Thursday, August 31, 2017

VĂN NGHỆ GIỮA TUẦN: MA CÀ RỒNG NGẮM LOĂNG QUĂNG

(Chuyện ma cà rồng trong phim Mỹ. Chu Mộng Long biên dịch, nhớ đâu kể lại đó. Không liên quan đến ai à nhen)

Họp hành xong, chụy ngồi một mình trong phòng. Có cái vụ thuốc giả thuốc thật mà dư luận làm chụy nhức đầu. Người ta ác ý đòi chụy từ chức, ra tòa, hay đền mạng gì đó. Gớm, bệnh ung thư mà nếu có uống thuốc giả thì tốt chứ sao? Chụy từng chứng kiến bệnh nhân ung thư đau đớn quằn quại như thế nào rồi. Sống thêm ngày nào tội lắm. Lại còn thuốc xổ giun nữa. Thuốc giả thì giun khỏe. Giun khỏe thì giun phải đẻ, đẻ nhiều không đủ chỗ ở thì giun phải chui ra khỏi ruột. Cách nào cũng xổ. Mắt người chứ mắt thánh đâu mà phân biệt được thật hay giả. Chụy vơ lấy cái gương soi lên mặt. Cái nốt ruồi trên mép của chụy đố đứa nào biết nó thật hay giả?
Bọn rỗi hơi khéo bịa chuyện. Thiện ý đi cho chụy nhờ…
Càng nghĩ, chụy càng thấy nóng bức. Nóng như cái lò.
Chụy không muốn về nhà. Nóng quá, chụy cần một li nước đá. Nhưng trong phòng không có gì cả. Tối nay trăng sáng quá. Chụy buồn chụy bèn dẫn bộ hạ về ngoại thành ngắm loăng quăng. Trăng không đủ sáng để chụy nhìn loăng quăng bơi. Chụy hỏi:
- Đứa nào cho chụy mượn cái pin?
Đám bộ hạ vâng dạ và có ngay cái pin cho chụy. Chụy mở đèn pin rọi xuống chum nước. Ánh trăng cùng ánh pin tỏa sáng trên mặt nước lung linh. Chụy reo lên:
- Eo ôi, đẹp quá, dễ thương quá...
Cả đám bộ hạ cũng reo lên theo chụy:
- Eo ôi, đẹp quá, dễ thương quá...
Một đứa khen:
- Chụy thật lãng mạn!
Đứa nữa hùa:
- Chụy thật từ bi!
Chụy cười:
- Chụy nỏ biết lãng mạn hay từ bi là gì. Nhưng chụy rất yêu kí sinh trùng!
Chụy khum mu bàn tay hớt lên mấy em loăng quăng. Dưới ánh đèn, mấy em loăng quăng lắc lư cái đầu, lúc lắc cái đuôi làm chụy cũng lắc lư cái đầu, lúc lắc cái mông theo nhịp của chúng...
- Nào, yên cho chụy yêu nào. Chụy lắc cũng đã mỏi cổ mỏi lưng rồi đấy - Chụy nhìn mấy em loăng quăng trìu mến và nói.
Mấy em loăng quăng vẫn tiếp tục múa dưới trăng. Chụy hít thở lấy lại sức và cũng muốn múa theo lần nữa, nhưng... Chụy chợt nhớ ra điều gì đó.
- Này, nghe nói hôm qua có phun thuốc muỗi mà sao mấy em loăng quăng vẫn khỏe? Chúng khỏe hơn cả chụy luôn đấy!
Bọn bộ hạ tròn xoe mắt. Một đứa ngứa mồm nói:
- Thuốc giả chụy ạ. Báo hôm qua đăng rồi.
- Bậy bạ. Thuốc thật, nhưng loại thuốc này có tác dụng làm cho muỗi sinh sản nhiều, loăng quăng khỏe hơn. – Đứa khác lên tiếng bào chữa - Loăng quăng có khỏe thì múa mới hay chụy ạ.
Gương mặt chụy bỗng sáng lên dưới trăng. Chụy nói, chụy nỏ biết thật giả, nhưng chụy hiểu rồi. Chụy kể, chụy từng yêu biết bao cái chốn này, nơi chụy o oe cất tiếng khóc đầu tiên, nơi có đàn muỗi vòi nhọn như kiêm tiêm đã làm thắm hồng da dẻ chụy. Chính tại nơi này đàn muỗi đã hát ru chụy ngủ, và đến lúc lớn lên, chụy lại hát ru cho đàn muỗi đẻ. Chính tại nơi này, chụy đã lắc lư cái đầu, lúc lắc cái mông để nhảy múa cùng đám loăng quăng đáng yêu. Chụy yêu đàn muỗi bằng tình yêu máu thịt… Kể đến đây chụy giận sôi người, mắt chụy đỏ lên sòng sọc, hai cái nanh nhô ra, móng tay nhọn hoắt. Chụy chửi:
- Mấy thằng chó mồm thúi bảo chụy bảo kê buôn thuốc giả là bịa đặt ác ý. Trường hợp này thuốc thật 100% mới nuôi và chữa được bệnh cho muỗi chứ thuốc giả thì chúng chết hết chứ còn gì để chúng ta được ngắm loăng quăng?
Nói đoạn chụy bóp cổ cái đứa hồi này bảo thuốc giả ra rồi nhe nanh cắn. Chụy hút một hơi dài. Người chụy trắng bệch, mắt chụy đỏ ngầu, hai cái nanh dài thêm ra. Trong đêm tịch mịch dưới trăng, dàn đồng ca âm u nổi lên. Chụy hát cứ như hát hầu đồng xứ Việt, cả đám bộ hạ cùng hát theo. Chụy lắc lư cái đầu, lúc lắc cái mông cùng đám loăng quăng. Trăng trăng trăng cùng loăng loăng quăng...
CHU MỘNG LONG 

