
Bạn bị mời lên công an làm việc khi viết bài hay làm Vlog để độc thoại về các tiêu cực, bất công của xã hội thì đó chính là chính trị đang hiện diện trước mặt bạn chứ chẳng phải điều gì mơ hồ hay lớn lao cả.
Những bộ luật, đạo luật quy định mọi vấn đề của xã hội và con người, đó chính là chính trị, nên nếu các bạn không hiểu chính trị là gì trong khi bàn tay đang nắm lấy nó thì quả thực là nguy hiểm và cả ngu ngốc nữa.
Trong tay có gươm, nhưng lại nghĩ mình chỉ có tay không. Họ chỉ có doạ nạt, mà bạn lại sợ bóng sợ vía rồi cúi đầu nhu nhược và khiếp đảm.
Cả dân tộc cứ né tránh và sợ hãi chuyện chính trí, chẳng gây dựng bất kể điều gì cho tương lai hay môi trường sống an toàn cho con cái thụ hưởng để phát triển, ngoại trừ việc ai ai cũng chỉ lo tích cóp tiền bạc. Nhưng khốn nỗi, tiền bạc lại không bao giờ xây dựng được cho con cái bạn một môi trường trong sạch, một nền giáo dục văn minh và một hệ thống pháp luật chuẩn mực.
Một dân tộc cứ lầm lũi né tránh chính trị và văn minh, nên chính quyền họ cũng sẽ mặc nhiên làm những gì theo ý chí của họ một cách thoả thích, chẳng thể nào khác được.
Một dân tộc sợ hãi chính trị là một dân tộc nhu nhược và yếu hèn. Một dân tộc né tránh chính trị cũng sẽ tồn tại hay sản sinh ra một chính quyền như thế, né tránh với xung quanh và sợ hãi những giá trị văn minh và cả những lời doạ nạt của kẻ khác.
Chính trị, nó chỉ là con ngáo ộp sau khi bạn bị nỗi sợ hãi của chính mình làm nó trở thành hiện thực. Và những nhân viên công quyền chính là một sản phẩm chính trị mà người dân của xã hội này tạo nên, trong đó có bạn và người thân của các bạn. Vậy sao bạn phải sợ hãi người mà sinh ra bởi mình và phải phục vụ cho mình?
Nếu không muốn con mình học những thứ vô bổ, giáo điều và ngu ngốc, nếu không muốn ra đường gặp nguy hiểm vì giao thông hay cướp giật, nếu không muốn luật pháp và công lý chỉ là diễn viên hài, nếu không muốn chết sớm vì ung thư, nếu không muốn tiêu dùng những sản phẩm đắt đỏ mà đời sống lại ngày càng khắc nghiệt và eo hẹp, nếu không muốn bị nhũng nhiễu khi đến chính quyền hay các cơ quan hành chính, nếu không muốn mình và con mình gánh cục nợ công mỗi ngày mỗi lớn trên vai, nếu không muốn tăng lương nhưng không thể bù vào sự trượt giá của đồng tiền, nếu không muốn vào bệnh viện bị cắt nhầm hay vòi vĩnh, nếu không muốn cái gì cũng xuê xoa hay xin xỏ hoặc bị chèn ép bởi những cán bộ, công chức và cường quyền, thì hôm nay hãy mạnh dạn nhìn vào cuộc sống và nói về chính trị.
Chính trị chính là cuộc sống của tất cả mỗi con người chúng ta.
Và chẳng có kẻ nào đáng khinh bỉ hơn là kẻ không bao giờ quan tâm và nói đến chuyện quê hương, đất nước cũng như xã hội mình đang sống, đó thực chẳng khác gì loài vật, chỉ bận tâm miếng ăn khi tỉnh và cái chăn lúc đêm ngủ.
Vì không quan tâm chính trị, thì mọi cơ hội sống và quyền lợi của mình sẽ có thể bị tước bỏ bất cứ lúc nào bởi kẻ khác, thậm chí bằng những cách tồi tệ hay tàn bạo nhất mà kẻ bị cướp mất không hề có phương cách đối phó ngoài việc ươn hèn van xin hoặc chấp nhận sự cướp đoạt đó. Mà hơn thế, không quan tâm gì đến chính trị và xã hội, nghĩa là tự họ đã tước bỏ quyền được sống đàng hoàng cũng như quyền được tôn trọng của chính mình.
