ảnh minh hoạ |
Tui mê nước mắm và không thể tưởng tượng nổi mình sẽ sống ra sao nếu thiếu nó. Hồi xưa, nếu đến những quốc gia hoặc vùng miền không có người Việt (hay Thái, Miên), lúc nào tui cũng thủ sẵn nước mắm viên cô đặc trong hành lý. Mê tới nỗi nghe thằng bạn quê Phú Quốc khoe nhà có hãng ủ chượp, năn nỉ nó dắt về liền, để coi cách làm chơi.
Rất nhiều người Việt đang ăn mỗi ngày hai hiệu nước mắm khá nổi tiếng là Nam Ngư và Chinsu. Tui cũng từng ăn và thấy vị khá dễ chịu. Cộng với giá cả hợp lý và quảng cáo hấp dẫn, chúng thống trị căn bếp hay bàn ăn của những gia đình Việt là chuyện không khó hiểu.
Là kẻ đã từng làm việc cho một tập đoàn quảng cáo đa quốc gia, tui đánh giá rất cao bộ phận truyền thông của Masan Group, chủ Nam Ngư và Chinsu qua chiến dịch quảng cáo mì khoai tây Omachi, cũng của họ. Đánh vào tâm lý sợ nóng khi ăn mì gói, họ tung ra thông điệp mì làm từ khoai tây sẽ tránh được điều đó. Thiên hạ, nhất là mấy bà mấy cô sợ mụn, ùn ùn mua về. Nhưng người Việt mình, mấy ai có được thói quen đọc thành phần sản phẩm? Vì vậy, họ đã không biết rằng tỉ lệ bột khoai tây trong một gói Omachi ấy chỉ là...1%. Ngạc nhiên chưa? Cũng giống hạt nêm từ xương từ thịt gì đó đã làm với những người sợ bột ngọt. Cuối cùng, thành phần chính của chúng là gì? Monosodium glutamate, là chất điều vị, là...bột ngọt.
Quay về nước mắm. Masan cho rằng sản phẩm Chinsu và Nam Ngư của họ được chọn lọc nguồn nguyên liệu (nước mắm cốt nhĩ) từ những đơn vị ủ chượp danh tiếng. Nhưng sự thật thế nào? Họ mua những loại nước mắm rất rẻ về cho thêm nước, hương liệu, phẩm màu và...17 loại hoá chất.
Nghĩ đi, một lít nước mắm nhĩ loại 2, độ đạm tự nhiên trên 30, giá đã là...350 ngàn. Và bây giờ, họ lại xấc xược cho rằng nước mắm đạm cao và mặn, chưa chắc đã tốt. Đạm cao, xin không nói thêm nhưng độ mặn, thưa rằng, nước mắm truyền thống chỉ chượp từ cá và muối, không có phụ gia, chất bảo quản và chất điều vị, độ mặn phải cao thôi.
Tui luôn khuyến khích người xung quanh ủng hộ doanh nghiệp trong nước, nhưng đó phải là những doanh nghiệp đàng hoàng kìa. Cỡ Masan và Tân Hiệp Phát, thôi xin.
Vậy bây giờ phải làm sao?
Tránh nước mắm công nghiệp, mua nước mắm nhĩ truyền thống. Mắc tiền một chút nhưng về pha thêm nước, chút đường (hoặc bột ngọt, nếu ăn được), tính ra cũng vậy nhưng an toàn hơn.
Hồng Hải
No comments:
Post a Comment