Monday, October 24, 2016

TỰ DO CHO blogger MẸ NẤM

Vụ bắt giam blogger Mẹ Nấm (Nguyễn Ngọc Như Quỳnh) đã và đang được sự quan tâm và lên tiếng của cộng đồng trong nước và các tổ chức nhân quyền quốc tế, chính phủ nhiều cường quốc tôn trọng nhân quyền, EU, Liên Hiệp Quốc... Để gia tăng nỗ lực tranh đấu cho Blogger Mẹ Nấm, rất cần thêm sự hỗ trợ mạnh mẽ của người Việt Nam . Xin gửi đến quý vị bản tuyên bố này để cùng ký tên. Nếu đồng ý, xin gửi về hộp thư email: Freemenam2016@gmail.com với các nội dung:
- Họ tên (tên hiệu, bút danh – nếu có)
- Nghề nghiệp (chức vụ, học hàm, học vị, cương vị xã hội - nếu có)
- Địa chỉ cư trú.
- Bản chụp chữ ký (với các nội dung trên và ghi chú TỰ DO CHO blogger MẸ NẤM - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh)

Trân trọng cảm ơn quý vị!

Nguyễn Văn Hải (Điếu Cày)

THỜI ĐẠI TÔI ĐANG SỐNG

NGUYỄN THỊ THANH YẾN- Tác giả bài thơ

Thời đại tôi đang sống
Trẻ con học chữ cái không bắt đầu bằng chữ a
Tiếng gọi đầu tiên không phải là bà
và trên vai đã chất chồng khoản nợ

Thời đại tôi đang sống
Cứ mở mắt là thấy mình khó ở
Tháng tư vấn vương hoa sữa
Đông sang vẫn nóng như hè

Trẻ con không đón hè bằng những tiếng ve
mà bằng iphon, ipad
Thức ăn ngập tràn các market
Nhưng nuốt vào mồm là ngập hoá chất dư thừa


Thời đại bây giờ ai cũng như lừa
Chỉ biết phận mình, thản nhiên bịt tai còn mặc đâu thiên hạ
Vào trang các hót gơn hót boi like còm tung lả tả
Chuyện xã hội đau nhưng nhức lại im lìm

Thời đại bây giờ con người sống thiếu hẳn trái tim
Mượn gió bẻ măng, gắp lửa bỏ tay người đâu ra mà nhiều thế
Thượng tầng nát bươm hạ tầng lẽ nào không thể
Ngỡ các đấng nam nhi đang mặc váy thay quần

Xã hội bây giờ người chế tạo máy bay lại là nông dân
Ông tiến sĩ cất bằng đi nuôi lợn
Người hiền lành luôn thua người bặm trợn
Chân thực ngủ vùi cho xảo trá lên ngôi

Thời đại bây giờ thủ khoa là con hộ đói mà thôi
Nhưng tuổi trẻ tài cao đương nhiên là con sếp
Bài thơ thần ngàn đời bất diệt
Bỗng đâu tan vì cái mới lên ngồi

Thời đại bây giờ thiên hạ um xùm vì mất một con ruồi
Con voi lọt qua lỗ kim thì thản nhiên công nhận
Lấy hoạt động từ thiện nuôi thân còn mang lòng thù hận
Rắp tâm gieo tiếng ác cho người

Thời đại gì mà thương cái thân tôi
Bao chuyện trái ngang cứ vờ như không biết
Tai vẫn tinh mà như bị điếc
Miễn sao không vơi cơm vơi gạo nhà mình

Có những lúc trách mình rồi lại tự phân minh
Phận mình đàn bà biêt sinh con nuôi con là đủ
Những thứ lớn lao mang tầm vũ trụ
Xin nhường cho cánh đàn ông...

Đã thế rồi mà nhiều khi vẫn thấy lông bông
Ngơ ngác trước “Bụi Chương Mỹ, đĩ Đồ Sơn”
có khả năng trở nên thành ngữ
Niềm tin lung lay trước một xã hội hèn, mình cũng hèn đủ thứ
Dạy con thế nào đây trước bộn bề sóng gió cuộc đời

Tự thấy mình như kẻ dở hơi
Dẫu không còn trẻ vẫn muốn sinh thêm đứa nữa
Lại lo lúc ra đời trán con in dòng chữ
“Nợ ngân sách" mẹ ơi!!!

