Wednesday, September 7, 2016

LÚC TRẺ - BẦY GIỜ

nguồn ảnh : internet
1- Lúc trẻ, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn.
2- Lúc trẻ, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười.
3- Lúc trẻ, tưởng đông bạn là điều dễ dàng, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình.
4- Lúc trẻ, tưởng yêu là tất cả, là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay.
5- Lúc trẻ, tưởng đóng đinh thì đóng đinh, không thích thì là có thể nhổ, bây giờ cảm nhận được đinh có thể nhổ nhưng vết sâu vẫn còn.
6- Lúc trẻ, tưởng yêu một người thì dễ, quên một người mới khó. Giờ thấy mình quên đi nhiều người cũng dễ dàng, nhưng để yêu, mới khó làm sao.
7- Lúc trẻ, tưởng chỉ có kẹo là ngọt, giờ lớn lên còn biết có những thứ còn ngọt ngào hơn cả kẹo.
8- Lúc trẻ, rất sợ phải chết, nhưng bây giờ khi tôi lớn lên mới biết sự lãng quên còn đáng sợ hơn cái chết rất nhiều.
9- Lúc trẻ, tưởng tượng rất nhiếu, và giờ đây khi lớn lên mới nhận ra chuyện cổ tích không bao giờ có thật.
10- Lúc trẻ, mong mình lớn, giờ đây lớn rồi sao mong mình bé lại quá chừng.
11- Lúc trẻ, tưởng sự sống và cái chết ở cách xa nhau lắm,giờ mới biết nó chỉ cách nhau một lằn chỉ mong manh.
12-Lúc trẻ, tưởng rằng trung thực là điều tốt, giờ mới biết sống trung thực với mình thôi cũng là điều khó biết bao.
13- Lúc trẻ, tưởng rằng những gì đến rồi sẽ đi, giờ mới biết niềm vui đến thi qua mau,còn nỗi buồn đến thì cứ ở bên ta mãi.
14- Lúc trẻ, cứ tưởng rằng sau tình yêu sẽ là hôn nhân, giờ mới biết có những cuộc hôn nhân không cần tình yêu.
15- Lúc trẻ, cứ nghĩ: “Tiền bạc, Tình yêu rồi mới đến Sức khỏe”, về già mới khám phá sự đảo ngược: “Sức khỏe,Tình yêu, Tiền bạc”.
16- Lúc trẻ, tưởng hạnh phúc là điều gì đó xa xôi lắm,giờ mới biết hạnh phúc chỉ đơn giản là những thứ bình dị xung quanh ta, có chăng là mình đã không nhận thấy.
17- Lúc trẻ, tưởng nói quên là có thể quên được, giờ mới biết có những chuyện càng muốn quên thì nó lại càng ở mãi trong lòng.
18- Lúc trẻ, cứ mơ ước lớn lên sẽ trở thành người này người kia. Về già mới biết: “được trở thành chính mình mới là hạnh phúc nhất”.

Sưu Tầm

NÓNG: Phạm nhân Dương Chí Dũng nguyên Chủ tịch Vinalines chết đột ngột trong trại giam

Một nguồn tin khả tín từ Hải phòng cho TTHN biết, phạm nhân Dương Chí Dũng nguyên Cục trưởng Cục hàng hải Việt Nam, nguyên Chủ tịch Vinalines, đã bị chết bất thường trong trại giam ở tỉnh Quảng Trị.

Trong phiên xử sơ thẩm ngày 16/12/2013 ông Dương Chí Dũng đã bị tuyên án tử hình về tội tham ô, 28 năm tù về tội cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng. Vụ xử này được báo chí quốc tế nhiều hãng thông tấn, báo chí lớn của nước ngoài đều đưa tin và nhận định bản án tử hình dành cho ông này là một nỗ lực của Việt Nam trong cuộc chiến chống tham nhũng

Nguồn tin cũng cho biết thêm, sáng ngày 4/9/2016 thi hài của Dương Chí Dũng đã được hỏa thiêu và mang tro về Hải Phòng để mai táng.