Wednesday, August 30, 2017

GIẢ HAY LẬU?


Anh Cả Lú cầm hộp thuốc Viagra hí hửng dứ dứ trước mặt vợ 1 cách đắc ý. Bà vợ hỏi:
- Cái gì đấy?
- Thuốc cường dương, bổ thận, hiệu quả tức thì...
- Ở đâu mà ông có vậy?
- Thằng đệ tử mua cho tôi, hàng xách tay chính hãng USA đấy.
- Hàng xách tay là sao?
- À, đó là hàng của mấy người đi du lịch, đi công tác nước ngoài hoặc mấy tay tiếp viên hàng không. Chúng mua hàng bỏ trong valy đi kèm theo người hòng trốn thuế hải quan ấy mà!
- Như vậy hàng đó thuộc diện hàng lậu à?
- Đúng rồi, nhưng chất lượng của nó thì đâu có khác gì hàng nhập khẩu, mà giá lại rẻ hơn vì không chịu thuế.
 Ăn tối xong, chị vợ hối anh cả lú đi ngủ. Chị còn chu đáo đem lên phòng ngủ chai nước lọc cho anh cả uống thuốc, xong, chị thoát y tồng ngồng nằm chờ.
 Đã hơn 1 giờ trôi qua mà cái vật chất của anh cả vẫn mềm xèo như con bún thiu, nhìn vào mặt anh cả thì chị thấy ảnh đang ngủ ngon lành. Bực quá, chị ngồi hẳn dậy nắm tóc, dựng dầu anh cả lên quát:
- Ông uống thuốc cường dương hay thuốc ngủ mà ngủ ngon lành thế hử?
- Thuốc cường dương chứ thuốc ngủ gì!
- Sao cái dương ông không cường mà ông lại ngủ?
- Tôi cũng không biết nữa.
- Ông gọi con Tiến ruồi qua hỏi thử, nhanh lên!
Anh cả lập cập đứng dậy lấy điện thoại a lô một hồi thì chị Tiến ruồi chạy đến.
- Mày xem thuốc này sao tao dùng nó không hiệu quả?
 Chị Tiến móc cái đèn pin ra soi soi vào vỉ thuốc, xong đưa lên mũi ngửi ngửi, hít hà, bấc giác chị nói:
- Thưa ngài, thuốc này là thuốc giả rồi ạ!
- Giả là sao? Nó nói với tao là hàng xách tay mà!
- Dạ không ạ! Hàng xách tay tuy là hàng lậu nhưng vẫn là hàng thiệt. Còn đây là hàng giả! Trong viên thuốc này chứa toàn bột cưa với phân bò bọn nó đem xay rồi ép lại, cho nên chẳng có tác dụng gì..
 Chị vợ anh cả tức quá quát:
- Tổ cha cái bọn vô lương! Bà đã nhịn bao nhiêu lâu nay, vậy mà chúng mày.....Như sực nhớ ra có chị Tiến ruồi đứng bên, chị vội chuyển tông:
 Còn ông nữa! Đã già cái đầu rồi mà không biết phân biệt thế nào là hàng lậu, thế nào là hàng giả à? Hay là ông cũng lừa tôi như bọn quan toà Tp HCM lừa người mắc bệnh ung thư chứ gì? Hu hu hu!!!!
Ngô Trường An

HÃY TỪ CHỨC ĐI BÀ BỘ TRƯỞNG Y TẾ

Một ngày cuối tháng 7-2013, có ba sinh mạng con người bị bàn tay của người thầy thuốc giết chết. Đó là ba đứa trẻ vô tội ở Quảng Trị. Ba mẹ đưa các em đi tiêm vắc-xin phòng bệnh, đặt các em vào tay thầy thuốc là để các em có được một cơ thể khoẻ mạnh. Nhưng kết quả là, các em phải ra đi vĩnh viễn khỏi cuộc đời này. Các em chết vì bị tiêm nhầm thuốc.

