Thursday, October 26, 2017

6 năm tù là rất ngắn so với một đời người, tôi tin rằng bạn ấy sẽ trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn.

Suốt một thời gian dài kể từ sau vụ thảm sát Thiên An Môn, người ta không thấy sự xuất hiện của những người trẻ trong các phong trào đấu tranh chính trị trên hầu hết các châu lục. Thế rồi Dù Vàng nổi lên như một biểu tượng của sự thành công nhờ nó được chuẩn bị chu đáo. Hơn thế, nó lại được lãnh đạo bởi những người rất trẻ. 
Ở cái tuổi chưa đầy 20, những Joshua Wong, Nathan Law trở thành những thủ lĩnh với đầy đủ tri thức và khát vọng để lãnh đạo phong trào đòi quyền tự chủ cho Hồng Kông. Chính họ đã tạo cảm hứng cho rất nhiều người trẻ ở các quốc gia độc tài đứng ra thể hiện chính kiến của mình. 

Tại Việt Nam mấy năm gần đây cũng xuất hiện những người trẻ như vậy. Họ có tri thức, có dũng khí, và có tâm với quê hương. Họ vẫn mong Việt Nam có được sự tự do, dân chủ. Họ mong đất nước phát triển như những quốc gia khác mà không bị tụt hậu bởi tham nhũng, cơ hội. Họ muốn quyền con người phải được thực thi và trong đó có quyền tự do ngôn luận, tự do biểu đạt ý chí, nguyện vọng của chính mình. Tui cho rằng điều này không phản lại sự tiến bộ của nhân loại. 

Tuy nhiên nếu như các thủ lĩnh của phong trào Dù Vàng có được sự ủng hộ của đại đa số học sinh, sinh viên và các nhà tư bản thì tại Việt Nam những người trẻ như Phan Kim Khánh lại đơn độc một mình. 
Từng lập hai trang Web, 3 trang Facebook  để đấu tranh chống tham nhũng, đòi quyền tự do ngôn luận, biểu đạt nguyện vọng đa nguyên. Thế mà cho đến nay vẫn không nhiều người biết đến và ủng hộ bạn ấy. Phải chăng chúng ta quá bàng quan với vận mệnh quốc gia, dân tộc?  

Nếu như tại Hồng Kông, các bạn trẻ giành được thắng lợi một phần trong việc đấu tranh đòi tự do học thuật. Tại Hàn Quốc, các cuộc biểu tình của sinh viên đã khiến thành viên chính phủ phải cuối đầu nhận lỗi và từ chức, thì tại Việt Nam người ta tuyên phạt 6 năm tù cho bạn trẻ này với tội danh tuyên truyền chông phá nhà nước theo điều 88. 

Trong bối cảnh hội nhập quốc tế sâu rộng, họ cam kết hầu hết các vấn đề về quyền con người, quyền tự do báo chí. Người ta đang ra rả kêu gọi chống tham nhũng, chống lợi ích nhóm. Người ta hô hào toàn dân tham gia vào cuộc chiến ấy, và đồng thời họ tìm cách dập tắc đi tiếng nói khác biệt bằng cách bỏ tù những người yêu nước. 
Với những chỉ dấu đó, liệu có thể tin rằng họ thật lòng muốn có một xã hội minh bạch tại Việt Nam không? Câu trả lời chắc rằng đã có trong mỗi người chúng ta.

6 năm tù là rất ngắn so với một đời người, tui tin rằng bạn ấy sẽ trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn. Bởi một khi đã chọn cho mình con đường đấu tranh cho tự do thì không bạo quyền nào có thể trấn áp được con người ta cả.
Trương Quang Thi

Wednesday, October 25, 2017

*** Khi cha con nhà nó khóc thì dân chỉ có chết !!

Mấy chục năm trước thằng cha già giết hàng trăm ngàn mạng người dân Việt Nam trong các cuộc cải cách ruộng đất . Giết xong khóc lóc xin tha !

Mấy chục năm sau thằng con lại giết hàng trăm ngàn mạng người dân Việt Nam trong các cuộc đầu tư , bán thuốc ung thư giả . Giết xong cũng khóc lóc xin tha !

Còn dân Việt Nam thì cứ đưa cổ ra cho giết , chấp nhận chết oan chết ức cho cha con chúng nó làm giàu , rồi hễ cứ thấy chúng khóc là lại tha thứ , lại cúi đầu tung hô muôn năm , ơn bác ơn đảng .

Cái dân tộc gì kỳ !!
Ngoc Nhi Nguyen

ĐỨA NÀO BÔI NHỌ CHỊ YẾN?

Cả cơ quan bỗng dưng xôn xao vì cái tin sếp bị nói xấu trên mạng. Sáng nay sếp vừa đặt chân lên cầu thang, cậu Hoạch điện nước vội vứt điếu cày chạy thục mạng, mặt tái mét, lắp bắp.

“Chị ơi! Tối qua trên phây có đứa nói xấu chị”. 

Sếp đặt giỏ hoa quả xuống, thất kinh hỏi “Thật á? Đồng chí đó con đồng chí nào mà dám láo với chị thế?” Đồng chí Na vệ sinh bẻ ngón tay răng rắc bảo dạ, nó ở chi nhánh miền Trung chị ạ. Chị trừng mắt, thế thế nó nói gì chị? Cậu Hoạch cúi mặt lí nhí bảo “Dạ, nó nó…nói trông cái mặt mụ này ngứa cả mắt ”. Sếp đỏ bừng mặt, bảo loại mất dạy, đồ vô giáo dục. Thế bây giờ các đồng chí tính sao đây?