Tin đồn trên mạng xã hội đang loan truyền cho rằng, sau khi Dương Chí Dũng bị bắt, đã được ông Nguyễn Bá Thanh - Nguyên trưởng Ban Nội Chính Trung ương vào trại giam gặp và hứa hẹn nhiều điều. Trong đó có việc hứa sẽ xem xét giảm nhẹ tội với điều kiện thành thật khai báo đã đưa tiền cho ai - (tay chân cựu TTg Nguyễn Tấn Dũng), bao nhiêu, ở đâu? Với lời đảm bảo của cựu Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang - người khi đó có quyền ký lệnh ân xá, là sẽ tha tội chết.

Sau đó Dương Chí Dũng đã khai rằng chính Thượng tướng Phạm Quý Ngọ, Thứ trưởng Bộ Công an, Trưởng ban chuyên án điều tra các sai phạm tại Vinalines (tức đang điều tra các sai phạm của Dương Chí Dũng), là người đã gọi điện thoại báo tin về việc bắt giữ, và khuyên bỏ trốn.

Theo BBC tiếng Việt trong bài báo "Dương Chí Dũng và những triệu đô la", đăng ngày 24/4/2014 đã cho biết: "Theo ông Dũng, người đưa tiền của bà Lan cho ông tên là Tiệp. Các nguồn tin nói đây là ám chỉ Thiếu tướng Trần Quang Tiệp, Trợ lý Bộ trưởng Công an Trần Đại Quang". Theo bài đăng trên BBC thì các vụ hối lộ có liên quan đến cố Thượng tướng Phạm Quý Ngọ, Thứ trưởng Bộ Công an, bị khai nhận nửa triệu USD để chạy án vụ Vinalines, và chia cho đại tướng Trần Đại Quang, khi đó là Bộ trưởng Bộ Công an, và hai sĩ quan công an của Cục C48, nhận 30.000 USD.

Cũng theo lời Dương Chí Dũng trước tòa khai rằng, "Anh Tiệp có nói là "Anh yên tâm đi, tôi đã gặp và báo cáo với anh Trần Đại Quang - Bộ trưởng Bộ Công an, để anh Quang có ý kiến với anh Ngọ. Và anh Quang sẽ điện cho anh, để anh Ngọ không can thiệp hay gây khó cho doanh nghiệp nữa.""

Trong quá trình điều tra, Dương Chí Dũng có khai người đưa tiền của bà Lan cho ông tên là Tiệp. Song Cơ quan An ninh điều tra Bộ Công an đã xác minh, làm rõ và xác định một người tên là Tiệc, không như Dương Chí Dũng khai. Đó là ông Ngô Xuân Tiệc, sinh năm 1961, thường trú tại 277 Phạm Văn Hải, quận Tân Bình, Thành phố Hồ Chí Minh, là Chủ tịch, Tổng Giám đốc Công ty cổ phần đầu tư phát triển Tâm Sinh Nghĩa. Cơ quan An ninh điều tra Bộ Công an nói rằng họ đã làm việc với ông Ngô Xuân Tiệc và ông Ngô Xuân Tiệc đã viết bản tường trình cam đoan, khẳng định hoàn toàn không có sự việc như Dương Chí Dũng khai.

Tuy vậy, sau đó ít lâu, Nguyên trưởng Ban Nội Chính Trung ương, ông Nguyễn Bá Thanh cũng tử nạn vì nghi bị ám sát bằng chất phóng xạ và Thượng tướng Phạm Quý Ngọ, Thứ trưởng Bộ Công an đột ngột từ trần.

Đến nay, khi cựu Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang nghỉ hưu, và người người có quyền ký lệnh ân xá lúc này là "nghi can" cộm cán của vụ án là Chủ tịch Nước Trần Đại Quang, thì số phận của Dương Chí Dũng đã được định đoạt theo như dự tính và cũng là cái chết rất "đúng quy trình".

