Wednesday, October 18, 2017
TIÊM NHIỄM PHẢN ĐỘNG
Sáng qua quận 2 làm việc, gặp ông anh từng cho con du học Canada. Ổng kêu hồi trước, khi tính cho cháu qua bên đó học ai cũng bàn rằng Canada người Việt toàn là phản động không hà, đừng có cho con qua bển.
Sợ nhưng rồi anh cũng buộc phải cho đi, vì đó là nơi duy nhất có người quen. Một nhỏ chị con bác nó đi học và ở lại đó rồi.
Nó nhập học, ở nhà mỗi lần gọi điện anh đều nhắc đừng nghe lời xúi giục của kẻ xấu nghen con, lo chăm chỉ học hành.
Nó cứ cười cười chẳng nói chẳng rằng gì cả. Lần gần nhất đây nó hỏi ngược lại anh:
Vậy theo ba phản động là gì?
Anh ngớ người, chết mẹ. Mình cũng chưa từng tự đặt ra câu hỏi như vậy bao giờ. Anh chưởi nó:
Cho mầy ăn học tốn tiền tỉ rồi giờ mầy bắt bẻ lại ba vậy đó. Phản động là chống lại nhà nước chớ còn gì.
Nó lại cười rồi nói: Ba dẫn mẹ qua đây một lần đi, rồi con dắt ba đi để giới thiệu cho ba biết thế nào phản động.
Mấy đêm liền anh không ngủ được, nghĩ ân hận vì trước đây không chịu nghe can. Nhất định là thằng con trai nối dõi tông đường đi theo phản động mất rồi. Giờ làm sao còn đường về thăm quê hương đất tổ. Nó bán sới luôn rồi.
Thế là anh hộc tốc làm thủ tục xin visa đi du lịch Canada, anh bàn với mẹ nó sẽ bằng mọi cách lôi con về, không để cho nó lún sâu thêm nữa. Mất mấy năm trời cũng bỏ, mất bao nhiêu tiền cũng bỏ, phải giữ lấy con bằng mọi giá.
Rồi cũng tới ngày họ báo đồng ý cấp Visa. Vì anh có cơ sở nuôi heo lớn ở Đồng Nai, cộng với vài căn nhà và hộ khẩu Sài Gòn nên mọi thứ cũng khá là đơn giản.
Đến nơi, anh còn không hình dung được là thằng cu Tý nhà anh nay nó thành ra như vậy. Dù vẫn gọi điện mỗi ngày nhưng trong hình và Video nó hoàn toàn khác xa ngoài đời thật. Một thanh niên rắn rỏi, tự tin, lái xe hơi ra đón hai vợ chồng.
Nó dẫn anh đi thăm thú nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, toàn những người trí thức mà có nằm mơ anh cũng không ngờ là một thằng nông dân như anh lại có cơ hội ngồi cùng.
Nó đi làm thêm việc cho các thầy của nó. Nó tham gia các chương trình thiện nguyện, có cả việc giúp đỡ du học sinh đến từ Châu Á, trong đó có Việt Nam. Gặp ai người ta cũng khen con anh giỏi dang, có chí. Nhìn đất nước người ta đẹp mê hồn, người dân của họ hiền lành, nhân hậu. Anh có gặp gỡ mấy người lính Việt Nam Cộng Hoà hồi xưa, họ giải mê cho anh nhiều điều mà trước giờ anh chưa bao giờ nghĩ tới.
Là nông dân quê ngoài Bình Định, đầu tiên vô Bình Dương nuôi heo mướn cho người ta. May mắn, chịu khó nên gây dựng được sự nghiệp như giờ. Anh làm sao biết được những điều như vậy. Cứ nghe nhà nước nói cái gì thì làm theo cái nấy, đâu biết thế nào cách vận hành xã hội, đâu biết gì về đa nguyên, giám sát, về dân chủ, tự do đâu.
Kết lại khi về, nó hỏi giờ ba má có muốn con quay về lại bên đó hay không. Má nó còn lưỡng lự chứ anh thì dứt khoát một điều: Con hãy làm những gì mà con cho là đúng đắn, vì con đã trưởng thành và thông thái hơn ba rất nhiều rồi. Chỉ tiếc là tao với má mầy không còn có thể đẻ thêm, nếu được sanh ra một bầy nữa ba giao cả cho mầy để dắt qua đây dạy dỗ.
Đất nước người ta khác mình nhiều lắm em àh. Đó là câu kết khi chia tay anh nhắn gửi cho tui.
Trương Quang Thi
Tuesday, October 17, 2017
Wow! Thủ tướng thật là có lòng nghĩ tới dân, thương dân.
