Saturday, August 27, 2016

THỬ PHÂN TÍCH SỰ "XẠO LỜ" CỦA VIỆT CỘNG QUA CHIẾC MÁY BAY L39 RƠI TẠI PHÚ YÊN.


Một chiếc máy bay quân sự L39 thuộc Trung đoàn không quân 910 đóng tại Nha Trang, Khánh Hòa ngày hôm qua đã bị hỏng máy và rơi xuống đám ruộng thuộc xã Hòa Thành, Đông Hòa, Phú Yên cách Quốc Lộ 1A vài trăm mét.
Bài báo VNEXpress viết: "Phi công có thể nhảy dù tại thời điểm phát hiện động cơ máy bay L39 hỏng nhưng anh ấy đã cố gắng tận dụng những giây phút cuối cùng, cố gắng điều khiển máy bay ra xa khu dân cư, tránh tổn thất trước khi rơi xuống"
Bài báo nêu lên rằng lãnh đạo Trường sĩ quan Không quân đóng tại TP Nha Trang (Khánh Hòa), Chỉ huy nhiều lần yêu cầu thượng sĩ Trung nhảy dù nhưng học viên phi công được cho là đã tận dụng những giây cuối lái phi cơ ra khỏi khu dân cư, trước khi rơi xuống.
(*) Nếu đúng như bài báo viết thì Thượng sĩ Phạm Đức Trung (22 tuổi, quê Ninh Bình) qua là một "anh hùng" vì đã hy sinh tính mạng để lái chiếc phi cơ (máy bị hỏng) L39 ra khỏi khu vực dân cư, tránh tổn thất cho nhân dân.
Đây không phải là lần đầu Việt Cộng thiêu dệt anh hùng như vậy; Trước đây, vào sáng ngày 7/7 năm 2014, chiếc trực thăng Mi-171 rơi ở khu vực Hòa Lạc, đã khiến 16 người chết, 5 người bị thương, báo chí được lệnh thêu dệt cùng một tiết tấu:
"Trong vụ trực thăng rơi ở Hòa Lạc, người dân đánh giá rất cao tinh thần dũng cảm, sự hy sinh anh dũng của phi công trong khi đối mặt với cái chết vẫn bình tĩnh điều khiển máy bay ra khỏi khu dân cư, tránh được thương vong lớn cho người dân." !
Thử tìm hiểu, phân tích KHOA HỌC xem sao về những thiêu dệt nhằm thần tượng hóa những phi công không đủ khả năng như thế nào!
(1) Các bài báo ghi rõ, Vừa cất cánh vào khu vực huấn luyện thì L39 bị hỏng động cơ và chiếc máy bay rơi cách phi trường khoảng 2km! - Khi mới cất cánh thì máy bị hỏng nên máy bay lao xuống cà sát mặt Quốc lộ 1A trước khi phóng qua đám ruộng thuộc xã Hòa Thành, Đông Hòa, Phú Yên.
(2) Phi cơ L39 có vận tối đa là 872km / giờ và vận tốc tối thiểu để cất cánh là 270km / giờ. Chiếc phi cơ rơi xuống cách phi trường không xa lắm, chỉ có 2km đường chim bay. Chúng ta thử làm bài tính nhẩm thì ở khoảng cách 2km với vận tốc 270km / giờ thì chỉ có hơn 26 giây để suy nghĩ. Còn trường hợp đã lên trên cao thì máy bay L39 buộc phải giữ vận tốc quân bình là 400 km, và nếu là 400km / giờ thì phi công chỉ còn 18 giây trước khi máy bay chạm đất.
(3) Trường hợp khác là chiếc L39 bay thẳng đứng cất cánh thì tối đa không gian cách mặt biển bắt buộc phải dưới 16,000 ft (4.8km) để tránh áp suất, và nếu rơi thẳng đứng xuống theo hình tam giác thì trường hợp này phi công không thể tự điều khiển ra khỏi khi vực dân cư mặc dù có hơn 40 giây trước khi chạm đất.
(*) Tóm lại cho tất cả trường hợp thì khả thi nhất là phi công chỉ có khoảng trên dưới 20 giây trước khi máy bay chạm đất thì thời gian này có đủ để liên lạc không lưu qua lại và lái khỏi khu vực dân cư hay không ???
FB Nguyễn Thùy Trang

Ngán Đến Buồn Nôn!

