Saturday, December 17, 2016

"BỆNH TÂM THẦN" CỦA EM NGÀY CÀNG NẶNG ĐẾN THẾ HẢ MAI KHÔI?



From: Nguyễn Lương Thành ==> To: Mai Khôi bé nhỏ.
Gửi em Mai Khôi! 
Mai Khôi à, anh vẫn hay để ý và theo dõi em không chỉ từ khi em trượt Đại biểu Quốc hội khóa XIV ngay từ “vòng gửi xe” đâu mà cả trước và sau thời điểm đó anh vẫn theo từng đường đi nước bước của em, và anh nhận thấy một điều là em ngày càng trở nên cực đoan và đang dần đánh mất mình đấy em à. Anh đã không thấy em trong vai trò của một cô ca sĩ dưới ánh đèn sân khấu mà thay vào đó là hình ảnh một nhà "dân chủ tự xưng" thiếu cả mặt đạo đức lẫn trình độ chuyên môn. Người ta cũng nói ý như anh vậy em. Anh biết và anh tin điều người ta nói là sự thật bởi thực tế đã quá rõ ràng thế kia rồi. Em là một ca sỹ mà Mai Khôi. Sao em không ghi dấu ấn với khán giả bằng các sản phẩm âm nhạc mà lại gây ra sự chú ý khi “bình loạn” về đời sống chính trị tại Việt Nam lệch lạc và "thiểu năng" đến như vậy hả? Em biết gì đâu khi giãi bày rằng “người dân Việt Nam đang sống trong một xã hội có quá nhiều định kiến khi không có quyền nói lên tiếng nói của mình, bị ức hiếp, bị bỏ tù tù vô tội? Hay là em đã đi theo tiếng gọi của “vị trưởng lão dân chủ” Nguyễn Quang A và nhiều "dân chủ" đểu giả khác nữa để hy vọng “thức tỉnh giới trẻ hãy quan tâm hơn đến chính trị”....
Những chuyện như thế em không giấu được mãi đâu mà. Từ cái Scandal tình ái dày đặc trước đây và cả bây giờ chắc cũng khiến em gặp nhiều phiền phức lắm, sao em không nhận ra điều đó nhỉ. Chẳng phải khi CD đầu tay của em phát hành, em thừa nhận rất mê Quốc Bảo đến nỗi ai cũng tưởng cả hai sẽ thành một đôi “nhạc sĩ – nàng thơ”. Sau đó lại cặp với NS Đức Huy, rồi ca sĩ Minh Anh, Lê Hiếu, nhạc sĩ Đằng Phương..... Anh còn nhớ cái lần mà mà em tuyên bố mình sẽ chết năm 50 tuổi, thậm chí đã lên kế hoạch chi tiết về cái chết này: “chết trong yên lặng nhưng không phải tự tử”, “đến nơi mình muốn và ngồi thiền cho đến chết” … thì lúc đó anh tưởng là em chỉ nói chơi cho vui thôi. Nhưng anh sai, anh chấp nhận anh đã sai bởi vì lúc đó bệnh của em đã bắt đầu phát tác - căn bệnh "rối loạn tâm thần chính trị quái ác". Và giờ thì thực sự bác sỹ đã phải trả em về, bác sỹ bó tay và cả anh cũng bó tay với em rồi. Căn bệnh "rối loạn tâm thần chính trị" mà em mắc phải đó không chỉ có em mà nó lây nhiễm sang cả mấy cái đứa vẫn "trầm trồ" nghe nhạc của em nữa đấy. Anh nói nghiêm túc vấn đề này nhé. Anh biết và rất hiểu rõ về em. Anh chí muốn nói với em rằng mặc dù xã hội đương đại vẫn còn nhiều quan điểm khác nhau về vấn đề nhân quyền - cái vấn đề mà trong cơn mê em hay nói sảng ấy, thậm chí một số tổ chức, cá nhân thiếu thiện chí đã và đang tiếp tục lợi dụng vấn đề nhân quyền để vu cáo, xuyên tạc tình hình nhân quyền ở Việt Nam hòng tạo cớ can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam, song em biết đấy, những thành tựu mà Nhà nước Việt Nam đã đạt được trong thời gian qua mới là bằng chứng không thể phủ nhận cho những nỗ lực của Việt Nam trong lĩnh vực bảo đảm thực thi quyền con người em ạ. Em hãy mở não ra mà hiểu đi nhé. Em có biết rằng đã có rất nhiều thành tựu về nhân quyền ở nước ta được cộng đồng quốc tế ghi nhận không em? Bản Hiến pháp năm 2013 được Quốc hội nước CHXHCN Việt Nam thông qua, tiếp tục khẳng định sự nhất quán về nội dung quyền con người, quyền công dân trong các Hiến pháp năm 1946, 1959, 1980 và 1992; đồng thời bổ sung nhận thức mới đầy đủ, sâu sắc hơn trong việc thể chế hóa quan điểm của Đảng và Nhà nước ta về quyền con người, quyền và nghĩa vụ cơ bản của công dân, phù hợp với tình hình mới của đất nước và bối cảnh quốc tế hiện nay để từng bước cải thiện, nâng cao đời sống nhân dân. Đấy, em biết những cái đó phải không? À mà quên, "bệnh" của em còn chưa khỏi thì anh có nói gì thì em cũng không tiếp thu được đâu nhỉ. Nhưng anh vẫn cứ phải nói, nói để cho các "fan hâm" của em "mộ" ra. Đó là trong hầu hết các khuôn khổ đối thoại và hợp tác về quyền con người cả song phương lẫn đa phương, các nước và các đối tác quốc tế đều đánh giá cao những thành tựu của Việt Nam đạt được trên tất cả các lĩnh vực chính trị, xã hội, kinh tế, văn hóa, giáo dục, tôn giáo, tín ngưỡng… Việt Nam chúng ta rất chú trọng tăng cường cơ chế đối thoại và hợp tác về vấn đề quyền con người hàng năm với nhiều nước, em có biết việc đó chứ. Nhưng thôi, vì "nể tình" em đang giai đoạn cuối của bệnh "rối loạn tâm thần chính trị" nên anh sẽ không nói nhiều nữa. Anh chỉ khuyên em một điều là thay vì tiếp tục có những đánh giá sai lệch, vu cáo, xuyên tạc về tình hình nhân quyền tại Việt Nam thì em trước hết nên làm tròn bổn phận của 1 công dân Việt Nam trước đi đã, rồi nếu "hồi tâm chuyển ý", bệnh của em có tiến triển tốt và biết đâu em lại quay lại việc phục vụ cộng đồng bằng lời ca tiếng hát của mình. Như vậy là em đang cống hiến rồi đấy em à. Thôi em nhé. Chúc em nhanh "khỏi bệnh" và yên tâm vì anh sẽ luôn "theo dõi" em mà./.
Hình ảnh Mai khôi đang hát trên đài "phản động VOA Tiếng Việt". Nhìn những ca từ này là đủ biết bệnh em nó nặng đến thế nào rồi.
Mong mọi người share bức thư này để sớm được đến tận tay em Mai Khôi nhé. Cảm ơn mọi người. 
From: Nguyễn Lương Thành
To: Mai Khôi

