Tuesday, November 15, 2016

Cộng Sản Ngày Càng Khốn Nạn

SOS
Ngày 10/11/ 2016 Bạn Võ Hướng bán trái cây ở chợ DăkBuk sinh 1985 thôn 3, xã Dăk Buk, Tuy Đức, Đắc Nông bi công an Tuy Đức bắt nhầm và sau đó bị ép cung tra tấn dã man đến liệt nữa thân bên phải.

Sau đó chúng đưa Võ Hướng lên bệnh viện Đắc Nông và cấm ko cho liên lạc với người thân. Sau đó người nhà biết tin thì mới đưa Võ Hướng từ Đắc Nông len bệnh viện chở rẫy. Khi người nhà đưa Võ Hướng len chợ rẫy thì chúng cho hai tên cong an thường phục đi theo để canh ko cho lộ Thoòng tin ra ngoài
Được biết tên cong an viết giấy mời là Sỹ và tên tra tấn ép cung là Quãng
Hiện có hai tên công an đang canh giữ để ém nhẽm thông tin báo chí ngay tại bệnh viện chợ rẫy. Nơi Võ Hướng nằm Đang nằm ở khoa nội thần kinh. Phòng 1 tầng 9 benh vien chợ rẫy. Ai vào đây thăm Võ Hướng thì bị cấm chụp hình quay phim
Kính nhờ cộng đồng mạng chia sẽ mạnh thông tin này để đưa mấy tên cong an này ra ánh sáng và đòi lại cong bằng cho a Võ Hướng. Xin cảm ơn quý vi!
Video: Van Hoàng
https://www.youtube.com/watch?v=A1FG0gZGnnQ
Thằng Quỷ Thánh Thiện

THƯ XIN MẤT DẠY


– Cô đi đâu về mà tóc đầy…bia?
– Đi tiếp khách!
– Khách là thằng nào?
– Chồng ạ! Anh bình tĩnh, sao cứ xồn xồn như loz phải lá han thế nhỉ? Khách có thể là quan chức, lãnh đạo, cũng có thể là bạn bè, thân bằng cố hữu đồng chí Trưởng Phòng Giáo dục – Đào tạo thị xã.
– Đồ mất dạy!

– Chồng nói chính xác! Vợ cũng đang muốn được mất dạy đây! Chứ sáng cho các cháu ăn hồ, ị bô; chiều bóc ghẹ đút mồm thủ trưởng, vợ thấy nhục lắm rồi!
Trên đây là đoạn hội thoại tối nay của vợ chồng tôi, khi tôi (một thằng chồng nhục nhã và đau khổ) bắt gặp vợ mình (một giáo viên mầm non yêu nghề và nhiệt huyết) say mèm, đi ra từ quán Karaoke.
Kính gửi lãnh đạo Sở Giáo dục – Đào tạo tỉnh Hà Tĩnh.
Thưa lãnh đạo Sở! Nếu vẫn chưa hiểu chuyện gì thì mời lãnh đạo đọc báo Người đưa tin, bài ra gần nhất, nói về chuyện đồng chí Lê Bá Thiềm, Trưởng phòng GD – ĐT thị xã Hồng Lĩnh “điều động” các cô giáo mầm non và tiểu học trẻ khỏe đi “tiếp khách” trong các sự kiện cực kỳ quan trọng. Khi về, thưa lãnh đạo Sở, vợ tôi thở ra mùi hồng xiêm, suýt gọi Huệ mấy lần; áo quần có phần rất khiếm nhã.
Vì vậy, hôm nay, tôi (với tư cách một ông chồng đau khổ và nhục nhã) viết thư này đề xuất lãnh đạo Sở mấy việc sau đây.
1. Lập đề án, tiến tới xây dựng trường đại học quy mô nhất cả nước, đó là Đại học Chăm quan. Trong đó chúng ta đào tạo cho các nữ sinh nhiều kỹ năng iu việt, như kỹ năng bóc ghẹ, kỹ năng mở bia, kỹ năng phòng tránh sàm sỡ và kỹ năng uống rượu.
2. Nếu điều kiện cho phép, tạm thời đề nghị Sở cấp kinh phí cho Phòng GD – ĐT thị xã Hồng Lĩnh tuyển các em bia ôm chuyên nghiệp để lãnh đạo Phòng trưng dụng khi có khách. Nguồn thì chúng ta có thể điều động các em ở Trần Duy Hưng, Nguyễn Khang (HN), biển Quất Lâm (Nam Định), hoặc sử dụng nhân lực địa phương sẵn có tại bãi tắm Xuân Thành (Hà Tĩnh).
Trên đây là tâm thư viết trong lúc tâm thần bấn loạn sau khi nghe đồng chí Thiềm, Trưởng Phòng GD – ĐT thị xã Hồng Lĩnh phát biểu trên báo: “Chuyện đi tiếp khách là hoàn toàn trong sáng. Tuy nhiên, trong các bữa tiệc, rượu vô thì lời ra; ai đó có một hành động không đẹp thì cũng là chuyện bình thường trong cuộc sống”.
Tôi vốn dốt văn, nên không hiểu “hành động không đẹp” của các đồng chí trong tiệc rượu là gì. Nó có bao gồm các hành động như thuật ngữ hay gọi, ví dụ ngũ hổ vồ xôi, hay thiên lôi bắt bướm không?
Nếu có, tôi tha thiết lãnh đạo Sở cho phép vợ tôi (một giáo viên mầm non trẻ khỏe và yêu nghề), được phép Mất dạy ngay lập tức.
Kính thư, người chồng đau khổ xứ Hồng Lĩnh.
 Song Ha