Và tôi tin rằng, một người đã đấu tranh cho tự do, nghĩa là người ta đã không khước bỏ nhà tù.
Luân Lê

Trung Quốc “cướp” thiết bị lặn không người lái của Mỹ ở Biển Đông

Tàu khảo sát hải dương USNS Bowditch (Nguồn: Hải quân Hoa Kỳ)
Tàu hi quân Trung Quc ‘tóm’ mt thiết b ln không người lái ca mt tàu hi dương hc M trong hi phn quc tế Bin Đông, khiến Hoa Kỳ phn đi ngoi giao và yêu cu tr li, theo ngun tin mt gii chc quc phòng M tiết l vi Reuters ngày 16/12.
S vic xy ra hôm 15/12 Tây Bc Vnh Subic ca Philippines. Trong lúc tàu kho sát hi dương M USNS Bowditch đang thu hi hai thiết b ln không người lái, tàu chiến Trung Quc đã cho mt xung nh bám theo, và ly cp mt trong hai thiết b trên.
Tàu Bowditch đã c gng liên lc qua sóng radio, nói rng đây là tài sn ca Hoa Kỳ, nhưng tàu chiến Trung Quc vn pht l.
Các tàu kho sát hi dương ca M thường b bám đuôi vì nghi thc hin nhim v do thám.
V này làm tăng thêm quan ngi v s hin din quân s và thái đ gây hn ngày càng tăng ca Trung Quc Bin Đông.
Trung Quc mi đây cũng gia tăng các hot đng quân s hóa các hòn đo nhân to mà nước này bi đp Bin Đông.
Hoa Kỳ đã có phn ng ngoi giao chính thc vi Trung Quc v v vic và yêu cu nước này ngay lp tc trao tr thiết b ln không người lái. Phía Trung Quc xác nhn đã nhn được thông tin nhưng chưa có phn hi.

 theo VOA

Ông Trần Phương Bình bị bắt vì thất thoát hay do ‘đổi tiền’?

Năm đại hạn
2016 tiếp tục là một năm đại hạn cho giới chủ ngân hàng ở Việt Nam. Vào tháng 12, ông Trần Phương Bình, nguyên tổng giám đốc Ngân hàng Thương mại Cổ phần Đông Á (DongA Bank), là người mới nhất bị cơ quan điều tra C46 của Bộ Công an bắt giam và khởi tố.
Trước ông Trần Phương Bình, hai thành viên cũ trong Hội đồng quản trị của Ngân hàng Thương mại Cổ phần Phát triển nhà Đồng bằng sông Cửu Long (MHB) là ông Huỳnh Nam Dũng và ông Nguyễn Phước Hòa đã bị cơ quan điều tra của Bộ Công an khởi tố và bắt tạm giam để điều tra về các hành vi phạm pháp vào ngày 30/1/2016. Đến đầu tháng 2/2016, Cơ quan cảnh sát điều tra của Bộ Công an tiếp tục bắt tạm giam và khởi tố bà Phí Thị Ong, nguyên Giám đốc Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn (Agribank), Chi nhánh Trung tâm Sài Gòn do vi phạm quy định về cho vay trong hoạt động của các tổ chức tín dụng. Giữa tháng 3/2016, đến lượt ông Phạm Quyết Thắng, nguyên là Tổng giám đốc Ngân hàng Thương mại Cổ phần Dầu khí Toàn cầu (GPBank) bị khởi tố bởi Cơ quan cảnh sát điều tra của Bộ Công an về hành vi cố ý làm trái quy định của Nhà nước gây hậu quả nghiêm trọng làm thất thoát 5.500 tỷ đồng.
Nghề làm ngân hàng chưa bao giờ nguy hiểm như lúc này. Nhiều quan chức ngân hàng thầm thì: không rớ vào thì thôi chứ đã rớ vào thì “trăm thằng trúng cả trăm” đều vi phạm pháp luật. Rồi cứ hàng đống tội danh phạm pháp ấy mà nâng quan điểm “lợi dụng chức vụ” lẫn “cố ý làm trái,” cộng thêm cái tội tày trời không có trong luật về chuyện ngân hàng này nọ là “sân sau” của những tay lãnh đạo cao cấp nào đó, nhất là còn cung ứng hậu cần và hậu phương để các “anh ấy” đấu đá với nhau... Khi đó thì chỉ có chết!
