Wednesday, May 11, 2016

TUYÊN BỐ THAM GIA TOẠ KHÁNG VÌ MÔI TRƯỜNG VÀO NGÀY 15/5

Fb Huỳnh Ngọc Chênh.


Dùng đến bạo lực công khai đánh dân như đánh kẻ thù, nhà cầm quyền đã bộc lộ dấu hiệu cùng quẫn.
Hầu hết các cuộc xuống đường ôn hoà văn minh vì mục tiêu chủ quyền biển đảo và môi trường của người Sài Gòn từ năm 2010 đến nay đều bị nhà cầm quyền đáp trả lại bằng bao lực đê tiện. Lần nào cũng có máu của người biểu tình đổ ra. Bộ phận dễ bị tổn thương đến tính mạng của con người cũng là nơi dễ phơi ra bằng chứng tội ác nhất là đầu và vùng mặt, nhưng nhà cầm quyền cũng không hề cấm đám sai nô của mình chừa ra khi hành xử bạo lực.


Lẽ nào người Sài Gòn lại sợ bạo lực để dừng lại việc nói lên tiếng nói của mình về những vấn đề sống còn của đất nước? Không hề. 
Người Sài Gòn sẽ tiếp tục đáp trả lại chủ nghĩa hận thù chuyên chính bằng lòng bao dung nhân hậu của con người dũng cảm và văn minh.
Tôi là người Sài Gòn, là con người thường tình rất sợ đau và sợ chết, nhưng thấy sự bạo hành khốc liệt của nhà cầm quyền đối với người dân nên lòng dấy lên nỗi căm phẫn mà quên sợ.


Tôi muốn nhận những đòn đau ấy thay vì là phụ nữ và trẻ em. Tôi nghĩ rất nhiều người Sài Gòn cũng sẽ làm như vậy.
Ngày hôm qua họ đã đánh vào má trái của phụ nữ và trẻ em, hôm nay chúng ta đưa luôn cả mặt cho họ đánh thêm. Liệu họ có đủ sức nuôi lòng thù hận dài lâu để có thể đánh hết người Sài Gòn?
Tôi, Huỳnh Ngọc Chênh, đang có mặt tại Sài Gòn để sẵn sàng đưa mặt ra cho họ đánh.
Tôi tuyên bố, đúng 15 giờ chiều chủ nhật ngày 15/5, tôi sẽ đến phố đi bộ Nguyễn Huệ, trước UBND TP Sài Gòn, ngồi toạ kháng và đưa mặt cho họ đánh.
Để đến được điểm toạ kháng lúc 15 giờ, tôi sẽ xuất phát từ nhà tôi lúc 14 giờ. Tôi biết nhà cầm quyền sẽ cho an ninh đến canh trước nhà tôi như mọi khi, tôi vẫn cứ đi để cho họ đánh tôi. Nếu họ bắt trái phép tôi về đồn công an, tôi tuyên bố sẽ bất hợp tác và toạ kháng ngay trong đồn công an cho họ đánh. Nếu họ cưỡng bức khiêng tôi ra khỏi đồn, tôi sẽ tiếp tục toạ kháng trước cửa đồn công an và đưa mặt ra cho họ đánh. 
Nếu họ cưỡng bức đưa tôi về nhà, tôi sẽ tìm cách quay lại trước uỷ ban nhân dân TP để toạ kháng và đưa mặt ra cho họ đánh.


CỨ ĐÁNH VÀO MẶT TÔI, NHƯNG TRẢ BIỂN VÀ QUYỀN LÀM NGƯỜI LẠI CHO DÂN

Huỳnh Ngọc Chênh



ÔI!!! HỌC LÀM NGƯỜI

   


    Khi nhìn thấy tiêu đề bài báo " Thủ tướng nhắn nhủ sinh viên:'Trước hết phải học làm người.." trên mạng xã hội facebook mà các facebooker đã chia sẽ từ trang báo mạng VietQ.Vn tôi thiệt mắc cười chịu không nổi đó mà và thể là đành bộc phát thôi. Sự bộc phát dị thường của tôi đã làm anh chị tôi giật mình và họ quay qua hỏi "mày khùng hay gì vậy, tự nhiên cười một mình?". Để chứng minh mình không bị khùng như mọi người nghỉ, tôi chỉ cho họ xem cái tiêu đề bài báo. Thế là họ cũng không nhịn được cười. "ác mà giả thầy tu", chị Tư tôi phán sau khi xem, anh Tư tôi thì văn chương hơn, "tiểu nhân mà dạy đời quân tử", em tôi thì có vẻ chua chát hơn, "đồ giả nhân giả nghĩa". 