Chuyện bây giờ mới kể

ảnh chỉ mang tính minh hoạ

Trước đây, tui làm lể tân khách sạn , chuyện nhận khách ở và đi là nhiệm vụ của lể tân. 
Một buổi sáng , có một anh trung niên nhìn ra dáng công chức tới đặt phòng cho bạn gái, thoả thuận giá phòng xong anh ta tự giới thiệu mình là hiệu trưởng của 1 trường cấp 2 tại Nhatrang, tui vốn ko tò mò và cũng ko quan tâm nên ậm ừ cho qua chuyện , đến chiều anh ta đón cô bạn gái từ ga chở đến khách sạn, nhìn phong cách và mùi nước hoa tui chắc chắn 100% cô bé này làm cave. Nhưng đó là chuyện của họ, tui cũng ko quan tâm .
Có điều, cứ đến 6g là anh chàng hiệu trưởng kia lại quay về mái nhà xưa của mình, bỏ lại cô bé một mình tại khách sạn .
Sáng tui nhận ca , thằng ku lể tân tối bàn giao lại , nó nói :
- Cô Lai , p 102 buổi tối có thêm một thằng trẻ tuổi vô ngủ cùng với con bé, khi nào trả phòng nhớ tính thêm phụ thu .
- Ở ks tui làm đặc biệt ở điểm này , tính giá đầu người chứ ko tính theo giá phòng ( ví dụ : phòng 1 người giá 200k, nhug ở 2 người phụ thu thêm 50k. Tc là 250k )
- Tui chỉ nghỉ thầm trong bụng, thằng cha hiệu trưởng này bị con bé cắm sừng
- Đến lúc tính tiền phòng , anh chàng hiệu trưởng nói :
- E tính tiền phòng hộ anh , tối nay con bé về lại Sg rồi
- Tổng cộng 3 đêm, tui tính 750k
- A chàng trợn mắt
- Ủa sao nói phòng 1 người giá 200k mà em
- Tui nói:
- Con bé ko ở 1 mình , khi anh về là có một thằng thanh niên lên ở qua đêm với nó
- Mặt a chàng hiệu trưởng tái ngắt , mặt cắt ko có máu , lắp bắp :
- - Chờ anh một chút . Vừa nói a ta sãi 3 bước đã tới chân cầu thang máy
- 10 ph sau anh ta phóng thang bộ xuống, tay rút ví ra trả tiền , miệng nghiến răng trèo trẹo :
- - Con đỉ, anh gọi nó từ Sg ra để cúng cho sếp của anh
- Tui nhìn a ta nữa con mắt :
- - Thầy nào, tớ nấy. À anh ơi cho tui hỏi a là hiệu trưởng trường nào vậy
- Lão tái mặt, quay đít rồ xe đi mất dạng
- Đó là lý do tại sao ngành giáo dục ngày càng xuống cấp, nhân cách và đạo đức của một người thầy ko có thì lấy đâu ra tư cách để dạy học trò . Ông bà ta nói không sai, " xã hội nào con người đó "
- Chuyện có thật 100%
( Cách đây 3 năm, tui còn xài điện thoại cùi bắp và chưa biết facebook là gì. Nếu ở thời điểm này là chết với bà rồi , he he )

Nguyễn Thị Thái Lai

Get paid to share your links!