Monday, July 23, 2018

CÁI LÝ CỦA THẰNG MÈO (3)




(Truyện dã sử về vua Mèo. Nguyên tác Chu Mộng Long)
Warning: Chuyện vua Mèo là vua Mèo trong chuyện, tức Mèo nghệ thuật. Không liên quan đến người Mèo hay người Mông!
---------------
Triều đình đồng ý giao vua Mèo xử lý vụ thằng hầu tự ý sửa điểm con cháu lãnh đạo. Sau khi chịch xã giao, à không, chịch xả xui một em chưa đầy mười ba, vua Mèo đích thân xuống trại giam.
Trại giam là tầng hầm sâu trong vách núi. Bước xuống 108 bậc thang ẩm ướt là tầng thứ 18, nơi giam giữ thằng hầu. Vua Mèo cùng đám lâu la chui vào một cánh cửa tối om, khét lẹt mùi phân gián, phân chuột, kể cả mùi máu và mùi thịt thúi. Một con chuột to bằng con heo con lếch thếch chui ngược ra. Chừng như nó đang cung kính cúi đầu chào vua Mèo và những người thi hành công vụ.
Thằng hầu bị xích hai tay ngược lên trên vách đá. Những vết roi cặc ngựa còn ứ máu trên thân thể trần truồng của nó. Miệng thằng hầu bị miếng giẻ lau bẩn thỉu chắn ngang. Mà nó cũng không còn sức để ấm ớ.
Vua Mèo bước đến chiếc ghế đã được đặt đối diện với thằng hầu và ung dung ngồi xuống. Ngài ra hiệu cho lâu la đánh thị uy trước khi hỏi cung. Chiếc roi cặc ngựa lại quất liên hồi kì trận vào lưng, vào mông thằng hầu. Chưa đủ. Hai bên thằng hầu là hai cái lò than được thổi lên đỏ rực. Hai gọng kìm sắt nung chuẩn bị sẵn sàng kẹp từng thớ thịt trên thân thể thằng hầu.
Đợt tra tấn thứ nhất dừng lại. Quan viết khẩu cung chuẩn bị sẵn giấy bút. Vua Mèo đích thân hỏi cung:
- Tên gì?
Thằng hầu bị cái giẻ nhét trong miệng nên không nói được câu nào. Vua Mèo hỏi tiếp:
- Sao không nói? Mày bị ngọng, à không, bị câm à?
- Bẩm, nó đang bị nhét giẻ vào miệng ạ - Quan viết khẩu cung trả lời thay – Lấy khẩu cung mà bịt miệng thì sao phạm nhân trả lời?
Vua Mèo lườm sang quan viết khẩu cung:
- Tao không hỏi mày. Ghi tên nó là thằng Bất Lương hay Phản Chủ gì cũng được. Cứ bịt miệng để nó không lợi dụng tự do dân chủ chửi bậy.
Quan viết khẩu cung ghi: Họ và tên đối tượng: Bất Lương, tên khác: Phản Chủ.
Vua Mèo nhướn mày lên nhìn thằng hầu xem nó động tĩnh thế nào. Thấy nó vẫn im lặng, ngài hỏi tiếp:
- Mày có thừa nhận mày đã thù tao không?
Thằng hầu giãy giụa mấy cái, miệng ấm ớ nhưng không phát ra được tiếng nào. Vua Mèo nhìn qua quan viết khẩu cung:
- Ghi vào biên bản nó đã thừa nhận. 
Quan viết khẩu cung hí hoáy ghi vào biên bản: Thằng hầu thừa nhận có thù vua Mèo.
Bỗng vua Mèo đứng dậy, bước đến bên thằng hầu, tay đỡ cằm nó lên và phun một bãi nướt bọt vào mặt nó. Thằng hầu nhắm mắt lại. Vua Mèo nói như quát:
- Động cơ nào làm cho mày thù cả họ nhà tao?
Quan viết khẩu cung trố mắt ngạc nhiên:
- Vua Mèo hỏi vậy làm sao nó trả lời?
Vua Mèo dứ cây baton vào mặt quan viết khẩu cung:
- Việc triều đình giao cho mày là viết khẩu cung. Nó trả lời thế nào tao biết cả. Tao nuôi nó cả đời, nhìn mặt nó là tao biết nó nói gì.
- Nhưng trả thù đã là động cơ. Còn động cơ nào nữa? – Quan viết khẩu cung cãi.
- Cãi ngu. Mày đã học trung cấp hay cao cấp lý luận chưa? – Vua Mèo dõng dạc giảng giải – Động cơ trả thù sâu xa nhất là do mối thù giai cấp. Nó thù tao vì làm đầy tớ cả đời mà vẫn là đầy tớ hạ cấp. Nó muốn tao thăng cho nó lên hàng đầy tớ cao cấp nhưng chưa có cơ hội nên nó thù vặt.
Quan viết khẩu cung thấy có lý và viết vào bản cung đầy đủ động cơ trả thù của thằng hầu.
- Mày nâng điểm thi cho con cháu tao để làm gì? – Vua Mèo lại hỏi.
Thằng hầu lim dim mắt. Vua Mèo cũng lim dim mắt. Quan viết khẩu cung hỏi:
- Chỗ này thì ghi khẩu cung thế nào ạ?
Vua Mèo ngẫm nghĩ một hồi rồi nói:
- Ừ nhỉ. Hỏi vậy là luẩn quẩn. Lỡ rồi thì ghi nó nâng điểm cho con cháu tao để trả thù. Để tao hỏi câu khác. Mày bị bọn thù địch phản động xúi giục phá hoại kỳ thi tuyển chọn nhân tài của triều đình?
Thằng hầu cơ chừng như bất động. Quan viết khẩu cung đến gần đưa tay vào mũi nó xem thử và thốt lên:
- Bẩm vua Mèo, xem chừng hỏi câu này làm nó tắt thở?
Vua Mèo nhìn thằng hầu chằm chằm và nhếch mép cười:
- Không dễ tắt thở đâu. Lấy kìm kẹp vài miếng thịt thì nó thở ngay thôi.
Bọn lâu la y lệnh. Hai gọng kìm nung đỏ kẹp thẳng vào sườn thẳng hầu. Mùi thịt cháy khét lẹt. Quan viết khẩu cung bịt mũi. Vua Mèo và cả đám lâu la sảng khoái hít một hơi dài như đám dân nhậu nghe mùi thịt nướng. Thằng hầu giãy đành đạch và rú lên trong cổ họng. Vua Mèo ra lệnh:
- Trả lời đi. Nếu không thì bây giờ tới chiều toàn thân mày sẽ thành món thịt nướng.
Thằng hầu gật gật gù gù như cái máy. Đôi mắt nó cố mở to ra nhìn vua Mèo như oán hờn, như tha thiết van xin. Vua Mèo ra hiệu cho quan viết khẩu cung:
- Nó thừa nhận có thế lực thù địch, phản động hà hơi tiếp sức cho nó làm phản. Con cháu tao học giỏi từ trong bụng mẹ. Nó nhận tiền bọn thù địch, phản động cố tình sửa điểm cho con cháu tao để hạ nhục dòng họ nhà Mèo.
Vua Mèo hớp một hơi rượu để thưởng thức mùi thịt nướng làm ngài rỏ dãi. Ngài liếm mép hai lượt rồi hỏi câu cuối cùng:
- Có phải đảng Tân Việt đã kích động lòng căm thù của mày không?
Thằng hầu liếc nhìn hai cái gọng kìm sắt còn cháy xèo xèo với mảng thịt mà cứt đái chảy ra tóe loe. Nó vội gật gù cho nhanh. Quan viết khẩu cung nắn nót dòng chữ: Đảng Tân Việt đã kích động lòng căm thù của thằng hầu đối với chủ nhân biến nó thành kẻ phản chủ, phá hoại nền giáo dục ưu việt của chúng ta. Viết xong lấy tay thằng hầu điểm chỉ vào đó.
Buổi hỏi cung kết thúc. Vua Mèo, quan viết khẩu cung và đám lâu la rời khỏi phòng biệt giam. Con chuột to núc khi nãy lại lò dò bước vào. Nó đến bên chân thằng hầu mà gặm nhắm từng miếng thịt trên đôi bàn chân đã nham nhở…
Vua Mèo họp báo công khai vụ thằng hầu gian dối trong kì thi tuyển nhân tài và ra lệnh không ai được hoang hoải, à không, hoang mang. Tờ khẩu cung chính là bằng chứng tội ác của thằng hầu và bọn thù địch, phản động. Nó cũng là niềm tin tuyệt đối của dân vào sự lãnh đạo tài tình sáng suốt của vua Mèo. Nhờ công lao đó, triều đình cho phép vua Mèo được cha truyền con nối thêm mấy đời nữa để giữ vững sự trung thành với triều đình…
Chu Mộng Long

