Thursday, September 1, 2016

Tôi dân miền Bắc xin có đôi lời với các bác miền Nam

Sai lầm lớn nhất của miền Bắc chúng tôi là đi giải phóng miền Nam.
Bởi sau cái ngày 30/4 có quá nhiều những thay đổi ngoài dự kiến của chúng tôi đã xảy ra tại miền Bắc
Bởi khi đoàn quân miền Bắc kéo về mang theo lỉnh kỉnh toàn hàng tiêu dùng của miền Nam làm dân Bắc chúng tôi sững sờ.
Những chiếc đồng hồ seiko của tư bản Nhật nhìn nó long lanh thẩm mỹ hơn quá nhiều cái anh pôn giốt cục mịch của Nga . Những chiếc quạt Nhật , Mỹ đứng cạnh anh quạt con cóc của Bắc Việt và anh quạt tai voi của Liên Xô không bảo hiểm trông chẳng khác gì công so với cú . Những cái đài chạy băng cát sét và băng cối chỉ thấy trong mơ giờ đã hiện ra trước mặt để thay thế cho mấy cái đài VEC206 củ chuối của Liên Xô
Ôi !!!!! còn vô vàn các thứ khác không thể kể hết.
Chúng tôi khi đó tự hỏi . Ơ hóa ra dân trong Nam toàn dùng những thứ này à ? Hàng hóa tiêu dùng toàn đồ tốt như vậy chứng tỏ xã hội trong đó phải phát triển hơn chúng tôi và những nhà sản xuất ra thứ đó sẽ phải coi trọng con người hơn những nhà sản xuất của Liên Xô và Bắc Việt
Tiếp đó lại là nguồn sách và truyện rất phong phú được giấu kín để đưa chui ra Bắc vì chúng tôi chủ trương đốt sạch sách báo trong Nam .
Ôi văn hóa trong Nam phong phú và đa dạng quá . Rất nhân văn và điều đó làm chúng tôi thấy rất hoang mang bởi làm sao mà tẩy não được người miền Nam bây giờ
Học tập cải tạo của chúng tôi nhằm mục đích để tẩy não người nam đã thất bại thảm hại bởi thấy các học viên toàn ngủ gật . Động não mãi chúng tôi cũng nhận ra rằng dùng kiến thức của khỉ thì không thể giáo dục được con người .
Nếu cứ để cái văn minh của miền Nam mà tràn ra Bắc thì vô cùng nguy hiểm cho chế độ của chúng tôi . Một kế thượng sách là chúng tôi cứ giam mẹ nó lâu dài là các bác miền Nam hết đường về để chúng tôi bớt đi cái lo dân chí
Chúng tôi vẫn tăng cường nhồi sọ dân Bắc là văn hóa miền Nam là đồ trụy , Vô nhân tính nhưng chúng tôi vẫn cố gắng cóp nhặt tiền để mua những đồ tiêu dùng của miền Nam và chỉ những cán bộ mới đủ tiền sở hữu chúng
Và nhân dân miền Bắc của chúng tôi cũng dần dần vỡ ra rất nhanh rằng tại miền Bắc đang thực hiện chủ trương ngu dân và thần tượng hóa Đảng cùng lãnh tụ
Trước 30/4 ngày Bác Hồ mất dân Bắc chúng tôi đứng dưới mưa bên loa công cộng khóc quá bố đẻ mình chết . Bác Lê Duẩn nghẹn ngào đọc điếu văn như cảm súc trào dâng hóa ra sau này mới biết Bác Duẩn giả vờ khóc vì Bác Duẩn đã hạ bệ Bác Hồ từ những năm 1960 ,
Thế mà Bác Duẩn cũng rớm nước mắt như đúng rồi . Có lẽ Bác Duẩn đã học Bác Hồ về diễn xuất trong vụ cải cách ruộng đất.
Những người Bắc chúng tôi khi từ Nam ra lại thành một cái loa tuyên truyền kín đáo về văn minh miền Nam và thế là đồng bào miền Bắc chúng tôi lại nối tiếp con đường của người Nam thi nhau đu chân vịt tàu vượt biên sang tư bản để được cùng giãy chết với công dân bên đó
Ôi !!!!! vô cùng tồi tệ . Khi kế hoạch ngu dân của chúng tôi bị phá sản. Nhân dân nhìn lãnh đạo và công an như nhìn kẻ thù . Ngồi quán nước thì 99% chửi chế độ quả thật không thể tồi tệ hơn.
Giá mà đừng có giải phóng miền Nam để giờ này lãnh đạo chúng tôi vẫn là những thần tượng của nhân dân và đến đâu cũng được nhân dân vỗ tay sờ mông sờ đít và khóc rưng rức thì hạnh phúc biết mấy dẫu biết rằng đó chỉ là sự biểu cảm của những bộ não đã bị tê liệt vì thuốc lú nhưng như vậy chúng tôi vẫn thấy hạnh phúc dâng trào mặc dù dân chúng tôi khi đó chắc chắn vẫn đang ăn bo bo
Thật sai lầm khi giải phóng miền Nam !
Bùi Quang Hải

Người Việt tiến hóa.