Xin nhắc lại, đây là nguồn tin chưa kiểm chứng, bạn đọc cần xem xét trước khi loan truyền. Và TTHN sẽ cập nhật các tin tức và hình ảnh về tang lễ của ông Dương Chí Dũng tới bạn đọc.

theo (TTHN)/Vietnam American News


SINH VIÊN HỒNG KÔNG - NHỮNG KẺ NGU DỐT



Các bạn sinh viên trẻ của Hồng Kông quả thực rất ngu si. Tại sao không lo học hành lại đi biểu tình và làm chính trị làm gì? Những việc ấy đã có đảng và nhà nước lo. Thật sự rất phí cơm bố mẹ và công lao thày cô giáo dạy dỗ nên đã không thành người mà trở thành những kẻ phản động.
Tại sao chúng lại phản đối chính quyền? Tại sao lại đi biểu tình với hàng trăm ngàn sinh viên, mà còn lôi kéo được cả những giảng viên, giáo sư hàng đầu tham gia cuộc biểu tình với tên gọi "Phong trào Dù vàng"?
Tại sao một đất nước phát triển như vậy, văn minh như vậy, ổn định như vậy, dân trí cao như vậy, mà bọn trẻ này lại hành động phá hoại khối đại đoàn kết dân tộc? Tại sao chúng không nghe lời bố mẹ và thày cô giáo, không tuân phục chính quyền hiện tại? Mà làm sao chúng lại có thể khiến chính quyền với uy quyền mạnh mẽ như thế, có sự áp đặt và chi phối của chính quyền Trung Quốc, phải thương lượng và san sẻ quyền lực chính trị nhà nước cho bọn trẻ này? Chúng đã được bầu cử vào Hội đồng Lập pháp quốc gia Hồng Kông với 05 ghế trong số 06 tiêu chuẩn uỷ viên được nhân dân bầu trực tiếp.
Giới trẻ của Việt Nam thực sự sáng suốt, khi biết vâng lời cha mẹ, nghe lời thày cô giáo giáo huấn và chấn chỉnh, đe nẹt, sợ hãi chính quyền hoặc các lực lượng hành pháp dù có thấy bất công thế nào đi nữa. Việc đó đã có đảng và nhà nước lo. Nên việc của sinh viên là ăn, học, đóng học phí đều đặn và tìm đọc các tin tức về showbiz, giải trí, tìm bắt pokemon hoặc đánh lộn giữa đường, hay trong chính nhà trường, tìm cách mua điểm, chạy việc.
Tôi ủng hộ các bạn trẻ không quan tâm gì đến chính trị hoặc hiện tình đất nước. Hãy ngoan ngoãn và tập trung học tập, vui thú với những sở thích cá nhân của mình, mọi việc xã hội đã có đảng và nhà nước lo. Không phải phận sự của các bạn trẻ, sinh viên, những người trí thức tương lai mà vận mệnh tổ quốc thuộc về chính bản thân họ. Nhưng tôi khuyên những bạn trẻ đừng nên bận tâm làm gì, việc của các bạn là tuân thủ và vâng lời. Đừng giống các bạn trẻ ở Hồng Kông, chúng rất ngu si và rảnh việc. Chúng cứ tưởng đó là chuyện hay ho, việc lớn, lý tưởng gì cao đẹp. Chúng đang nhầm lẫn và u mê, bị nhồi sọ và bị kích động hoặc mua chuộc bởi những thế lực thù địch, nên thành ra manh động và là những thành phần nguy hiểm cho toàn xã hội.
Khi nào chúng ta có Bộ trưởng ở tuổi 27 (Thuỵ Điển), nghị sỹ ở tuổi 21 (Anh), và nhà lập pháp ở tuổi 23 (Hồng Kông), nhưng chắc chắn không phải là một cô nông dân sinh năm 1992 người dân tộc thiểu số miền Tây Bắc như kỳ bầu cử Quốc hội Việt Nam năm 2016 vừa diễn ra mới đây.
Hãy làm những người lớn to xác mà ngoan, chứ đừng trở thành những đứa trẻ vội khôn và lớn.
Luân Lê

Get paid to share your links!