Câu cá lóc siêu đẳng


Source: Man has a very strange way to catch fish, but it is working very well and he catches so big fish. by Smallworld

KỶ LỤC XUẤT SẮC!




Sư tử bảo:
- Mai, tui với ông ra đồng hốt hết phân bò ngoài đó đem về chất thành đống thiệt bự nghen.
- Để làm gì?
- Để lập kỷ lục về bãi cứt bò lớn nhất thế giới!
- Bà ngu quá! Nói đến kỷ lục là phải dùng tài năng hoặc trí tuệ để đạt mục đích thì mới thuyết phục. Đằng này bà bỏ công ra làm mấy chuyện tào lao đó thì ai làm mà chả được?
- Thì ngu dốt mới phải làm vậy chứ sao. Ông nghĩ xem, gia phả nhà mình toàn thứ cạo mủ cao su, bồi bàn, thiến heo, gác ghi, y tá... Nên thấy cũng nhục. Bởi vậy, tui muốn lập kỷ lục về cái gì đó để có cái mà tự hào với năm châu..
- Thôi khỏi! Nói về kỷ lục thì chẳng ma nào vượt qua mình nổi đâu! Nào: cải cách ruộng đất, cải tạo công thương nghiệp, đánh tư sản, đổi tiền... Kỷ lục này mình đã lập mấy chục năm rồi, mà đến tận bây giờ có thằng nào vượt qua được đâu?
- Kỷ lục đó gọi là gì?
- Ăn cướp!
Ngô Trường An

Điếc không sợ súng


Source: This only happens in Vietnam. I ensure. by Smallworld

Sunday, July 22, 2018

Ông trời đúng là khéo sắp đặt.