     Không biết khi ông thủ tướng mở mồm ra khuyên các em sinh viên "phải học làm người" ông Thủ tướng có uốn lưỡi trước khi nói hay không? Nếu ông Thủ tướng không nhớ câu này thì tôi xin nhắc cho ông nhớ (miễn phí không cần cảm ơn) " Hãy uốn lưỡi bảy lần trước khi nói".

    Tôi cũng không hiểu "học làm người" của ông Thủ tướng muốn nhắn nhủ sinh viên ĐH Hải Phòng ở đây là hoc làm người như thế nào? Học từ đâu, từ cuộc sống, từ gia đình, từ nhà trường, từ xã hội hay chính từ  bộ máy chính quyền thối tha của Đảng cộng sản?

    Có phải ý ông Thủ tướng "học làm người" là đi thi phải biết gian lận copy để được bằng bằng này bằng nọ để giữ được cái ghế hoặc mộng cao hơn là được làm bộ trưởng Bộ Lao Động,Thương Binh và Xã Hội như Ông Đào Ngọc Dung. Tôi nghĩ chắc ông Thủ tướng biết tiểu sử về lính của ông mà đúng không?

    Hay theo ông Thủ tướng "học làm người" là phải biết im lặng, câm như hến trước chủ quyền quốc gia bị xâm lấn, phải biết dùng từ "tàu lạ, máy bay lạ" khi biết chúng nó là của Trung Quốc; là phải biết cúi đầu tay bắt mặt mừng, ôm hôn lấy hôn để kẻ thù xâm lược ngàn đời Trung Cộng nhằm kiếm chút tư lợi cho Đảng cầm quyền cũng như bản thân đẩy cả dân tộc vào chỗ suy vong;  là phải biết cách giả dạng từ an ninh thành côn đồ ném mắm tôm vào những người ủng hộ các ứng viên tự do Đại biểu quốc hội, vào phụ nữ và trẻ em; biết cách nói láo, biế́t cách tuyên truyền mị dân "có nói không, không nói có" điển hình như vụ Đài truyền hình Việt Nam VTV đã vu khống cho Nhà báo tự do Trương Minh Tam kích động người dân biểu tình ngày 01 tháng 5 năm 2016 vừa qua; hơn nữa là biết cách đánh đập thật tàn nhẫn những người có chính kiến trái ngược với Đảng lãnh đạo là ĐCS kể cả phụ nữ và trẻ em như trong cuộc biểu tình hôm 8 tháng 5 2016 vừa qua. Trong đó phải đặc biệt kể đến là tên an ninh khát máu Phạm Hữu Đức kẹp cổ một thanh niên biểu tình như thể anh này vừa mới giết cả dòng họ anh ta vậy và hai mẹ con cô Hoàng Mỹ Uyên cũng bị đám an ninh đánh như kẻ thù vậy...

    Hoặc ý ông thủ tướng muốn là sinh viên "học làm người" như chính gương ông thủ tướng đã và đang làm một cách đầy hiệu quả cũng như người tiền nhiệm của ông Nguyễn Tấn Dũng cùng các Đồng chí của ông như Trần Văn Truyền,..là vơ vét nhiều nhất có thể tài sản của đất nước để bỏ túi riêng đem ra nước ngoài, mua nhà, mua biệt thự cùng với những phương tiện đắt tiền khác để mặc cho người dân đen chúng tôi sống không được chết cũng không xong.

    Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại cũng không nên trách ông được. Có lẽ ông cũng chỉ muốn tốt cho các em sinh viên mà ông chưa kip uốn lưỡi hoặc có uốn mà chưa đủ bảy lần trước khi khuyên các em. Hy vọng ý ông không giống ý tôi để có một đất nước Việt Nam tươi sáng và phồn vinh hơn. Viết xong bài chưa hết nhịn được cười. Xin lỗi phụt cái hahaha.