Đó là một ngày cuối tháng 7 đầy u ám. Những người làm cha, làm mẹ trên khắp đất nước khốn khổ này hoang mang tột độ. Nguyễn Thị Kim Tiến, người đứng đầu ngành y tế lúc ấy cũng ở Quảng Trị. Nhưng, chẳng có nén nhang nào được thắp lên từ tay bà Bộ trưởng cho những hương hồn trẻ em xấu số kia. Bà ta đã không đến...
Đầu năm 2014, dịch sởi bùng phát. Khoảng 130 nụ cười trẻ thơ đã tắt, đồng nghĩa 130 gia đình mất con, hàng trăm người cha không được nghe con bi bô tập nói, hàng trăm bầu sữa mẹ còn căng nóng mà các con đã phải nằm dưới đất lạnh. Các em lìa đời từ khi còn chưa hiểu sởi là gì.
Thế nhưng, người biết rõ về sởi, biết rõ có tới hơn 8.500 ca sốt phát ban nghi do sởi, có tới hơn 3.100 ca dương tính với sởi, người phải chịu trách nhiệm cho tất cả những điều đó, một mặt đã nhất quyết không chịu công bố dịch sởi, một mặt vẫn nói rằng, "tôi không nghĩ đến từ chức lúc này". Người đó đương nhiên là Nguyễn Thị Kim Tiến.
Bà Kim Tiến đã không từ chức, bất chấp đó là mong muốn tột cùng của một bộ phận không nhỏ người dân đang phải chịu đựng một nền y tế tồi tàn. Trẻ 3 tháng tuổi chết vì tiêm vắc-xin Quinvaxem. Trẻ 4 tháng tuổi chết vì tiêm vắc-xin Quinvaxem... Vắc-xin, thứ vốn để phòng bệnh đã trở thành thứ cướp đi mạng sống của quá nhiều trẻ em vô tội. Tại sao các em phải chết? Các em có lỗi gì đâu?
"Lỗi tại vắc-xin thì xử vắc-xin". Đó là lời đáp lại của Nguyễn Thị Kim Tiến, người đứng đầu ngành y tế, trước những em thơ phải ngừng hơi thở, trước những sinh mệnh phải lìa trần. Không ai phải chịu trách nhiệm cho tất cả mọi điều đã diễn ra, cho tất cả mọi nỗi đau mà gia đình những nạn nhân phải gánh, cho tất cả những hoang mang mà người dân phải chịu. Ngay cả vắc-xin cũng chẳng bị xử.
Một ngày cuối tháng 12 - 2015, cuộc khủng hoảng vắc-xin lên đến đỉnh điểm khi ở Hà Nội và TP.HCM, hàng ngàn người đã phải thức trắng đêm, phải đứng ngoài đường dưới cơn mưa lạnh lẽo trong đêm, để mong có được một suất tiêm vắc-xin Pentaxim cho con. Có những đứa trẻ phải ra khỏi nhà lúc 2g đêm vì vắc-xin. Có người chen lấn đến mức ngất xỉu.
Ai đã để xảy ra cuộc khủng hoảng này? Ai được lợi từ cuộc khủng hoảng này? Không ai có câu trả lời. Cuộc khủng hoảng vắc-xin lúc ấy là một cuộc khủng hoảng niềm tin trong xã hội. Hàng ngàn người đứng dưới mưa chờ tiêm thuốc. Còn Nguyễn Thị Kim Tiến, vào cái ngày dịp cuối năm 2015 ấy, cũng là cuối nhiệm kì đầu ở cái ghế Bộ trưởng Bộ Y tế, vẫn điềm nhiên đi dự lễ khánh thành bệnh viện, nơi có những tiếng cười hân hoan, có hoa tươi và tiệc rượu.
Cuộc khủng hoảng niềm tin vào bà Bộ trưởng Bộ Y tế vẫn chưa nguôi một ngày nào trong suốt những năm qua. Nhưng bất chấp hết, một ngày đầu tháng 5-2016, bà ta lại dối trời lừa dân bằng hành động đi ăn hải sản ở Vũng Áng, Hà Tĩnh, để người dân hiểu rằng hải sản an toàn, dù hải sản vùng biển này đang bị nhiễm độc bởi hành vi xả thải của Formosa.
Mọi thứ vẫn chưa chịu dừng lại. Ngành y tế, mà cụ thể là Cục Quản lý dược - lĩnh vực bà Bộ trưởng Kim Tiến phụ trách - đã quản lý thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng, để cho VN Pharma nhập khẩu thuốc từ một công ty ma, thuốc kém chất lượng, thuốc không rõ nguồn gốc. Bộ Y tế của bà ta bao biện rằng chưa để H - Capita ra thị trường, mà cố tình lờ đi 7 nhãn thuốc khác cũng nhập khẩu từ một công ty ma, đã bị tiêu thụ không biết từ bao giờ.
Tôi thực sự không hiểu, tại sao Nguyễn Thị Kim Tiến lại vẫn được ngồi mãi ở cái ghế chịu trách nhiệm về sức khoẻ cho hơn 90 triệu con người trên đất nước này, sau tất cả những gì đã xảy ra? Tại sao lại để người dân nơm nớp lo sợ, để người dân phẫn nộ và mất mát niềm tin đến thế?
Hãy chấm dứt cơn ác mộng này. Hãy từ chức đi, bà Nguyễn Thị Kim Tiến.
----
Hãy share bài viết này để kêu gọi bà Nguyễn Thị Kim Tiến từ chức và thể hiện chính kiến của mình, các anh chị ạ.

BẠCH HOÀN

Get paid to share your links!