Thursday, October 27, 2016

Bị ung thư, khỏi chết oan là đây?



– Hơn 5000 sinh viên đội mưa xếp hình tại chương trình “Tôi yêu tổ quốc tôi“. Sự kiện này diễn ra ngày 15/10 tại nhiều trường đại học ở Hà Nội. Với áo đỏ máu và những khuôn mặt ngây ngô, 5000 sinh viên đã tham gia xếp hình tập thể. Cũng cần nói thêm, phần lớn sinh viên “không quan tâm chính trị”. Đây sẽ là lực lượng mà đảng rất cần.
Tin bonus từ Ba Sàm: Liên quan tới tin trên, LS Lê Văn Luân bình luận, KHÔNG BẰNG LOÀI KIẾN, nội dung như sau:
“Khi giới trẻ, có tới hàng trăm ngàn con người, khoác trên mình chiếc áo màu đỏ của lá cờ và dòng chữ “tôi yêu tổ quốc” trước ngực nhưng với việc dầm mưa xếp hình, trong khi cả miền Trung đang oằn mình lên điêu đứng, tan hoang và chết chóc, thì thứ tình yêu ấy là thứ tình yêu thua cả loài Kiến.
Những tâm hồn trống rỗng, luôn trang bị cho mình những hành trang rực rỡ và nguỵ tạo bằng những màu sắc sặc sỡ.
Sinh viên Việt Nam thực sự đã trở thành những con robot gần như vô tri, không phản biện, không tư duy độc lập và bất phản kháng một cách tuyệt vọng, bắt học gì thì học đó, bảo thế nào, nghe theo vậy. Họ không hề biết đòi hỏi.
Đến giờ, đất nước chỉ còn trông chờ vào những đứa trẻ “không biết vâng lời”, từ cha mẹ đến thày cô, và cả cái nền giáo dục khủng khiếp này nữa.
Đứng trước nỗi đau của tổ quốc, của đồng bào, chẳng lẽ chúng chỉ có xếp hình và hò hét để thể hiện tình yêu mà là thứ thiêng liêng, cao quý nhất đối với một con người có nhân tri và liêm sỷ của một quốc gia?
Khi đồng loại chết, loài kiến thường khiêng xác về tổ mà không bỏ lại trên đường, kể cả phải vứt đi miếng mồi nó đang khuân vác trên vai.
Họ đặt tay lên lồng ngực trái, phải chăng để tự hỏi, trái tim mình còn đập nữa hay không?”

Thuy Binh Nguyen

No comments:


Get paid to share your links!