Nguyễn Lương Thành

*** Không chống, không lật cũng cho đi tù hơn chục năm!

Dưới đây là lời trình bày trước tòa của ông Trần Anh Kim và ông Lê Thanh Tùng, cả 2 đều là cựu bộ đội và sĩ quan với nhiều công trạng và huân huy chương. Hai ông đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền tại VN, cùng khẳng định là chỉ muốn tiếng nói và nguyện vọng của người dân được lắng nghe, chứ không có ý định chống hay lật đổ đảng CSVN gì hết.
Thế nhưng 2 ông vẫn bị cho đi tù mỗi người hơn chục năm cộng thêm 5 năm quản chế. Mà tòa án của CSVN đã tuyên bố rằng như vậy là khoan hồng lắm rồi vì đã nể tình là cựu bộ đội và có công.
Hơ hơ, thế nếu Nhi mà về VN thành lập 1 đảng chính trị dân chủ, khi bị bắt ra tòa thẳng thắn nói sự thật là tôi chính xác muốn lật đổ và dẹp bỏ hoàn toàn nhà cầm quyền cũng như chế độ cộng sản tại VN, lại có nhân thân quá xấu con cháu đại phản động, gia đình 3 đời chống cộng thì chắc sẽ lãnh án tử hình?
Cũng vì vậy mà những người như Nhi đảng CSVN sẽ không bao giờ dám cho nhập cảnh vào Việt Nam nữa. 
*** Tại toà hỏi lý do lập "Lực lượng quốc dân dựng cờ dân chủ'' với lực lượng nòng cốt là sỹ quan, hạ sĩ quan của Quân đội nhân dân Việt Nam và Quân đội Việt Nam cộng hoà, phải chăng sẽ sử dụng hai lực lượng vũ trang này để lật đổ chính quyền?
Ông Kim: tôi là sĩ quan Quân đội nhân dân Việt Nam, tham gia miệt mài trong những cuộc chiến ác liệt từ 1966 tại chiến trường miền Nam đến các trận đánh khốc liệt chống xâm lăng Trung Quốc1979 (đã nhận được 11 Huân Huy chương) tôi cảm nhận thấm thía đồng đội tôi đồng bào tôi đã hy sinh, Tính từ 1975 đến nay hơn 40 năm, những người lính trẻ nhất Việt Nam Cộng hoà đều đã 60 các sĩ quan thì 70, 80 tuổi chết nay sống mai không còn sức đâu mà kết hợp lật đổ, tôi chỉ muốn mọi người Việt Nam có một thời xem nhau như kẻ thù, bắn giết nhau trên chính quê hương mình hãy ngồi lại cùng nhau xem như anh em, góp sức bằng những bài viết, những kiến nghị đổi mới quê hương,
Phương châm của chúng tôi rất rõ ràng “ Hoà bình, ôn hoà, bất bạo động” nếu ai thấy phù hợp đều có thể tham gia, tuổi tôi nay 68 tôi chẳng mơ tiền tài, danh vọng, tôi quá chán ngán chiến tranh, bao lực đối với tôi không giải quyết vấn đề, chỉ khơi thêm thù hận, tôi chỉ mong tiếng nói người dân được lắng nghe, xã hội được công bằng và nạn tham nhũng sẽ được đẩy lùi, một dân tộc không biết đoàn kết chỉ làm lợi cho kẻ thù. Tôi không chống lại đảng Cộng sản, nếu chống lại đảng là chống lại chính bản thân tôi, dòng họ tôi, những đồng đội tôi hay sao?
Lê Thanh Tùng (Lê Ái Quốc) trình bày: năm 19 tuổi (1987) tôi vào bộ đội, sau đó tham gia quân tình nguyện tại Campuchia 1991 xuất ngủ. tôi may mắn có dịp đi lại nhiều nơi, càng ngày tôi càng nhận rõ rệt, Trung Quốc là một hiểm hoạ lớn nhất của Việt Nam từ bao đời nay, gần đây chúng đã chiếm biển đảo, đã giết ngư dân. để tự vệ, quốc gia phải mạnh, muốn mạnh nước phải lớn, tôi nghĩ cần lập nên một Liên bang các quốc gia vùng Đông Nam Á trước hết là Việt nam Campuchia và Lào, với thể chế đa đảng,