Ngân hàng, một trong những tiêu điểm mà trang blog Chân Dung Quyền Lực nhắm vào, khiến người đọc hoàn toàn có thể nhận thức rằng những nhân vật tự nguyện tham gia vào chiến dịch “sân sau” sẽ chịu số phận bấp bênh như có lưỡi gươm Damocles treo lơ lửng trên đầu.
Ai chống lưng cho DongA Bank?
Trong 4 vụ bắt lãnh đạo ngân hàng trong năm 2016, một điểm đồng nhất đáng chú ý là đều do Bộ Công an thực hiện.
Theo thông báo của Bộ Công an, ông Trần Phương Bình bị bắt là vì những sai phạm liên quan đến khoản tiền 2.000 tỷ đồng thất thoát tại ngân hàng này.
Nhưng so với những vụ bắt giam lãnh đạo ngân hàng khác thuần túy liên quan đến những tội danh trục lợi trong phạm vi ngân hàng nơi những người này làm việc, vụ ông Trần Phương Bình lại có vẻ khác biệt và gây ra nhiều luồng dư luận rất khác nhau về phạm vi gây tác động tiêu cực rộng lớn hơn rất nhiều.
Câu hỏi đặt ra là ông Trần Phương Bình đã bị đình chỉ chức vụ từ tháng 8/2015, đúng vào thời điểm DongA Bank bị Ngân hàng nhà nước đưa vào diện kiểm soát đặc biệt, nhưng tại sao lại không bị công an bắt vào thời điểm đó mà đến lúc này mới bị bắt?
Một tháng trước khi DongA Bank bị đưa vào diện kiểm soát đặc biệt, đã có một vụ việc đình đám nổ ra là Bộ Công an bắt giam ông Nguyễn Xuân Sơn. Ông Sơn từng là Tổng Giám đốc Ngân hàng Thương mại cổ phần Đại Dương (OceanBank), nơi mà vào tháng 10/2014 lãnh đạo của ngân hàng này là ông Hà Văn Thắm đã bị bắt. Nhưng vào thời gian ông Sơn bị bắt, DongA Bank vẫn “vô can”.
Có dư luận cho biết công an đã nắm rõ được hành vi gây thất thoát của ông Trần Phương Bình tại DongA Bank, nhưng không dám bắt vào năm 2015 là vì DongA Bank là một ngân hàng của Thành ủy TP HCM được bí thư thành ủy khi đó là ông Lê Thanh Hải che chắn. Luồng dư luận này cũng cho rằng việc ông Trần Phương Bình bị bắt vào thời điểm cuối năm 2016, khi ông Lê Thanh Hải đã nghỉ, là một đòn đánh vào ông Hải và khối tài sản khổng lồ tích góp qua nhiều năm của ông này.
Tuy nhiên, lại có một luồng dư luận khác cho rằng vào năm 2015, chính thống đốc Ngân hàng nhà nước khi đó là ông Nguyễn Văn Bình đã “chống lưng” cho ông Trần Phương Bình khỏi bị bắt và DongA Bank không bị sụp đổ. Sở dĩ có được kết quả này là do giữa ông Trần Phương Bình và ông Nguyễn Văn Bình có một mối quan hệ rất “đặc biệt”.
Bất chấp bị nhiều dư luận lên án về nhiều dấu hiệu liên hệ mật thiết với các nhóm lợi ích ngân hàng, tài chính, vàng, ngoại tệ, ông Nguyễn Văn Bình lại bất ngờ lọt vào Bộ Chính trị tại Đại hội XII của đảng cầm quyền. Sau đại hội “thành công tốt đẹp” này, ông Bình được bổ nhiệm giữ chức vụ Trưởng ban Kinh tế Trung ương. Trong suốt thời gian từ sau Đại hội XII đến tận gần đây, hầu như không có thông tin nào về việc ông Trần Phương Bình có thể bị bắt.