Đồng chí Hoạch liền gọi đồng chí Hoán phòng bảo vệ lên tham khảo ý kiến. Nghe xong Hoán bảo, báo cáo chị, trước hết ta cứ viết cái thư gửi anh Mách để xì pót bài viết kia cái đã. Nhận được thư tố cáo của ta, anh ấy sẽ gỡ tút xuống rồi hạ hồi phân giải sau. Chị sốt sắng hỏi.

“Mách hả! Mách nào nhỉ? Tên quen quen , nghe bảo thằng này là vận động viên thể hình gì đó cơ mà, giờ được bổ nhiệm lên làm giám đốc phây búc rồi cơ à, nhanh nhỉ!” 

Đồng chí Hoạch mủm mỉm nói, dạ không ạ, đồng chí này tên đầy đủ là Mách Vũ Cơ Bếch , thủ trưởng phây búc chị ạ. Chị gật gật nói ừ, chiều gửi thư luôn đi, tiện thể kẹp cái phong bì 5 triệu với đôi gà mái quê, nói quà của chị Yến gửi, chứ tổ sư bọn tư bản giãy chết này là quan liêu, hách dịch lắm đây. Hoạch ơi còn nhớ lần đầu tiên chị chơi phây không, chị đã điền họ tên với ngày tháng năm sinh vào hai ô để trống rồi en tơ cái mà nó vẫn im re không cho chị vào. Hoạch nói dạ, chị cứ bình tĩnh vụ này để bọn em.

Họp giao ban. Sau khi quán triệt xong những điều cần quán triệt, sếp đằng hắng 3 cái, gõ gõ lên mặt bàn nói .

“Thưa các đồng chí! Như các đồng chí đã biết, vừa qua có một đồng chí ở chi nhánh phía trong do lập trường chưa ổn định, bản lĩnh chưa vững vàng nên đã lên mạng viết bài bôi nhọ lãnh đạo cơ quan….”. 

Chị chưa phát biểu xong, bên dưới lập tức xôn xao. Đồng chí Na vệ sinh kiên định “Dạ, chị ơi chị cứ tác tên bọn em vào bài viết của thằng đó. Em sẽ vào tương cho nó đống cứt” Đồng chí Mận thủ quỹ khẳng khái “Chị tác em đi, em nhảy vào cho hẳn xô cứt luôn. Đồ vô văn hóa”. Cậu Huyệt lái xe trung kiên bày tỏ “Chị để đó, tí về em huy động anh em xe ôm, tắc xi ai có nick dùng nick, ai không có thì mượn nick ảo kéo nhau vào tường chửi chết mẹ đi”. 

Sếp bảo, thôi ta là người văn minh, lịch sự các em ạ. Nhưng chị hỏi cái, làm sao cho được đống cứt vào phây nó nhỉ? Cậu Hoạch gãi gãi tai nói, dạ phây nó có sẵn biểu tượng chị ạ. Ví dụ chị yêu ai chị tung trái tim, ghét ai thì thả đống cứt. Nghe xong sếp buồn bã thở dài nói thế thì tùy các em. 

Kết thúc buổi họp, các đồng chí trong tổ tư vấn gồm Hoạch điện nước, Hoán bảo vệ, Huyệt lái xe và Na tổ phó tổ vệ sinh đi đến thống nhất gửi công văn xuống chi nhánh, yêu cầu kỷ luật nhân viên Trạch Văn Chuyện vì hành vi bôi nhọ lãnh đạo. Cuộc họp giao ban thành công rực rỡ, tiếng vỗ tay rộ lên như pháo.
Ba ngày sau, đồng chí Hoạch đang lướt phây búc chợt phát hiện ra cái công văn của cơ quan bị đưa lên báo mạng trong một bài ném đá quyết định xử phạt của sếp. Cả cơ quan lại xôn xao. Sếp liền triệu tập cuộc gặp bất thường ngay lập tức bên hành lang. 

Đồng chí Hoạch xoa tay rối rít nói “Báo cáo chị, đường lối chỉ đạo từ trên xuống của ta hết sức sáng suốt, nhưng tại đồng đội ở dưới thực thi ngu như bò nên hỏng hết chuyện. Tự nhiên lại phạt nó 5 củ để báo chí nó làm um lên trong khi ta thống nhất là chỉ dọa nó thôi”. Sếp giận lắm, nói chỉ tại đồng chí Mách không gỡ bài viết kịp thời. Chắc chê phong bì ít đây. Đúng là bọn giãy chết này không chơi được, nhận 5 triệu rồi gỡ cho người ta cái thì đã sao. Giờ thì bung bét hết cả rồi tổ sư thằng Mách.

Trong lúc đang bấn loạn chợt cậu Hoạch lay vào vai chị thì thầm, thôi chuyện giờ đã thế rồi, chi bằng ta cứ gọi điện vào trỏng dặn các đồng chí nói em Chuyện giả vờ say rồi nhận lỗi là xong. Sếp gật đầu khen ờ hay đấy, mày nhìn mặt ngu ngu thế mà thi thoảng thông minh phết.

Sáng hôm sau bất ngờ tất cả các báo mạng đều đưa tin em Chuyện đã xin lỗi chị Yến vì viết status trong lúc…say chè vối. Sếp đọc xong phấn khởi đóng cửa viết dòng trạng thái mới tinh: “Tháng cô hồn qua rồi mà vẫn đen quá “. 

Like và tim bay như mưa.
Song Hà


Get paid to share your links!