Friday, March 3, 2017

*** Ặc ặc, đời sống của tù nhân Mã Lai còn cao hơn nhiều lần đời sống của người dân Việt Nam!

Nhà tù Mã Lai cho tù nhân được học chữ, học đạo đức, học nghề. Có phòng vi tính, phòng chơi nhạc, lò làm bánh, còn có cả 1 tiệm thẩm mỹ làm đẹp!!
So ra chất lượng đời sống của tù nhân Mã Lai còn cao hơn nhiều lần đời sống của người dân nghèo VN, nhất là ở các vùng quê.
Đảng ơi! Nhà nước ơi! Sao mà thiên đàng XHCN còn tệ hơn nhà tù của nước người ta nữa vậy?? Sao kỳ dzậy ?
Ngoc Nhi Nguyen

Thursday, March 2, 2017

Nỗi đau không của riêng ai.

Các anh chị nghĩ gì khi nhìn tấm hình Đoàn Thị Hương - một công dân Việt Nam trong một phiên toà ở Malaysia và đang đối diện với án tử.
Bơ vơ ư?
Cô độc ư?
Siti Aisyah, đồng phạm của Đoàn Thị Hương có tới 5 luật sư bào chữa. Vì sao ư? Vì Siti Aisyah là công dân Indonesia. Đại sứ quán Indonesia nói rằng, "tất cả người dân Indonesia sẽ luôn ở bên cô ấy, và để tôn trọng luật pháp địa phương (Malaysia) 5 luật sư đã được chỉ định để đại diện cho cô ấy".
Các anh chị đừng hỏi Đại sứ quán Việt Nam đã ở đâu mà không chỉ định nổi một luật sư cho Đoàn Thị Hương, để toà án Malaysia phải chỉ định. Đừng hỏi nữa, bởi một lẽ đơn giản rằng Hương không mang quốc tịch Indonesia!
Bắc Triều Tiên, dù có là một thứ quái thai trong lịch sử phát triển của nhân loại, thì vẫn là một nước xã hội chủ nghĩa!
Các anh chị than vãn rằng Hương cô độc nơi đất khách quê người ư? Có gì đâu nếu nghĩ đến những người lính Việt đã chết nơi biên giới tháng 2 năm xưa. Những thân phận ngã xuống vì giữ gìn giang sơn xã tắc, vì giữ từng tấc đất cho dân tộc này, cuối cùng cũng chỉ còn vài dòng trong sách sử. Vì sao ư? Xin đừng hỏi nữa khi kẻ xâm lược là người xã hội chủ nghĩa anh em.
Đất nước này, người ta quen nhận vơ vào những giáo sư toán học người Việt, những Bộ trưởng gốc Việt... Dù những thành quả ấy không phải nền giáo dục của mình tạo ra.
Còn lại thì sao? Hãy nhìn Đoàn Thị Hương, xin đừng hỏi nữa.
Than vãn làm gì? Buồn tủi làm gì? Bởi sinh ra trên đất nước này, mọi công dân đều đã phải gánh nợ rồi. Hãy lo mà trả nợ quốc gia, đừng đỏi hỏi quốc gia phải làm gì cho mình. Quốc gia rất bận.
Bạch Hoàn

Hài Nhà Sản: "Em à!Ta chuyển nghề thôi, nghề này rất độc quyền nhé!"


Em à!
- Gì?
- Ta chuyển nghề thôi, nghề này rất độc quyền nhé !
- Nghề gì mà độc quyền?
- Bán mắm ruốc!
- Hứ! Mắm ruốc thì thiếu gì người bán mà độc quyền?
- Đó là ngày xưa chứ bây giờ ruốc đâu có đẻ nữa mà nhiều người bán?
- Ruốc không đẻ nữa thì ở đâu ông có mà bán?
- Chẹp, là thế này nè: theo các chiên da đánh giá là năm nay ruốc tâp trung kéo về biển Đà Nẵng sinh sản. Bằng chứng họ đưa ra là cả 3 ngàn km bờ biển VN đều xanh lè, chỉ có vài km bờ biển Đà Nẵng có màu đỏ. Các chiên da nhận định ruốc tập trung sinh sản tại đây nên nước biển mới đỏ như thế!
- Nước biển đỏ từ Hà Tĩnh đến Đà Nẵng tính ra cả 300 km chứ vài km biển ĐN là sao?
- Không! Cái màu đỏ ở Hà Tĩnh là do chất hữu cơ con người thải ra. Cái màu đỏ ở Lăng Cô (Huế) là do tảo nở hoa. Còn cái màu đỏ ở Đà Nẵng mới đích thị là trứng ruốc!
- Ai nói với ông đó là trứng ruốc?
- Thì ông Lê Quang Nam, giám đốc sở môi trường Đà Nẵng nói chứ ai.
- Ruốc của thằng cha đó thì chó nó cũng không thèm ăn, mà ông đòi bán cho ai?
- Hử, sao bà nói lạ rứa? 
- Lạ, lạ cái chi! Ông thấy đó, con Tôm, con Tép, Ruốc... Khi nó sống thì nó màu xanh hoặc xanh đen. Chỉ khi nào nó chết mới qua màu đỏ. Trứng ruốc thằng đó đã chuyển màu đỏ có nghĩa là trứng nó ung rồi thì làm sao nở được nữa?
- Làm sao bà dám khẳng định trứng ruốc màu xanh? Có khi trứng khác con thì sao?
- Chỉ có loại người lưu manh mới nói càn, nói đại, nói lấy được, nói bố láo..... Còn tôi, tôi khẳng định: TRỨNG RUỐC CÓ MÀU XANH. Không tin ông tra wikipedia thử xem !
Ngô Trường An

Get paid to share your links!