NGUYỄN THỊ THANH YẾN

Thế là bướm vàng Kim Ngân phải ra trận...


Trận lũ lịch sử kiêm xả lũ vô tội vạ của thủy điện khiến cho dân miền Trung lao đao. Người chết, kẻ bị lũ nhà tan cửa nát. Rồi bọn dân rửng mỡ khắp nơi nơi gào thét cứu trợ miền Trung. Thiên hạ lại còn bấn loạn với ngôi sao đang lên MC Phan Anh đang đi về vùng lũ với tiền cứu trợ ngập mặt.
Không thể ngồi yên các đỉnh cao trí tuệ ngồi họp bàn. Phải có người nào trong tứ trụ ta thân chinh đi vào vùng nước lũ để chụp hình quay phim làm dáng chứ. Không lẽ cả bốn ngồi tọa sơn quan coi nước lũ...
Bác Cả Trọng tư lệnh đội quân tiên phong thì cũng giống như mọi thời kỳ khó khăn nhất, phải ở lại giữ thành và bảo toàn đội quân tiên phong. Ngộ nhỡ bọn Việt Tân công thành thì cũng phải có người hy sinh vì mất thành chứ.
Bác hói Phúc thì thông báo không rảnh. Với lại bác cũng có nhắn tin ủng hộ dân nghèo đến đau cả tay rồi mà. Bác Quang chủ tịch thì cũng bận nhưng bác báo cáo là sẽ cho bà xã đi thế cho bác. Nếu chị vợ chủ tịch không đi được thì sẽ có em vợ, cháu vợ, họ hàng hang hốc bên vợ đi thay thế...
Thế là còn lại chị Kim Ngân chạy trời không khỏi nắng, số hẩm hiu phải lên đường ra miền Trung lũ lụt. Mịa nó chứ. Trong khi ba anh đàn ông đàn ang ngồi gác cu ở Ba Đình thì chị Ngân lại phải thân gái dặm trường, vác bướm vàng ra trận. Nhưng là Chủ tịch Quốc Hội nên cũng phải có điều kiện thì chị mới tả xung hữu đột thay các anh nhé.
Vùng chị Ngân đến phải hết lũ quét rồi, cũng không còn bọn thủy điện dở hơi xả lũ ẩu nữa. Nhưng khô cạn, không có chút nước nào thì cũng không được. Phải có chút nước mới ăn tiền vùng nước lũ. Nước phải ngập quá bàn chân, bụng chân nhưng không được cao quá. Tuyệt đối không được ngập tới và làm ướt bướm vàng. "Nhất trí ! Và không được ướt cả Trym nữa" Cả bọn lâu la đi theo chị Ngân đồng thanh hô như rứa.
Thế là trống giong cờ mở, các lãnh đạo địa phương thân chinh nghênh tiếp một trong Tứ Trụ Triều Đình hành phương Trung. Chị Ngân mặc bộ đồ đen, nón cối đổ bộ vào vùng lũ lụt đã qua như bộ đội về làng. Bọn quan viên địa phương, bụng phệ đầu hói ùa ra đông đảo, sẵn sàng bồng, bế, cõng Chủ tịch Ngân qua vùng nước lụt. Nhưng chị Ngân không cần vì làm gì còn nước lụt nữa mà lo. Các nhà máy không còn xả lũ nữa, nước lụt mấy hôm trước đã cạn rồi...
Nhưng cũng còn vài chỗ nước đọng lại do bò và người đái mà thành. Thế cũng là địa điểm tốt để trình diễn rồi. Và thế là chị Ngân tha hồ tung tăng uốn éo trên vũng nước đó mà không còn gì để sợ nữa nhân ngày Phụ Nữ Việt Nam...
MTA

Get paid to share your links!