Nhưng ngay sau khi ông Trần Phương Bình bị Bộ Công an bắt, một luồng dư luận đặc biệt hơn nhiều đã rộ lên trên mạng xã hội về nguyên nhân sâu xa của vụ bắt bớ này: ông Trần Phương Bình không chỉ làm thất thoát 2.000 tỷ đồng, mà còn là nhân tố cố ý để lộ kế hoạch đổi tiền của Ngân hàng nhà nước, dự kiến sẽ diễn ra vào tháng 2/2017. Mục đích của hành vi để lộ kế hoạch đổi tiền này là ông Trần Phương Bình đã cho cấp dưới tung tin đồn đổi tiền để đầu cơ vàng và ngoại tệ. Chiến dịch đầu cơ này còn bị đồn đoán liên quan đến ủy viên Bộ Chính trị, trưởng ban Kinh tế Trung ương hiện thời là ông Nguyễn Văn Bình với vai trò “đứng sau”.
Dương Vũ?
Luồng dư luận rất đặc biệt trên có xuất xứ từ một bài viết rất nhiều chi tiết của tác giả có bút hiệu Dương Vũ.
Trong khoảng thời gian vài năm trước Đại hội XII, Dương Vũ lại là tác giả của loạt hàng chục bài viết mang tựa đề “Ai đang làm khánh kiệt đất nước?”. Loạt bài này công kích một nhóm lợi ích kinh tài, trong đó đề cập sâu đến hành vi của thống đốc Ngân hàng nhà nước khi đó là Nguyễn Văn Bình. Những bài viết của tác giả Dương Vũ có đặc điểm rất ấn tượng là tràn ngập thông tin “ruột rà” có thể được hiểu như nguồn nội bộ, kể cả một số thông tin “thâm cung bí sử” trong đảng. Cách hành văn của Dương Vũ cũng thuần văn phong chính luận và báo chí nhà nước, thậm chí còn chêm vào phong cách hành văn báo cáo, càng khiến không ít người đọc có cảm giác rằng tác giả Dương Vũ chính là người trong ngành… công an.
Có ít nhất một cơ sở đáng quan tâm về bài viết của Dương Vũ sau khi ông Trần Phương Bình bị bắt: ngày Bộ Công an bắt ông Bình là 9/12/2016, tức ngay sau thời gian xuất hiện tin đồn đổi tiền và cùng lúc là chiến dịch “đánh lên” USD của các nhóm đầu cơ.
Trong thực tế, tin đồn đổi tiền đã lan ra thị trường tiền tệ và một phần xã hội từ khoảng giữa tháng 11/2016. Dù chỉ là tin đồn, nhưng đã tác động mạnh đến giới doanh nghiệp và cả người dân. Những cuộc thăm dò bỏ túi cho thấy rất ít người tin vào thông báo “không đổi tiền” của Ngân hàng Nhà nước. Giá vàng và giá USD tăng vọt: vàng trong nước chênh cao hơn giá thế giới đến 5 triệu đồng/lượng, còn USD chợ đen có thời điểm vọt đến gần 24.000 đồng/USD.
Vấn đề đặt ra hiện thời là nếu ông Trần Phương Bình bị bắt là do gây thất thoát 2.000 tỷ đồng của DongA Bank, vụ việc này sẽ khá “đơn giản” và quy trình điều tra - xét xử sẽ gần tương tự những vụ truy án đối với giới chủ ngân hàng ở các ngân hàng Xây Dựng, Đại Dương và Dầu Khí Toàn Cầu.
Nhưng nếu những dư luận ngoài lề về ông Trần Phương Bình bị bắt là do “cố ý để lộ kế hoạch đổi tiền” có một phần cơ sở hoặc thậm chí chính xác về một số chi tiết (hợp đồng in tiền mới với Ngân hàng Trung ương Trung Quốc, thời điểm tiền mới tập trung về Ngân hàng nhà nước Việt Nam, thời điểm sẽ diễn ra đổi tiền, chiến dịch tung tin đổi tiền và đầu cơ ngoại tệ…), thì sự việc sẽ trở nên ghê gớm hơn rất nhiều nếu kèm thêm tội danh “phá hoại kinh tế quốc gia”. Vụ việc đáng được gọi là biến cố kinh tế - chính trị nội bộ này sẽ khiến không chỉ một số quan chức, kể cả quan chức ở cấp rất cao, phải “xộ khám”, mà còn có thể dẫn đến thị trường tiền tệ và đời sống dân chúng bị đảo lộn không thể lường trước trong năm 2017.
Dương Chí Dũng



Get paid to share your links!