Sunday, March 26, 2017

NẠN CHẠY ÁN & BÁO CHÍ

Một nhà báo ở văn phòng đại diện phía Nam một tờ báo có trụ sở ngoài Bắc bị tạm giữ vì hành vi nhận tiền chạy án. Một trưởng đại diện khác cũng bị bắt tại Hải Phòng với hành vi tống tiền (xem ảnh). Nghe thông tin này, mình không quá ngạc nhiên. Nói về chạy án và tống tiền, đây chẳng phải trường hợp đầu tiên và cũng không khẳng định là cuối cùng.
Trước hết xin nói về văn phòng đại diện. Rất nhiều tờ báo Bắc có văn phòng đại diện ở Tp.HCM và các tỉnh. Gần như chỉ cần con dấu là xong. Các vấn đề khác như văn phòng, tài chính, nhân sự,... (theo quy định của Bộ 4T) có thể du di miễn "làm kinh tế" được.
"Làm kinh tế" là gì? Là bóp cổ doanh nghiệp hoặc bắt người dân ký "hợp đồng truyền thông". Phóng viên được hưởng 40-50% cho mỗi hợp đồng truyền thông như vậy. Rất đơn giản, dân có tranh chấp (đa phần là đất đai), phóng viên đến đề nghị ký "hợp đồng truyền thông" rồi viết. Bóp cổ doanh nghiệp thì khỏi nói, đa dạng hơn nhiều. Ăn tiền bên này đánh bên kia giống vụ Masan là không hiếm nhưng vẫn ít hơn rất nhiều so với cách làm "truyền thống": có hồ sơ sai phạm của doanh nghiệp, viết vài bài không đăng rồi đặt lên mặt bàn, ra giá. Gỡ bài, cũng ra giá.
Những nhóm "phóng viên đếm tầng" mình không liệt kê vào vì kiếm ăn kiểu cò con.
Một nhà báo kiểu "chạy án" từng đặt đề nghị khoán trang cho mình. Lý do: Có đầu ra cho những bài điều tra. Mỗi trang chỉ 5 triệu, thích mấy trang thì tùy. Ăn chênh lệch sau khi trừ mỗi trang ấy từ 15-25 triệu. Chênh lệch ấy từ những "hợp đồng truyền thông" mới nhắc ở trên. Một cái giá rất "hữu nghị"! Nhà báo "ra giá" ấy bị mình hỏi lại: Người ta đặt trên bàn cả trăm chai để tui không viết mà tui không nhận thì mắc gì đi làm cái trò ông vừa bày? Nín luôn.
Trước Tết, một nhóm nhà báo đã vào tầm ngắm của CA sau đơn tố cáo, bị triệu tập luôn. Tới nay chưa khởi tố dù nhiều bằng chứng cho thấy nhà báo đã dùng "thiên chức" báo chí của mình để dọa dẫm doanh nghiệp.
Ở VN có 3 tờ báo (có thể sẽ là 4) có bộ quy tắc đạo đức báo chí. Quá ít so với con số 800 cơ quan và hơn 1.000 ấn phẩm báo chí. Nên đừng ngạc nhiên nếu con số "báo lố" (được quyền nói lái") khá đông. Có những nhà báo "lộn xào" hiện nay đang đi dạy học (part time) và mình thì thương cho các lứa sinh viên được dạy bởi họ.
Có lần, giữa Sài Gòn, mình chứng kiến một "nhà béo" qua bàn bên mình mời, bị đuổi thẳng. Một đàn anh đã nhẹ nhàng: "Em về bàn đi. Tụi anh làm nghề. Em dùng nghề để kiếm tiền, khác nhau lắm, không cụng ly được!". "Nhà béo" tái mặt ra về, không dám nói thêm câu nào.
Mà giả sử không tái mặt, làm dữ, thì mình sẽ đứng lên đầu tiên. Thích xắn tay áo nhào vô, mình chiều vì cũng không ít lần những "đàn anh" báo chí, những "trưởng đại diện" ngồi dạy đời cách bóp cổ doanh nghiệp đã bị mình chỉ mặt nói thẳng. Chơi thì chơi, sợ cái đ...! Mất lòng đồng nghiệp? Cũng cần cái đ... í!
Nhà báo. Đàng hoàng về nghề thì nghèo vẫn có người giúp. Có thể túng thiếu, có thể nợ (nhắc mới nhớ, nợ quá trời, hehe). Nhưng bóp cổ doanh nghiệp, đánh đấm kiếm tiền thì chỉ xếp vào loại mạt hạng.
P/s: Có một nhà báo nói rằng mình về báo D được vì mình có khả năng kiếm quảng cáo. Khỏi nhắc chuyên môn vì bài vở thể hiện trên mặt báo nhưng riêng chuyện % hợp đồng thì từ năm 1998- từ khi làm báo đến nay, mình không biết "mặt mũi" của loại "hoa hồng" ấy ra sao. Lần tới mình gặp nhà báo ấy, mình tính.
P/s+: Mới bổ sung vụ CA Hải Phòng bắt trưởng đại diện báo Kinh doanh & Pháp luật. Nói thêm, ở VN ta có rất nhiều tờ báo gắn với chữ pháp luật...
Chú thích: ảnh trên mạng

Quốc Ấn Mai

No comments:


Get paid to share your links!