Tuesday, October 11, 2016

QUỲNH

Với Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Tôi tin, một khi chọn cách dấn thân, chị đã chuẩn bị sẵn sàng cho mình tình huống xấu nhất: vào tù.
Cái tâm thế sẵn sàng đầy cao ngạo ấy, ánh mắt ấy, nụ cười ấy, cái nhoẻn mép khinh miệt ấy... Thêm một lần nữa, có đủ đánh thức cơn ngái ngủ và sự liêm sỉ trong chúng ta, trước hết là với những thằng đàn ông có học đang vùi đầu như thể lú lẫn điếc câm?
Với chính quyền. Mãi duy trì các nguyên cớ vô lý của những điều luật mơ hồ như 258, 88 để bắt dân, sẽ chẳng khác gì một thứ chủ nghĩa phát xít. 
"Không thể để một cái tội chống nhà nước quy định chung chung như vậy, muốn bắt ai thì bắt, đâu có được"! (cựu Chủ tịch quốc hội Nguyễn Sinh Hùng). Họ, chính họ chứ không phải ai khác, lẻ loi cô độc giữa thế giới đang ngày một dân chủ và cởi mở này.
Quỳnh không cô độc. Nấm không cô độc. Và những phiên toà như thế, sẽ như thể tuyên án cho chính họ, chứ không phải cho Quỳnh và chúng ta.

Trương Duy Nhất

Việt Nam là đất nước mà...

ảnh minh hoạ
Việt Nam là đất nước mà... những thằng dốt, ngu và lú làm lãnh đạo, còn những người trí thức thì đi làm thuê, làm công hay đi ăn trộm.
Việt Nam là đất nước mà... chưa bầu đã biết kết quả.
Việt Nam là đất nước mà ...quốc hội là nơi ngủ lí tưởng cho các ĐBQH.
Việt Nam là đất nước mà ...tội phạm tham nhũng được ung dung tự tại, còn người tố tham nhũng thì bị bắt.
Việt Nam là đất nước mà ...càng chống ngập bao nhiêu thì lại càng ngập bấy nhiêu.
Việt Nam là đất nước mà... người bị đánh hộc máu thì được gọi bằng một từ rất mỹ mìu là "gạt tay".
Việt Nam là đất nước mà ...công an quân đội quay súng chỉa lại chính nhân dân mình.
Việt Nam là đất nước mà ...kẻ cướp hàng tỉ thậm chí hàng trăm ngàn tỉ thì bị án treo, còn người bị cho là "cướp" bánh mì vì đói thì lại bị tù giam.
Việt Nam là đất nước mà ...công an và côn đồ chỉ là một.
Việt Nam là đất nước mà ... người bán vé số có thể lãi được 100 triệu đồng tháng.
Việt Nam là đất nước mà... người yêu nước thì bị bắt đánh đập.., còn kẻ bán nước thì được đề bạc.
Việt Nam là đất nước mà... được cho là tự do vạn lần các nước tư bản, nhưng xây chuồng gà cũng phải xin phép.
Việt Nam là đất nước mà ... nhiều người rất thích tự tử trong đồn công an.
Việt Nam là đất nước mà ...kẻ ăn cắp lại làm cán bộ văn hoá.
Việt Nam là đất nước mà ...thằng tự xưng là đầy tớ thì chạy xe hơi, ở nhà lầu, còn thằng chủ thì ở nhà chồi, thậm chí bị thằng đầy tớ cho ra khách sạn ngàn sao ở.
Việt Nam là đất nước mà ....ai cũng biết cộng sản khốn nạn, nhưng lại không dám nói ra.
Việt Nam là đất nước mà...do Việt Cộng nắm quyền, nhưng có gì sai là do Việt Tân gây ra.
Việt Nam là đất nước mà có một loại thần kinh rất đặc biệt đó là thần kinh KHỐN NẠN.
Việt Nam là đất nước mà còn rất........rất nhiều thứ rất ư là khốn nạn khác.

TL.

Cộng sản giết chết tình mẫu tử

Nguyễn Thị Minh Thúy và hai con thơ dại

Nguyễn Ngọc Như Quỳnh và hai con
Cộng sản bắt Blogger Mẹ Nấm ( Nguyễn Ngọc Như Quỳnh ), một lần nữa cho thấy tính bất nhân của một chế độ vô gia đình.
Những người phụ nữ đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam, họ cũng có một gia đình, cũng có những đứa con thơ dại. Mẹ Nấm mới bị bắt hay chị Nguyễn Thị Minh Thúy trong vụ Anhbasam đều đang mang trên vai gánh nặng gia đình, đều có những đứa con đang độ tuổi bé thơ nhỏ dại.
Thân cá chuối đắm đuối vì con, thân người mẹ nặng lòng đất nước non sông và cũng đau đáu cho tương lai con mình. Có lẽ chính vì thế mà họ dấn thân đấu tranh cho xã hội thay đổi ngõ hầu tương lai con cái mình được trở nên tốt đẹp.
Thế nhưng, với chủ thuyết vô gia đình, vô tổ quốc, vô thần. Cộng sản không từ bất cứ một ai dám nói lên sự thật, trẻ chúng không tha, già chúng không thương, tình mẫu tử chúng nhẫn tâm chia cắt.
Vậy là tiếp tục có thêm một bà mẹ kiên cường, đảm đang phải rời xa con mình, có những đứa trẻ vô tội phải sống trong cảnh côi cút, đau thương.
Tôi nhớ đến hình ảnh hai đứa con của chị Nguyễn Thị Minh Thúy thơ dại, tôi lại nhìn thấy hai con của Mẹ Nấm bất thần khi một lũ người đến bắt mẹ của các cháu. Trong lòng đau như cắt, nước mắt của một thằng đàn ông không thể kiềm nổi trong cái uất hận xé lòng khi tình mẫu tử bị xé toạc làm đôi.
Là một người con trai có mẹ, tôi hiểu nỗi đau của người mẹ rạn vỡ tan tác đến nhường nào khi hai thân phận phải cách xa nhau qua song cửa ngục tù. Nỗi đau của tôi nhân lên bội phần khi người mẹ vì quá thương cho đứa con thơ bị lao tù cộng sản mà lâm trọng bệnh qua đời, con không thấy mặt mẹ, mẹ chút hơi thở cuối cùng không thấy mặt con.
Những đứa con thơ của Mẹ Nấm hay của chị Thúy có lẽ còn quá bé để hiểu rõ ngọn nguồn việc mẹ con xa cách bởi cái chế độ bất nhân này, nhưng có lẽ các em cảm nhân rất rõ và tự hào vì tình mẫu tử mẹ dành cho các em cùng những việc làm của mẹ nặng tình quê hương được mọi người trân trọng.
Ở trong chốn lao tù, các chị, các mẹ thương các con bơ vơ, côi cút, ngoài nhà tù những đứa bé với đôi mắt thất thần mà hỏi mọi người hỏi cuộc đời " mẹ con ở đâu, họ đã đưa mẹ con về đâu?"
Mẹ là bóng mát che đầu, khốn khó dắt con đi, gian nguy đưa con về mẹ mãi chở che. Con của mẹ giờ tựa cửa chờ trông, mong ngóng mẹ về ấp ủ con vào cung lòng.
Cho tôi xin phép các con của các chị mà nói thay lời thơ dại. "Mẹ Ơi ! Con Yêu Mẹ Vô Cùng. Mẹ hãy mau về với con mẹ nhé!"

Sơn Văn Lê

Get paid to share your links!