Wednesday, November 2, 2016

Vụ Súng nổ trên Cao nguyên

.
Bài 1 - Nhân dân ở đây sống ra sao ?
Những người dân Quảng Trực khai hoang, phát rẫy trồng Điều, cà phê, cao su gần 20 năm nay, bám trụ sinh sống nơi đây không được Chính quyền địa phương thừa nhận.

Mọi giấy tờ khai sinh, học hành, bầu cử...đều chưa bao giờ được thừa nhận, thực hiện.
Công ty Long Sơn đã ủi hàng trăm Ha điều, cao su đang thu hoạch của nhân dân ở đây, mà không hề có hỗ trợ, bồi thường cho bà con dù chỉ một đồng.
Những nạn nhân này là 01/05 người bị Cty Long Sơn tố cáo đi tù 03 năm tội "Hủy hoại tài sản".
Đây, những người dân "Vô gia cư" từ 2003, nói gì về cuộc sống nơi đây ?
xem clip : https://www.youtube.com/watch?v=zTuoKB8J2ig

BẤT THƯỜNG


Tham nhũng là nguyên do chính yếu tàn phá và làm tan nát, suy kiệt đất nước, nó cũng cướp đi cơ hội của rất nhiều con người, trong đó là những nhân tài và những người muốn làm ăn chân chính hoặc cống hiến cho những giá trị tốt đẹp của xã hội.
Vậy mà một ông Chánh án toà án nhân dân tối cao, nơi đại diện cho công lý và dùng pháp trị, lại nhận định một cách nhẹ nhàng rằng, đất nước không giàu, nghèo đi do tham nhũng. Có nghĩa rằng, ông ấy đang có tư duy bảo vệ cho tham nhũng và chẳng quá quan trọng sự nguy hiểm của loại tội phạm này đối với sự phát triển và văn minh của quốc gia.
Một đất nước mà chính quyền vừa điều hành kiểm soát kinh tế lại vừa đi làm ăn thì đã là một điều trái quy luật tự nhiên. Nay lại thêm tham nhũng cũng là một điều bình thường thì quả lã xã hội bất thường thực sự. Với cách vận hành hiện thời, nó biến nền kinh tế trở thành nơi thao túng và thị uy của quyền lực chính trị, nơi trục lợi và tìm kiếm cơ hội đục vét tài nguyên, lợi ích cho những nhóm cá nhân có quyền hành.
Đến nay, nền kinh tế của chúng ta không có chỗ đứng cho những sáng chế và sáng tạo, từ kẻ giàu nhất cho đến bé nhất, đều không tạo ra giá trị sản phẩm nào cho xã hội, đặc biệt là về khoa học và công nghệ. Vậy tìm kiếm lợi ích mà không tạo ra sản phẩm hay giá trị sáng chế thì đó đơn thuần là con buôn đúng nghĩa. Nền kinh tế đó không thể lớn mạnh và bình thường được. Chúng ta nhắc đến người giàu nhất Việt Nam hầu như toàn thấy bất động sản, tài chính hay chứng khoán, bán tài nguyên và kèm theo một nỗi nghi ngờ sân sau của quyền lực, chứ không thấy ai đại diện cho khoa học hay công nghệ mà vươn mình lên cả.
Đất nước nào càng làm ra nhiều sản phẩm công nghệ, càng sáng chế ra nhiều phát minh khoa học, nơi đó tiền bạc có giá trị nhất và con người cũng là trung tâm nhất của sự phát triển quốc gia.
Luân Lê

PHÉP VUA THUA LỆ LÀNG


Cuối cùng thì tôi cũng được Tòa án cấp cao tại Đà Nẵng cấp giấy chứng nhận bào chữa cho em Nguyễn Hữu Quốc Duy, bị kết án 03 năm tù về tội “Tuyên truyền chống Nhà nước” theo Điều 88 Bộ luật hình sự.
Trước đó, Tòa án tỉnh Khánh Hòa từ chối cấp giấy cho tôi và luật sư Nguyễn Khả Thành tham gia bào chữa em Nguyễn Hữu Quốc Duy tại phiên tòa sơ thẩm.
Hôm qua 31/10/2016, tôi và luật sư Thành đến trại tạm giam Sông Lô xin gặp em Duy để hỏi một số vấn đề liên quan đến việc bào chữa, nhưng lãnh đạo trại giam không cho gặp và nói rằng chờ ý kiến của cấp trên, tôi biết đây chỉ là cách nói từ chối khéo.
Em Nguyễn Hữu Quốc Duy bị bắt giam từ ngày 27/11/2015 đến nay hơn 11 tháng nhưng vẫn chưa một lần được gặp mặt gia đình. Đến mức khi mở phiên tòa sơ thẩm, tòa án cũng không cho gia đình em Duy vào xem.
Theo luật định thì luật sư muốn gặp người đang bị giam giữ chỉ cần trình giấy chứng nhận người bào chữa là được gặp, nhưng trường hợp này trại giam Sông Lô cố ý gây khó khăn cho chúng tôi và xem thường luật pháp nhà nước.
Khi ra khỏi trại giam chúng tôi muốn chụp với mẹ em Duy một tấm hình kỷ niệm nhưng cán bộ trại giam không cho, rồi cuối cùng cũng chụp được một tấm hình trong vội vàng.

Đôn An Võ

Get paid to share your links!