TL.

Tuesday, May 10, 2016

LUẬT SƯ LÊ CÔNG ĐỊNH "BIỆN HỘ" CHO NGUYỄN PHÚ TRỌNG






Luật sư Lê Công Định

Bất chấp lời biện hộ gần đây của tôi về thái độ của ông Tổng bí thư. Nguyễn Phú Trọng trong vụ cá chết ở miền Trung, dư luận xã hội vẫn yêu cầu ông từ chức vì vô trách nhiệm, dưới danh nghĩa “mệnh lệnh của toàn dân”. Do đó, tuy chưa được đền đáp công lao hậu hĩ, tôi lại ra tay nghĩa hiệp biện hộ cho cụ Tổng.


-Thứ nhất, cụ Tổng là Tổng bí thư của đảng cộng sản, chứ có phải của nước Việt Nam đâu mà dân kêu cụ từ chức? Đảng viên của cụ không đuổi cụ về quê nuôi cá thì thôi chứ ai có quyền đó mà đòi này đòi nọ?


-Thứ hai, chức vụ của cụ Tổng không được hiến pháp quy định, chỉ là do một nhóm vài triệu người đặt ra và bầu chơi trong đảng của họ, chứ thật ra không có giá trị gì đối với quốc dân, bởi dân có ai bầu cụ vào vị trí đó đâu? Thế chẳng lẽ bây giờ một đám người đứng ra lập băng đảng lấy chuyện diệt ruồi làm công trạng và phong tay thủ lĩnh làm Tổng bí thư, thì toàn dân phải công nhận chức vụ nhảm nhí đó chăng? Chả có một căn cứ pháp lý nào ra hồn cả! Đã không có giá trị pháp lý đối với quốc dân, thì quốc dân buộc cụ từ chức làm chi?


-Thứ ba, cái gọi là “mệnh lệnh của toàn dân” nghe có vẻ cưỡng từ đoạt lý lắm, bởi có cuộc trưng cầu dân ý nào được tổ chức đâu mà nói đó là mệnh lệnh của toàn dân? Đừng bắt chước đảng của cụ Tổng, chuyện gì cũng hô lên rằng đó là ý nguyện của nhân dân, mà thật ra có nhân dân nào được lắng nghe đâu? Định đuổi cụ đi bằng chiêu bài xưa như quả đất của đảng cụ, gọi nôm na là “lấy gậy ông đập lưng ông”, không có dễ vậy đâu nhé!


-Thứ tư, nếu muốn kêu gọi từ chức vì vô trách nhiệm, thì tốt hơn nên kêu gọi cả cái đảng cộng sản của cụ Tổng từ chức luôn, vì chính họ mớiphải chịu trách nhiệm đối với tất cả mọi sự tệ hại của đất nước này từ hàng chục năm nay, chứ đâu chỉ có chuyện cá chết. Có ai dám xuống đường kêu gọi như vậy không? Cụ Tổng chỉ là một phần tử trong cái tổ chức bất lực và thất bại vĩ đại về mọi vấn đề quốc kế dân sinh ấy thôi, đừng đổ hết tội lỗi lên đầu cụ.


-Thứ năm, về phương diện pháp lý, không thể buộc một người đầu óc lú lẫn như cụ chịu trách nhiệm về hành vi của mình, luật pháp gọi đó là “người mất năng lực hành vi”. Nếu không quá lú lẫn chắc hẳn cụ Tổng đã không ra Hà Tĩnh chơi, đến thăm Formosa lúc cá chết cả đống, mà nét mặt cứ tươi cười như cậu bé hồn nhiên vừa tung tăng đi dạo, vừa được dụ ăn kẹo. Gương mặt ấy thường chỉ thấy ở những người đang chữa bệnh tâm thần, đáng thương hơn đáng trách. Vì những lẽ trên, xét thấy cụ Tổng cứ tiếp tục yên vị, chờ đến ngày đảng của cụ và cụ được toàn dân tiễn đi luôn một thể. Mà chắc ngày đó không còn xa lắm đâu, đừng nóng vội!

Lê Công Định

Get paid to share your links!