"Ầu ơ", tiếng mẹ ru con sao nức nở? Trời vào xuân mà bóng tối ngự tràn. Lời mẹ ru con từ trong xà lim nhỏ, con bơ vơ ngoài ánh sáng dật dờ. Rồi những đêm mưa, gió buốt lạnh, mẹ thổn thức khi nghĩ về các con.
Để khắc ghi ơn nghĩa của bậc sinh thành, cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết lên lời thơ "Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ. Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha". Đó là với trường hợp của những đứa trẻ nhận đủ đầy tình thương của cha lẫn mẹ. Còn với những người mẹ đơn thân hay vì hoàn cảnh phải một mình chăm sóc con nhỏ thì mẹ là tất cả những gì mà chúng có, mẹ là mẹ, mẹ còn là cha.
Mùa đông năm nay có 2 người mẹ sẽ phải chia ly với các con thơ cũng bởi sự trăn trở của người làm mẹ về tương lai của các con mình. Tết của 4 đứa trẻ, một cái tết nhạt nhoà nước mắt. Tiếng lòng mẹ Quỳnh, mẹ Nga trong ngục tối làm xót xa tâm tư của những người làm mẹ khác.
Ở cái xứ này, những người nắm quyền không nói luật, cũng chẳng nghĩ tình, họ chỉ cốt làm sao khủng bố được những người có tư tưởng động chạm đến lợi ích của họ. Cũng ở đây, nhiều phụ nữ và trẻ nhỏ bị đối xử một cách bất công nhưng chẳng nhận được sự bảo vệ nào từ các hội đoàn, tổ chức chính thống. Hội phụ nữ có là để đàn áp những người phụ nữ đang lên tiếng thay đổi xã hội. Và bởi vì những đứa trẻ kia là con của những cái gai trong mắt đảng nên chúng cũng chẳng được nhận sự lên tiếng từ họ, dù chỉ là hỏi han hay một chút của sự quan tâm xuất phát từ tình người cũng không có.
Trong một xã hội mà chẳng mấy ai dám đứng lên tranh đấu cho quyền lợi của những đứa trẻ nhà cầm quyền này thật dễ dàng trong việc xâm hại quyền lợi của người dân. Họ chẳng ngần ngại tước đi quyền làm mẹ của những người phụ nữ đơn thân bằng thứ quy định mơ hồ, đi ngược lại với những hứa hẹn khi lập Quốc. Nền tảng cơ bản của luật pháp là Hiến pháp trở nên vô giá trị đối với một cơ chế độc tài, độc quyền.
Tôi là một người mẹ và vì vậy tôi không thể im lặng trước nỗi đau của 4 đứa trẻ kia chỉ vì sự sợ hãi mà họ đang cố tình reo rắc. Chúng đã bị chế độ này cướp mất mẹ của mình trong những năm tháng còn ấu thơ.
Trịnh Kim Tiến
No comments:
Post a Comment