ảnh: internet



Những thông tin về sự lạm quyền bẩn thỉu của chính quyền địa phương với người dân khiến tôi phát chán. Thủ tướng kêu gọi "lấy lại lòng tin" của người dân. Việc đầu tiên là làm sao hàng ngày người dân chúng tôi không phải nghe những tin như vậy nữa. Không phải bằng cách bịt mồm báo chí mà thực sự phải cải thiện bộ máy mà ông gọi là để "phục vụ" chứ không phải "hưởng thụ".
Để làm được điều ấy, không có cách nào khác là phải thẳng tay trừng trị bọn quan chức, cán bộ tham nhũng hay chèn ép người dân một cách phi pháp. 
Vụ "Bùm Bùm Bùm" vừa qua chẳng phải là một thước đo rõ ràng về sự chán ghét của người dân với chính quyền hay sao? Thay vì nhìn nhận vấn đề một cách hằn học và tiêu cực, hãy học cách nhìn tích cực. Đấy là một phép thử rất tốt để chính quyền hiểu lòng dân và để các vị thấy sự cải tổ là vô cùng cần thiết trước khi quá muộn. 
Đừng nói miệng, hô hào sáo rỗng nữa, người dân chúng tôi đã nghe quá nhiều suốt mấy chục năm rồi. Hệ thống loa phường của các ông đã làm việc cần cù quá mức cần thiết, khiến những người đi làm ca đêm muốn phát điên. Những chương trình trên ti vi, những phát biểu hội nghị đã có quá nhiều những lời hay ý đẹp, đã khiến người dân bội thực rồi.
Hệ thống thiếu cán bộ giỏi bởi nạn mua quan bán chức, cất nhắc nhờ quan hệ. Kẻ có đôi chút khả năng thì cũng bị nhuộm mầu đểu giả bởi hệ thống, đầu óc rồi cũng chỉ nghĩ cách đấu đá giữ ghế thì làm sao có thể tập trung cải thiện phương cách làm việc. Một hệ thống mà một kẻ có tiếng là làm thất thoát mấy nghìn tỉ mà vẫn ung dung quan lộ thì là một hệ thống gì? Thuế nào của dân đủ để nuôi những con mọt khổng lồ như vậy? 
Ở đây tôi muốn nói tới một nỗi buồn chán toàn tập, bao trùm ở mọi cấp độ. Formosa gây ra một thảm hoạ, một tổn thất kinh hoàng đến vậy. Hàng triệu ngư dân khốn đốn, hàng chục nghìn người kinh doanh hải sản, nhà hàng, khách sạn phải bỏ nghề đi kiếm việc khác vậy mà đến giờ này họ đã được hỗ trợ những gì? 
Cả một xã hội be bét ở tất cả các khâu, các ngành. Nếu không quyết liệt trong xử lý sai phạm thì sự be bét ấy có thể sẽ thành một đại nạn của đất nước. Đến lúc ấy, các ông có nghìn mắt nghìn tay cũng không thể làm gì. 
Theo tôi, hệ thống của các ông thiếu những người mạnh mẽ, có lý tưởng đưa dân tộc đi lên. Đã làm quan mà kẻ nào còn lấn bấn tiền bạc thì kẻ ấy là tiểu nhân đáng khinh. Hãy dùng quyền lực của mình để thanh lọc hệ thống, đưa ra những cải tổ táo bạo và thông minh. Hãy xử lý không thương xót những con sâu lớn nhỏ. Làm được thế, các ông sẽ ghi tên vào sử sách, vào lòng dân chúng, còn không thì các ông sẽ chỉ nhận được sự CHÁN GHÉT.


FB Chau Doan

TỈNH GIẤC ĐI THÔI Và ĐẾN LÚC LÀM NGƯỜI RỒI


Vụ 5 công an dùng nhục hình đánh chết người cũng vậy, chúng đổ vấy hết toàn bộ hành vi đánh đập nạn nhân cho một mình thiếu uý trẻ tuổi nhất chịu tội.
Thế mới biết đời nó rất bạc, khi được lợi thì nó đòi chia, nhưng khi gặp nạn nó phủi bỏ không thương tiếc. Mà thường thì chết thằng bị sai khiến chứ không phải thằng chủ mưu, đầu vụ.
Tướng Phạm Quý Ngọ còn chết bất đắc kỳ tử nên tốt nhất là cứ làm đúng theo pháp luật, lẽ phải và tình người, nếu có ai bắt ép làm sai thì nên từ chối và có thể rời bỏ hội, đoàn đó. Đừng ngu dại để làm con tốt, ăn không được ăn, hoặc có thì quá ít, nếu có công trạng thì thằng cấp trên nó chiếm hết, còn nếu xảy chân chịu tội thì thằng cấp dưới gánh cả.
Thôi thì đã đến lúc sống làm người, chết cũng không hổ thẹn, đó mới là đạo lý sống và hành xử ở đời.
FB Lê Luân


Get paid to share your links!