![]() |
Ảnh : internet |
Wow! Thủ tướng thật là có lòng nghĩ tới dân, thương dân. Thế bao nhiêu sưu cao thuế nặng mà nhà nước này bắt dân phải đóng, tiêu vào đâu mà không bỏ tiền ra cứu trợ đồng bào bị bão lũ? Cái gì cũng bắt dân phải lo, dân vừa phải è cổ ra đóng thuế nuôi cái bộ máy đảng và nhà nước cồng kềnh ăn tàn phá hại, rồi khi thiên tai nhân họa tới thì dân lãnh đủ, và lại phải tự lo cứu trợ lá rách đùm lá nát...chưa đủ sao? Đề nghị cái đám đang ăn trên ngồi trốc ở Ba Đình và cả lũ quan chức, tư bản đỏ bỏ tiền ra mà cứu trợ dân trước đi. Bắt đầu từ ông Tổng Trọng và ông đấy, thưa Thủ tướng. Ông mà nói được như vầy thì ngon lành: "Mỗi tin nhắn của chúng ta sẽ ủng hộ người nghèo 20 000 đồng, riêng tôi xin ủng hộ đồng bào 500 triệu, 1 tỷ, 2 tỷ gì đó". Hoặc thay vì làm cái trò mỵ dân, khôn vặt, bắt dân bỏ tiền cứu giúp nhau, việc của ộng là kiên quyết xử lý nạn phá rừng, phạt thật nặng vào, truy trách nhiệm bọn thủy điện xả lũ giết dân, bắt chúng nó vừa ngồi tù vừa bồi thường thỏa đáng cho dân; rồi dẹp thủy điện đi, học theo các nước tiến bộ xài năng lượng gió, năng lượng mặt trời...Bao nhiêu việc lớn cần đến ông trên cương vị một Thủ tướng. Không giải quyết được tận gốc vấn đề thì năm sau, năm tới cũng lại lũ, lại chết người, lại kêu dân đóng góp hoài hay sao.
Song Chi
Mưa rảnh, kể chuyện cũ nghe chơi nè!
Bí Nhân – Tp.HCM và tân Bí Nghĩa - Tp.Đà Nẵng có vài điểm chung, trong đó phải nói là hai ông này khá lành tính, và không có để lại dấu ấn gì đặc biệt trong các chức vụ quá khứ. Với tình hình hiện nay, Đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng cũng chỉ cần những nhân vật như vậy!
Mấy ngày trước, tạp chí The Economist có công bố một báo cáo, trong đó Tp.HCM xếp thứ 6 trong 10 thành phố nguy hiểm nhất thế giới. Sáng nay, thấy bạn tui Hoàng Dũng trả lời VOA, rằng: “Những chính sách ông Nguyễn Thiện Nhân đề ra tôi nghĩ sẽ không có hiệu quả. Trước khi ông trở thành bí thư của Tp. HCM ông đã kinh qua nhiều chức vụ nhưng không để lại dấu ấn gì. Ông Nguyễn Thiện Nhân tôi không đánh giá cao!”.
Thật ra rất nhiều người cũng cùng cách đánh giá vậy. Nói cách khác, Bộ Dục là nỗi nhục của Nguyễn Thiện Nhân. Tuy nhiên, để đánh giá đúng hơn các vấn đề, cần phải đặt trong một bối cảnh để hiểu một phần thất bại của ông Nhân!
-----
Mưa rảnh, kể chuyện cũ nghe chơi nè!
Vào giữa năm 2006 Nguyễn Thiện Nhân được đề bạt giữ chức Bộ trưởng Bộ GD&ĐT trong Chính phủ của TT Nguyễn Tấn Dũng; khi đang làm Phó CTTT UBND Tp.HCM. Ông Nhân khăn gói ra Hà Nội mang theo một thân tín là thư ký, tui quên mất tên cha nội này!
Hăm hở với những cải cách, với tiêu chí như chống bệnh thành tích trong học tập và tiêu cực trong thi cử; rồi xây dựng phương pháp học sáng tạo, thực chất, học là phải dùng được; rồi đổi mới phương pháp học tập theo xu hướng tiên tiến của thế giới..vv. Đặc biệt là đề án về tiền lương để đến năm 2010 nhà giáo có thể sống được bằng đồng lương của mình.
-
Là vậy, nhưng không phải làm là được nhé!
Bộ Dục ngoài ông Nhân và đệ ruột, thì xung quanh hầu hết là người miền Bắc: 4 Thứ trưởng tui nhớ là Gs.Ts Bành Tiến Long - hiệu phó ĐHBK Hà Nội, cha này học Liên Xô về; GS. Trần Văn Nhung – cháu Tố Hữu, học Hungary về; ông Nguyễn Văn Vọng dân ĐHTH Sofia Bulgaria, và bà Đặng Quỳnh Mai. Ngoài ra chưa kể còn có 7 vụ trưởng nữa, trong có một ông duy nhất là người của Nhân mang ra như nói trên!
Vấn đề là những ông ngồi dưới Nhân đều học, đào tạo XHCN, trước đó thì thụ hưởng nền giáo dục bao cấp,..vv nên khi Nguyễn Thiện Nhân đưa ra những cải cách mới không ai đồng ý. Nói xách mé một chút, thì có thể gọi là… giang hồ cát cứ. Túm quần lại, bắt bệnh cho ông Nhân thời Bộ Dục thì chỉ nói gọn một câu – trên nói dưới không nghe!
Người hiểu chuyện này nhất, theo tui là ông Phan Thanh Bình - Giám đốc Đại học Quốc gia Tp.HCM, hiện là UVTW, Ủy viên Ủy ban Thường vụ Quốc hội. Ông Bình được đề xuất thay Nguyễn Thiện Nhân làm Bộ trưởng Bộ Dục năm 2010, nhưng cuối cùng thở phào mừng húm vì Phạm Vũ Luận lên ngồi ghế đó. Bộ Dục của VN dưới chế độ Cộng sản nát ngấu như hủ tương bần, 10 ông Nhân cũng chả giải quyết được gì ^-^
- Bí Nhân gặp gỡ lãnh đạo các cơ quan báo chí, chiều 17.10. Ông bắt tay là sếp cũ tui, TBT Báo CA Tp.HCM ;)
Lê Nguyễn Hương Trà
Subscribe to:
Posts (Atom)