Ảnh minh hoạ

Nó là đứa lãng tử! Nhớ cách đây mấy năm, lúc đó hình như mùng 7 hay mùng tám tháng giêng gì đó. Đang ngồi trước cổng nhà máy thấy nó đi ngang nhìn nhìn rồi bước vô hỏi: 
Chú có nhận người làm hông chú? 
Nhìn tướng cũng khoẻ mạnh, mình hỏi nó con đã từng làm lò gạch hay chưa? 
Nó nói con sanh ra trong lò gạch. 
Vậy là nhận nó vô làm. Kêu chừng nào mầy tới? 

Nó nói bây giờ con ở đây luôn. Chú cho con ở phòng nào để con dọn dẹp? 
Mình ngạc nhiên hỏi bộ mầy có cái mạng không vậy hả? 
Vỗ vỗ vô túi nói bảo con có tiền.


Ngoài giờ làm là sạch sẽ thơm tho. Lúc đầu người ta chế giễu nó: 
Đi làm lò gạch mà xịt nước hoa. 
Nó chẳng nói đi nói lại, chỉ cười hiền. 
Sau này biết đó là thói quen của nó nên người ta không còn ý kiến. 
Lúc hết tiền, nó trèo lên cây dừa bẻ trái dừa non lấy nước chang vô cơm ngồi ăn chứ không bao giờ đi mua nợ của ai dù chỉ một gói mì. 
Nhưng nếu hết nước hoa nó năn nỉ ứng bằng được hai triệu để đi mua chai nước hoa về xịt. Nó nói: 
Không có nước hoa con không làm gì được, cũng không ngủ được luôn áh chú.

Ở đâu chừng hai tháng nó mới gặp riêng và nói: 
Chú! Con cho bạn con biết chỗ làm để tụi nó tới chơi có được hông? 
Hơi ngạc nhiên với thằng này. Trước giờ chưa có đứa công nhân nào hỏi như nó cả. Dân lao động phổ thông người ta coi chỗ làm là nhà của họ. Nhiều khi dắt díu anh em ở tận đâu về ăn nhậu cả ngày mình cũng không nói được.

Bạn nó nhiều. Dân lao động có, nhà giàu có. Nó chẳng có nổi chiếc Honda nhưng bạn nó nhiều đứa đi xe hơi tới đón. 
Cứ bạn tới là nó dắt lên văn phòng ngồi pha trà uống đàng hoàng, gặp thì nó giới thiệu bạn con áh chú. 
Một lần tới tìm nó là con nhỏ lái chiếc CX5. Nó tâm sự ổng trốn con hoài. Ba má con kêu dọn zìa nhà con ở mà ông hông có chịu. 
Nó cười: 
Mình nghèo thấy bà mơ chi cao sang há chú.

Bạn nó hầu hết đàng hoàng, không ăn nhậu như đa số công nhân trong lò gạch. 
Tới chơi đã rồi về, năm khi mười hoạ nó mới đi chung với bạn. Được cái nếu nó đi đâu một vài ngày là nó tự nhờ người thay thế chứ chẳng bao giờ để ảnh hưởng đến việc chung.

Cách đây chừng hai tháng, nó dắt về một đứa con gái chừng 25 tuổi, vóc dáng hơi yếu còi lại xanh xao như người mang bịnh. So với đám bạn nó mình từng biết thì con bé này chẳng thể sánh bằng. 
Nó giới thiệu zợ con đó chú. Quyết định lấy luôn rồi. 
Mình cười rồi chào con bé chứ không nói gì. Nghĩ trong bụng thằng này bị trời hành, bao nhiêu đứa ngon lành hông chọn đi chọn cái đứa chưa biết tánh tình có nết na không nhưng vẻ ngoài thì hơi tệ.

Hỏi nó mầy có định cho nó làm gì không để chú còn sắp xếp? 
Nó kêu zợ con bịnh nên chẳng làm gì nổi đâu chú ơi. 
Cách đây mấy ngày nó nói chú cho con lãnh thêm nữa bầu gạch con làm chớ nuôi zợ thành ra hơi kẹt. 
Giao cho nó thêm nữa bầu gạch để nó làm. 
Chiều nay thấy con vợ vừa đi phụ với nó vừa chửi:
Đụ mẹ mầy lãnh cho cố rồi bắt tao đi làm. Tao đang mang bầu cháu đức tôn của thằng cha mầy đó.

Ông trời đúng là khéo sắp đặt.
Trương Quang Thi



Source: Boys and girls playing billards and accident happens by Smallworld

Get paid to share your links!