Tôi không hề mong muốn lật đổ Đảng cộng sản Việt Nam, theo tôi các đảng cùng tồn tại và tôn trọng ý nguyện toàn dân, đảng nào được dân tín nhiệm cao sẽ cầm quyền, có vậy đất nước mới giàu mạnh phù hợp với mong muốn Hiến Pháp 2013 “ vì mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh” tôi muốn Việt Nam mạnh để bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ, chống xâm lược Tàu
Tôi và ông Trần Anh Kim mới quen nhau trên mạng khoản 03 tháng, thấy quan điểm của ông Kim tạo lập một xã hội đa đảng phương châm hoạt động là “ Hoà bình, ôn hoà, bất bạo động” phù hợp với ý nguyện nên tôi tham gia tại phiên toà này là lần đầu tiên tôi và ông Kim thấy mặt nhau. Chúng tôi dự định 21 giờ ngày 21/9/2015 sẽ ra mắt nhưng 07 giờ sáng ông Kim đã bị bắt
Sau khi nghị án .13 giờ 30 ngày 16 Toà án nhân dân tỉnh Thái Bình tuyên phạt Trần Anh Kim 13 năm tù giam và Lê Thanh Tùng 12 năm tù giam về tội " Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân" Toà cho rằng đây là mức hình phạt thấp so với mức cao của khung bị truy tố là tử hình vì đã xem xét nhân thân, quá trình đóng góp cac bị cáo.

Câu hỏi là: Làm sao người ta có thể xây dựng được những trường đại học chuẩn mực, chưa nói tới đẳng cấp quốc tế nếu vẫn giữ tư duy như vậy?

'Phòng chính trị', 'không đeo thẻ bị lập biên bản' - những di sản của một xã hội trại lính vẫn còn được duy trì một cách vô thức ngay cả trong những môi trường đòi hỏi văn minh, hội nhập nhất là đại học.
Phòng chính trị, trong ý nghĩa đó, là một kiểu cơ sở của nhà nước kiểu stalin trong trường đại học có chức năng đè nén tư thế tự do của người sinh viên thông qua hàng loạt tác vụ như dò xét căn cước, tra vấn thái độ chính trị, đánh giá đạo đức-hạnh kiểm, khi cần thiết thì lập biên bản, bêu tên trước đám đông...Mối quan hệ giữa trường đại học và sinh viên theo đó đã bị xuyên tạc: Không còn là giữa người cung ứng và người sử dụng dịch vụ - như nó vốn là trên thực tế, cũng không còn là giữa hai chủ thể cùng giúp đỡ nhau trên con đường truy cầu tri thức và chân lý phổ quát - như được mong đợi, mà trở thành một kiểu quan hệ trên-dưới giữa chủ thể và đối tượng quản lý. Không nhìn nhận sinh viên như một đối tác bình đẳng có tinh thần tự do, trường đại học sẽ thất bại ngay từ điểm xuất phát.
Câu hỏi là: Làm sao người ta có thể xây dựng được những trường đại học chuẩn mực, chưa nói tới đẳng cấp quốc tế nếu vẫn giữ tư duy như vậy?
PS: Mình mà là sinh viên ĐH Kinh tế mình sẽ kiến nghị ngay với Hiệu trưởng gỡ ngay kiểu thông báo đe nẹt như thế này, chứ ngày nào đi học cũng nhìn thấy thế này sao chịu nổi.

Nguyen Anh Tuan

Get paid to share your links!