Hổm rày nghỉ chơi Facebook cả tuần đi Sing, ấn tượng nhất hóa ra không phải về sự hào nhoáng hay văn minh xứ người mà lại là về người Việt nơi xứ người.
Người Việt đi du lịch Sing khá đông và thái độ dễ thấy đó là sự tự ti thái quá. Họ tự ti theo 2 mức độ: mức độ thường thấy là họ bỗng trở nên "văn minh đột xuất", nghĩa là cũng vẫn là người Việt xấu xí nơi quê nhà, nhưng bước qua khỏi cửa sân bay nơi xứ lạ, họ bỗng trở nên khác hẳn. Họ đi nhẹ, nói khẽ, vệ sinh sạch sẽ, xếp hàng quy củ như... người văn minh, hehe. Đơn giản chỉ là họ sợ bị "oánh giá" là mọi rợ, rừng rú, là... khỉ chưa tiến hóa.
Mức độ khác, đó là họ cố tỏ ra bình đẳng với người văn minh, nghĩa là vẫn "đậm đà bản sắc dân tục", vẫn ăn to, nói lớn, vẫn chen lấn bừa bãi không thua gì người... Trung Hoa đại lục. Nhưng ở cấp độ này, dù cố tỏ ra vẻ tự tin thì vẫn nhận thấy nét e dè, sợ sệt. Họ không sợ bị "oánh giá", dĩ nhiên, họ sợ bị phạt nên phải luôn cố đè nén cái bản năng ấy để không phát tiết quá đà dẫn tới bị phạm luật.

Ở cả 2 cấp độ, dầu gì thì dầu, người Việt vẫn không còn là họ như vốn có. Cứ thử nhìn mấy anh Tailong mũi lõ để đối chiếu sẽ thấy rõ. Khách du lịch Tailong họ không phải gồng mình để văn minh, cũng chẳng phải gồng mình để kìm nén thói xấu. Họ vẫn tự tin là chính họ, đó là điểm khác biệt căn bản.
Một hôm, tôi và thằng con vừa đi vừa nói chuyện trong ga tàu điện ngầm, mới vừa dợm bước lên bậc thang cuốn được vài bước, chợt bị 1 bàn tay túm áo giật lại. Quay nhìn thấy 1 bà tầm năm chục nhắc bằng tiếng Việt thân thương:

- Anh và cháu chắc mới qua chắc chưa rành, ở đây lên thang cuốn mọi người đều phải nép về hết bên trái, anh và cháu đi ở bên phải là phạm luật đấy (!!!???).
- Ơ, thế ạ. Chị chắc sống lâu năm bên này? (làm mình quê đéo chịu được, hehe).
- Tôi cũng mới qua thăm con, con tôi nó du học rồi ra làm việc bên này - nghe tự hào vãi cứt, hehe.
Nghe vậy mình hết quê, mừng vãi đái nổ luôn:
- Còn tôi ở bên này lâu rồi. Chắc con chị chưa nói hết cho chị biết, bên này họ dành trống bên phải cho ai vội thì họ đi bộ vượt lên trước. Tôi và thằng con đang vội nên đi bên phải chị ạ.
Đến lượt bà này lúng túng:
- Ô, thế ạ. Xin lỗi anh quá, chả là....
- Ồ không sao chị ạ. Tôi với chị dầu sao cũng chỉ là những con khỉ đang học làm người cả thôi mà, chúng ta đang học cách tiến hóa để thành người văn minh như dân chúng bên này cả thôi.
.
Vẫn luôn là vậy, những con khỉ đuôi ngắn vẫn xét nét những con mà nó cho là đuôi dài để tìm cách chứng tỏ nó tiến hóa hơn, nó giống người hơn. 
Hãy nhìn lại những thước phim tài liệu về cuộc sống thường nhật ở Hà Nội trước 1954, hay ở Sài Gòn trước 1975 xem lúc đó người Việt chúng ta là gì so với người văn minh? Chúng ta đã trở thành khỉ từ khi nào vậy? Và với việc cố chứng tỏ bằng cách giấu đi cái đuôi khỉ, hay thậm chí cạo trụi lông thì liệu chúng ta có đẩy nhanh quá trình tiến hóa khi cái cốt cách trong ta vẫn là khỉ?


Vũ Kận Veo

Vàng ơi, hãy mở ra.


Các chuyên gia tài chính, kinh tế đang tỏ ra hồ hởi khi phát hiện trong quần... chúng vẫn còn rất nhiều vàng. Thậm chí họ còn ước lượng được nó lên tới 500 tấn, 1 con số nằm mơ cũng không nghĩ ra trong thời buổi thắt ngặt hầu bao này.
Họ đua nhau đề xuất đủ thứ phương pháp để kích... cầu cho phọt vàng ra khỏi quần... chúng, rồi đưa nhà nước giữ. 
Họ nghĩ ra những thuật ngữ thuộc về chuyên ngành... hút hầm cầu để mô tả cách hút vàng trong quần chúng. Thậm chí, có vị tiến sỹ (chắc xuất thân từ ngành hút hầm cầu) còn đề xuất cả phương cách sản xuất giấy... hút vàng.

Thực lòng mà nói, tôi thuộc loại ngu lâu, đọc các đề xuất tôi chỉ tưởng tượng ra ngân hàng nhà nước sẽ biến thành "Công ty hút hầm cầu", còn cái gọi là "giấy hút vàng" trong đầu tôi nó cũng có giá trị sử dụng na ná cái giấy... chùi đít.
Vâng, chỉ có "hút hầm cầu" thì dân mới phải trả tiền công hút chứ hút vàng mà lại còn bảo dân phải "trả phí giữ vàng" thì có họa điên. Còn cái giấy hút vàng của các vị nó chẳng có bảo hiểm thì khi xảy ra vỡ nợ, chỉ sợ chức năng chùi đít nó cũng chẳng kham nổi nữa là.

Không có lẽ ngân khố quốc gia của VN đã đến hồi mắc ỉa thảm hại vậy sao?
VŨ CẬN


Get paid to share your links!